Đế Phất Y vốn đang định bắn ra ánh sáng trắng để cứu nàng, vừa nhìn thấy vậy cũng sửng sốt một chút, nheo đôi mắt lại nhìn nàng.
Xem ra tiểu cô nương này khi say cũng không quá mơ hồ?
Đúng ngay khoảnh khắc gặp phải nguy hiểm, không ngờ nàng cũng biết tự cứu mình ——
Đế Phất Y gõ trên thân thú một sừng vẫn đang lao xuống: "Bay ổn định một chút! Nếu không, ta sẽ cắt sừng của ngươi!"
Thú một sừng lại run lên, quả nhiên không dám tiếp tục lao nhanh xuống dưới, giảm tốc độ và ổn định một chút.
Tuy nhiên, một người treo ở trên sừng khiến nó có cảm giác khó chịu, không nhịn lắc đầu một cái.
Nó lắc đầu với biên độ hơi lớn, Cố Tích Cửu đang treo ở trên sừng của nó nên bị xoay một vòng thật lớn!
Nàng vốn là sát thủ, mặc dù đang ở trong trạng thái mơ hồ, nhưng khi gặp nạn, tự cứu mình đã trở thành bản nàng của nàng.
Khi cả người nàng đang lơ lửng trên không trung, tay chân bỗng nhiên dùng một chút lực, khiến cho sợi dây đu cao hơn một chút, vừa lúc bay qua phía trên thú một sừng ——
Nàng bỗng nhiên xoay người ở trên không một cái, loại bỏ bớt sức mạnh đang bay!
Nhưng rốt cuộc nàng vẫn đang say rượu, vì thế căn chuẩn không được chính xác lắm. Nàng vốn có ý định đáp xuống ở một chỗ trống trên lưng thú một sừng, nhưng không ngờ lại thẳng tắp rơi xuống chỗ Đế Phất Y!
Đế Phất Y đang sửa sang lại ống tay áo của mình, hắn không có chút đề phòng, bị nàng đâm thẳng vào trong lòng ngực!
"Bịch" một tiếng, suýt nữa khiến hắn ngã xuống!
Mặc dù trên thân thú một sừng tương đối rộng, nhưng không đủ để hắn nhảy lui về phía sau, vì thế hắn chỉ có thể thuận thế nằm về phía sau một cái, muốn tránh thoát khỏi nàng.
Tất cả mọi chuyện phát sinh quá nhanh, khiến người không kịp phản ứng. Chờ sau khi tất cả lắng xuống, Cố Tích Cửu đã nằm ở trên người hắn, cái miệng nhỏ đang cắm ở trên trán hắn!
Đế Phất Y: "!!!" Hắn đã chạy vào trong vòng tay của nàng.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn đối mặt với tình huống thế này, trong lúc nhất thời có chút ngây người.
"Đau ——" Cố Tích Cửu lẩm bẩm một câu, nhíu mày.
Đau? Nàng rõ ràng đã dùng răng gõ ở trên trán của hắn, nếu như nàng đau, vậy chẳng phải hắn càng đau hơn sao?
Hắn nghi ngờ trán mình đã có dấu răng in ở trên đó!
"Cái gì vậy? Thứ gì thế?" Cố Tích Cửu di chuyển miệng nhỏ, vô tình đụng phải viên đá hình mắt hồ ly trên trán của hắn. Tiểu nha đầu say rượu mềm yếu, nhất thời không chống đỡ nổi miệng nhỏ, vừa lúc đai buộc trán bị cắm vào trong miếng nhỏ của mình......
Đế Phất Y chấn động, nheo đôi mắt lại, song chưởng xuất hiện, đẩy tiểu nha đau đang nằm ở trên người mình ra.
Trên lưng thú một sừng hơi hẹp, hắn vừa đẩy một cái, Cố Tích Cửu lại bị lăn xuống ——
May mắn thay, lúc này thú một sừng đã phi xuống mặt đất, phía dưới là một con sông lớn......
"Bõm bõm!" Lần này Cố Tích Cửu rớt thẳng xuống nước, bọt nước văng lên tung toé.
......
Thú một sừng vui sướng ngụp lặn trong nước, để dòng nước quét qua thân thể của mình, gột rửa hết những dơ bẩn trên lưng.
Đế Phất Y cũng hiếm khi ngâm mình ở trong nước sông, nhưng hắn không phải đang làm sạch cho bản thân mình, mà là đang ôm Cố Tích Cửu và giúp nàng làm sạch ——
Vừa rồi khi nàng nằm bò để nôn, chẳng những khiến cho thú một sừng dơ bẩn, quần áo trên người nàng cũng không thể tránh khỏi bị dính một ít.
Nếu như trước đây, bất luận nàng dơ bẩn thế nào, hắn chỉ cần thi triển thuật thanh khiết mấy lần là có thể khiến nàng sạch sẽ.
Nhưng hiện tại không được ——
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cần phải động tay làm sạch cho mình và nàng.
Vì thế sau khi Đế Phất Y khiến trên người hoàn toàn sạch sẽ, liền bất chấp tất cả bắt lấy tiểu cô nương vừa mới ngoi đầu từ trong nước sông, bắt đầu giúp nàng rửa sạch......
Có lẽ vì tâm tình của hắn không tốt, khi tẩy rửa thoáng có chút thô bạo.