Mục lục
Bảo bối của tổng giám đốc Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 242: Đã trở lại.
Edit: alone gob
Beta: minhhy299
Tập huấn xong trở về trường học, cái gì cũng không kịp thu dọn, Thiên Tuyết liền lôi kéo Uyển Tình ra ngoài. Đi vào phòng trọ Mục Thiên Dương thuê, cô lập tức vứt giày: “Mình muốn tắm bồn! Uyển Tình, mình tới phòng cậu tắm bồn!” Bên ngoài không có bồn tắm lớn.
“Cậu tùy tiện.” Uyển Tình xếp giày lại, “Cậu mang dép lê vào.”
“Cái giày gì mình cũng không muốn mang!” Thiên Tuyết dùng tốc độ nhanh nhất bổ nhào trên sô pha, lấy điều khiển từ xa, “TV, tôi đã trở về!” Mở TV lên, cô lại chạy về phòng, “Máy tính
tôi đã trở lại
~~”
Uyển Tình không nói gì thở dài, thấy có người khác từ phòng ngủ đi tới, tưởng là Mục Thiên Dương, vừa quay đầu lại phát hiện là bà Trương, nhịn không được kinh ngạc: “Bà Trương? !”
Bà Trương cười nói: “Tiên sinh bảo tôi đến. Tập huấn rất vất vả phải không? Đều đen hết rồi.”
“Bà Trương -----“Thiên Tuyết trong phòng lao tới, “Nhanh làm đồ ăn ngon cho con! Con muốn ăn thịt bò thịt gà thịt vịt, còn muốn ăn đồ ngọt, mang lên hai đĩa trái cây trước!”
“Trái cây trên bàn trà có mấy thứ, tôi cắt cho cô ăn hết rồi.”
“Không nên phiền toái, con cứ ăn như vậy!”
“Vậy tôi đi mua đồ ăn trước, thuận tiện mua thêm ít trái cây.” Bà Trương nói.
Thiên Tuyết gật đầu, cầm lấy trái cây cắn một cái.
Bà Trương đi rồi, Uyển Tình hỏi: “Làm sao bà ấy có thể đến?”
“Vẫn là mình thông minh!” Thiên Tuyết nói, “Đồ ăn trường học khó ăn như vậy, mình liền lập tức nói cho anh nghe, nói anh chuẩn bị cho chúng ta một quản gia!”
“Cậu còn làm người thường mà?”
“Ở bên ngoài là người thường, về nhà mình vẫn là mình thôi, ngẫu nhên muốn ăn một bữa ngon cũng không có gì sai! Hơn nữa, trước kia anh mình còn thừơng xuyên mang mình đi ra ngoài ăn cơm, tuy rằng có hơi bí ẩn, nhưng có khả năng bị bại lộ mà! Trước kia không có bị bại lộ, không có nghĩa là về sao không bị bại lộ nha? Hiện tại tình huống bất đồng, mình muốn làm người thường, đương nhiên hiện tại không thể ra ngoài ăn cơm với anh mình! Cậu cũng không được nha, bị người khác thấy, khẳng định sẽ nói lung tung. Cho nên, muốn ăn ngon, chỉ có thể dựa vào bà Trương!”
Uyễn Tình gật đầu, trong lòng thật cảm kích. Tuy rằng cô cũng biết cùng Mục Thiên Dương một chỗ bị người khác thấy sẽ gây hậu quả gì, nhưng cô căn bản không thể nói với Mục Thiên Dương, may mà Thiên Tuyết giúp cô nghĩ tới. Chỉ cần bốn năm đại học có thể thanh tĩnh vượt qua, về sau không phải sợ gì.
Thiên Tuyết ăn xong táo, phải tới phòng ngủ của Mục Thiên Dương tắm bồn. Sợ Mục Thiên Dương trở về, cô không dám tắm lâu lắm. Tiếp theo Uyển Tình cũng tắm, thay quần áo tốt đi ra ngoài, lập tức bị cô kéo lên ban công: “Mau tới cân thử xem! Mình gầy đi năm cân, tập huấn đúng là cách giảm béo tốt nha!”
“Cậu lại không mập.”
“Nhưng không gầy mà!” Dáng người Thiên Tuyết vốn là tiêu chuẩn, không nghĩ tới chuyện giảm béo. Bất quá lập tức gầy năm cân, coi như là hồng phúc trời ban. “Mình về sau muốn giữ nguyên như vậy! Để chút nữa mình nhìn nhìn xem chỗ nào có phòng tập thể thao, chờ thời khóa biểu trống một chút, mình liền lập tức sắp sếp thời gian đi tập thể dục!”
Uyển Tình nói: “Nếu tập thể dục một tháng vượt quá ba trăm, cậu cũng đừng quan tâm.”
“Vì sao?”
“Bởi vì cậu là người thường.”
Uyển Tình đứng ở trên cân, cân một cái, nghi hoặc nói: “Tớ giống như không ốm…….Tớ không nhàn hạ mà?”
Thiên Tuyết nhìn chằm chằm cân, tự hỏi trong chốc lát: “Cậu không mập lên là tốt, cậu ăn nhiều sôcôla như vậy!”
Uyển Tình bỗng nhiên rùng mình một cái: “Tớ về sau không ăn!”
“Không có việc gì! Cùng đi tập thể dục là tốt rồi, ăn ngon như thế nào cũng có thể buông tha cho? Mình tình nguyện có thịt, cũng muốn ăn!”
“Cậu thật sự cần tập thể dục.” Uyển Tình dở khóc dở cười, “Bằng không khẳng định giữ vững không được.”
Thiên Tuyết nhịn không được bóp cổ cô một phen.
Thu cân tốt, Thiên Tuyết ôm laptop đi ra, hai người nằm trên sô pha lên mạng.
Thời điểm bà Trương làm cơm tốt rồi, Mục Thiên Dương trở lại, nhìn thấy các cô, hơi trách cứ nói: “Đã trở lại cũng không điện thoại cho anh?”
“Anh ở nơi này, khẳng định sẽ trở về, anh ở thành phố A, gọi điện thoại cũng vô dụng nha!” Thiên Tuyết nói.
Mục Thiên Dương thấy các cô dùng chung máy tính, nói với Uyển Tình: “Máy tính của em đã mua lại, ở trong phòng.”
“Hả.” Uyển Tình sửng sốt một chút, thấy hắn đi về phía phòng ngủ rồi, nói với Thiên Tuyết, “Tớ đi nhìn xem.”
Thiên Tuyết vẫy tay: “Đi đi ,đi đi, không nên trở lại!”
Uyển Tình trừng cô một cái, đi vào phòng, thấy Mục Thiên Dương đang thay quần áo.
Mục Thiên Dương chỉ chỉ bàn học: “Nơi đó.”
Cô bước qua, thấy một hộp to đặt ở trên, còn chưa tháo tem. Cô cầm hộp để trên bàn, không cần nhìn cũng biết là laptop. Chậm rãi mở ra, cầm máy tính, linh kiện, bản hướng dẫn ra.
Mục Thiên Dương đi tới, từ sau lưng ôm lấy cô. Cô nói: “Mẹ em cho em tiền, cho em mua máy tính để bàn.”
“Ừ, máy để bàn không tiện mang theo, em đến nơi này dùng cái này cho tiện.”
“Được.”
Mục Thiên Dương chuyển thân thể cô qua, nâng mặt của cô lên hôn môi. Hôn thật lâu, vẫn còn chưa thỏa mãn buông ra: “Cầm đi chơi đi.”
Uyễn Tình không nghĩ hắn dễ dàng buông tha mình như vậy, vội vàng gật đầu, ôm máy và cục sạc pin đi ra ngoài.
Thiên Tuyết thấy là sản phẩm mới nhất của Apple, lại nhịn không được ghen tị một phen, tiếp theo nói: “Kỳ thật không quá đẹp. Lên mạng không có vấn đề, nếu chơi trò chơi, dùng Apple không được.”
“Cậu muốn chơi trò chơi?”
Thiên Tuyết vỗ vai một cái: “Đại khái đi, hiện tại không có ý gì. Kỳ thật thương hiệu máy tính thì cũng là lừa gạt tiểu bạch thỏ thôi. Cái này của mình tuy rằng không phải Apple, nhưng rẻ hơn so với Apple! Bất quá mang đến trường, người ta khẳng định đoán không được!”
Mục Thiên Dương đi tới, ngồi xuống bên cạnh các cô. Uyển Tình thấy có hơi không được tự nhiên, cúi đầu đánh máy tính, một lát sau hỏi Thiên Tuyết: “Network như thế nào?”
“Hỏi người bên cạnh đi!” Thiên Tuyết cũng không ngẩng đầu lên.
Uyển Tình cứng lại, dành phải nhìn Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương ôm cô vào lòng, một bên kết nối mạng cho cô, sau đó lại chỉ cho cô các phần mềm máy tính. Lắp đặt xong, hắn đưa đầu lại gần Thiên Tuyết, ghét bỏ hỏi: “Sao đen như vậy?”
“Anh biết cái gì! Đây là màu da khỏe mạnh!” Thiên Tuyết bất mãn rống lên một câu, ngẩng đầu lo lắng hỏi uyển Tình, “Sẽ trắng lại chứ?”
Uyển Tình nhịn không được cười lên một tiếng: “Yên tân đi, không tiếp tục phơi nắng khẳng định sẽ hóa trắng.”
Thiên Tuyết thở phào nhẹ nhõm, duỗi thẳng tay đánh Mục Thiên Dương một cái: “Em đen thì làm sao? Em biến thành nguời Phi Châu cũng là em gái anh!”
“Vậy đúng là không phải!” Ba mẹ hắn đều là người châu Á, lại sinh ra một người Châu Phi, có thể không?
Thiên Tuyết bị đè nén một chút, nói: “Uyễn Tình cũng đen!”
Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua Uyển Tình, nói: “Màu da khỏe mạnh ~”
“A ------“ Thiên Tuyết quát to một tiếng, “Anh hơi quá đáng!” Có cần đối đãi khác nhau như vậy không.
Uyển Tình bị bọn họ kẹp ỡ giữa, Thiên Tuyết vừa động thủ, cô còn thiếu chút nữa ôm máy tính không được, vội vàng nói: “Ăn cơm, bà trương làm xong rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK