Năm đó anh trai đã từng âm thầm nói với ông ta, Trịnh Vi không phải nữ nhân tốt!
Là chính mình quỷ mê tâm hồn, là mình mọc phí một đôi mắt, là mình khư khư cố chấp, khiến con trai đều không còn tình cha con với mình!
Nghe đâu, Chu Địch ly hôn!
Lúc ly hôn, đem vợ kế tình yêu đích thực, Trịnh Vi, cùng với con riêng Chu Quân, cắt hộ khẩu sạch sẽ!
Nghe đâu, sau khi Chu Địch ly hôn, vợ kế dẫn theo con riêng, ở cửa lớn nhà Chu Địch khổ sở cầu xin!
Quả thực làm cho người nghe rơi lệ người gặp động dung!
Nghe đâu, Chu Thiên tướng quân đi ra, trực tiếp ném cho mẹ con hai người một tờ báo cáo kiểm nghiệm, vẻ mặt Trịnh Vi đại biến, hai người lập tức không hề có một tiếng động rời đi!
Nghe đâu, ngày thứ ba xuất hiện ở Kỳ châu, Triệu Tĩnh vốn dĩ hoan nghênh, nhưng mà sau một tiếng, liền đuổi người ra ngoài!
Chu gia và Trương gia từ đây tuyệt giao, Trương gia hãm sâu vũng bùn tự thân còn khó bảo toàn, ai còn phản ứng tới tình nhân và con riêng tìm tới cửa?
Huống chi, Trịnh Vi ngay cả tình nhân cũng không phải, năm đó ở trên du thuyền, dưới tình huống loạn như vậy, Trương lão tam chẳng qua là trúng giải thưởng hạng nhất mà thôi!
Triệu Tĩnh vừa khóc vừa gào, bà ta cũng sinh con cho Trương gia, nhưng lại là sinh mười đứa con gái!
Mà Trịnh Vi người ta thì sinh một đứa con trai cho Trương lão tam!
Đều đã ba mươi có được không!?! Con gái bà ta cũng không lớn như Chu Quân!
À, hiện tại phải đổi tên, gọi Trương Quân ư?? Hiện tại Trương gia cũng không thừa nhận gã, tên chỉ có một chữ “Quân”, còn họ, thì phải xem xét xem xét.
Hiện tại Trương gia dựa vào Triệu Tĩnh giữ thể diện, Trương Vân Thiên yêu cầu Trương lão tam không được nhận Trịnh Vi và Chu Quân, nhưng Trương lão tam không làm!
Đây là con của ông ta mà!
Anh trai đã có con trai rồi nên không thèm quan tâm con trai của anh em đúng không? Trương lão tam phấn khởi, trực tiếp an bài hai mẹ con ở trong một khách sạn, giao tiền phòng nửa năm, liền đưa Chu Quân đi nằm viện, Chu Quân còn bị thương đây!
Đi vào bệnh viện lại là một số tiền lớn, nhưng Triệu Tĩnh không thỏa hiệp!
Trước đây bà ta không lo lắng, hiện tại thì bà ta lại lo lắng mười phần!
Hoặc là đuổi ra ngoài làm cho bọn họ tự sinh tự diệt, hoặc là, ly hôn!
Trương gia hiện tại đã loạn thành một nùi, Chu gia cũng không tốt hơn chỗ nào, Chu Địch bệnh sắp chết, Chu Quan và Chu Quý cũng chưa trở về liếc ông ta một cái, chỉ có Chu Thiên nhìn ông ta một chút, sau đó cũng bởi vì có chuyện mà liền đi biên phòng…
Chu Địch hận chết Trương gia, Vũ Khánh Cương mua biệt thự của Trương Lam Hà, liền bán lại nó, sau đó vòng vòng chuyển chuyển, để Chu Địch biết, Chu Địch mua biệt thự của Trương Hải Thiên, sau đó không chút khách khí đuổi cả nhà Trương Hải Thiên ra ngoài!
Một chút tình cảm cũng không để lại!
Sau đó Trương Hải Thiên biết chuyện từ đầu đến cuối, cũng sợ rồi, trực tiếp bắt Trương Lam Kiệt đi làm giám định cha con, cái này cũng chưa tính, thậm chí cũng muốn tìm Trương Lam Tương đang ngồi tù đi làm giám định!
Thế nhưng cuối cùng không thể thực hiện được, xét thấy thân phận Trương Lam Tương, ngay cả cửa nhà giam nữ ông ta cũng không thể vượt qua, chỗ này còn nghiêm ngặt hơn cả miếu ni cô, tất cả sinh vật phái nam đều miễn tiến vào!
Có điều hành động như vậy, mẹ Trương Lam Kiệt lại không chịu nổi, vừa khóc vừa gào, hợp thành một phe với Triệu Tĩnh!
Thế nhưng Trương Hải Thiên lại không còn kiên trì và yêu thương với bà ta, trước đây không cảm thấy vợ hoặc nhà mẹ đẻ của vợ cường thế hơn mình có cái gì tốt, hiện tại thì lại không như thế.
Thời gian hơn một tháng Trương Hải Thiên đi làm cái chức quan nhàn tản kia bị người ta gây khó dễ, bị xa lánh, bị la rầy…, lần đầu tiên Trương Hải Thiên biết đến tư vị sau khi thất thế, Trương gia đã rơi xuống bụi bậm.
Chức vị của ông ta đến cuối cùng cũng không bảo vệ được, ngay cả một chút chỗ thương lượng cũng không có, trực tiếp cho nghỉ việc!
Ai bảo bình thường ông ta rất ít tới làm, nghiệp vụ còn không bằng thực tập sinh mới tới! Người như vậy không sa thải, thì sa thải ai?
Không có việc làm không có nơi ở, Trương Hải Thiên dắt díu con cái về nhà cũ Trương gia, lần này, náo nhiệt hơn!
Gần như tất cả trực hệ Trương gia đều giảm bớt sản nghiệp, có thể bán đều bán. Sinh hoạt từ phú hào rớt xuống miễn cưỡng ấm no.
“Thật đặc sắc!” Trương Lam Hà than thở: “Đời này, tôi cũng coi như là đáng giá.”
“Em cũng đáng giá!” Hứa Tư Văn hưng phấn không chịu được, việc ly kỳ khúc chiết này có thể so với vở kịch lớn của năm, y xem rất đã.
“Anh thì không có giá hả!” Ông chủ Vũ bộ dạng tức giận.
“Anh rất đáng giá!” Hứa Tư Văn cười hì hì xoa xoa cái mặt tức giận to như cái đĩa của ông chủ Vũ, thật tò mò một người thô tháo như hắn sao lại lấy được những thứ đó: “Anh móc ra cái chuyện xưa xửa xừa xưa đó từ cái xó xỉnh nào vậy?”
Đó cũng không phải thứ bình thường, huống chi Chu Quân cũng đã ba mươi, đó nhất định là chuyện ba mươi năm trước!
Có dính đến vùng biển quốc tế thì chính là du thuyền tự do, điều tra cái nào cũng không phải chuyện dễ dàng.
Vũ Khánh Cương thế mà lại thật sư lật ra được, còn có chứng minh đi kèm!
“Hắn đã dám duỗi móng vuốt với em, nếu anh nhịn cơn giận này, không phải sẽ biến thành con rùa vạn năm sao? Anh mới không nhịn, cũng nhịn không được! Trước đây anh có từng nói đi? Những người anh thuê đều từng là thủ hạ đắc ý của tướng quân biên phòng, đều là tướng quân, cũng coi như quen biết Chu Thiên!” Ông chủ Vũ quen biết rất rộng: “Anh nói chuyện muốn điều tra Trịnh Vi, ông ta tích cực hơn ai hết, nói chiến hữu cũ của ông ấy đều bị người em dâu này làm phiền chết rồi!”
“Với lại, du thuyền gì đó ở vùng biển quốc tế kia, hóa ra là của một chi thứ ở gia tộc Geek, tìm để quay phim, là hơn ba mươi năm trước, thông gia trực tiếp gửi bưu kiện về đây!”
“Ha ha ha…!” Trương Lam Hà và Hứa Tư Văn vỗ bàn cười không chịu được, nếu không tại sao nói, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt?
Ông chủ Vũ bộ dàng đắc ý: “Câu nói kia nói thế nào nhỉ?’Thiện ác cuối cùng cũng có báo, thiên đạo hảo luân hồi. Không tin ngẩng đầu nhìn, trời xanh bỏ qua cho ai.’ có điều anh vẫn cảm thấy, hẳn là không tìm đường chết thì sẽ không phải chết!”
Hiếm thấy ông chủ Vũ còn học được cách nói chữ, điều này làm cho hai học trưởng học đệ cười càng không thẳng được eo.
Bốn người bọn họ thì vui vẻ, nhưng Trương gia bên kia cũng sắp lật tung trời.
�
Chuyện cũng coi như là có một kết thúc, Trương Lam Hà lại bị Bách Lý Hãn Mạc kéo chạy ra ngoài, lúc này đến phiên ông chủ Vũ và kỹ thuật viên Hứa giữ nhà cho bọn họ.
Sau khi Hứa Tư Văn chuyển giao mô-đun kỹ thuật, lại bắt đầu khai phá chương trình mới, bởi vì thuộc về nhân viên nghiên cứu cấp cao, mười ba thành viên nòng cốt bộ kỹ thuật công ty phần mềm Hà Văn, đều treo cái tên tuổi ở viện nghiên cứu khoa học, cũng coi như là người làm công ăn lương, bát gia gia vui mừng bảo ba Hứa bỏ tiền bày tiệc cơ động một ngày!
Ông chủ Vũ cảm thấy vô cùng có mặt mũi, một lúc cao hứng, liền đem nhóm già trẻ Hứa gia uống say ngất…
Hứa Tư Văn tức cũng không được cười cũng không được, cùng với Hứa Gia Văn hai người lao lực kéo hắn trở về, may mà ông chủ Vũ còn có chút tự giác, biết đây là nhà ba vợ, không được vừa say rượu liền làm trò khôi hài như quê nhà Đông Bắc.
Ngày hôm sau, vì phòng ngừa ông chủ Vũ hưng phấn quá độ lại một lần nữa uống gục mọi người, kỹ thuật viên Hứa không thể không kéo ông chủ Vũ đến công ty, y rất sợ ông chủ Vũ lại uống nhiều rồi không thành thật, say rượu liền náo loạn ra chuyện cười!
Kết quả bọn họ mới vừa trở lại công ty, còn chưa kịp vào cửa, liền bị người ta cản lại!
Ông chủ Vũ say rượu tất cả tính khí đều phát ra với người chặn xe, lú ra một cái đầu bự một trận rít gào với người ta: “Mi muốn chết hả! Muốn chơi với tui ở đây đúng không?”
“Không phải, Vũ tiên sinh, tôi muốn xin cậu dẫn tôi vào, tôi muốn gặp con trai tôi!” Có thể chặn xe muốn chết chỉ có mấy người như vậy, người đến rất quen thuộc, chính là Trương Hải Thiên.
Trương Hải Thiên hiện tại chán nản không ra hình thù gì, bà xã ngày ngày ở nhà cũ Trương gia đảm đương người hầu bảo mẫu, ai kêu thì đáp lại người đó.
Con trai bệnh cũng chỉ có thể gắng gượng trong phòng bệnh bình thường, đã không ở nổi phòng bệnh cao cấp, hơn nữa thế lực Trương gia ở Kỳ châu bị đả kích lớn, ông ta bây giờ, rốt cuộc biết tầm quan trọng của quyền thế, hơn nữa ông ta cần gấp nắm lấy quyền thế, ông ta muốn trở mình!
Cho dù chỉ có một chút quyền thế cũng được!
Ông ta không muốn mặc người đạp lên nữa!
Vì vậy ông ta liền chạy tới Lan châu!
“Tui sẽ không dẫn ông vào, ông muốn đi vào thì tìm người khác đi!” Ông chủ Vũ xem thường nhất là nam nhân không quản được hai lạng thịt của mình như vậy.
“Tư Văn! Hứa Tư Văn! Tôi biết tôi có lỗi với Trương Lam Hà và mẹ của nó, cậu để tôi gặp nó một lần! Chỉ gặp một lần!” Trương Hải Thiên không buông tha, thừa dịp ông chủ Vũ chưa kéo cửa xe lên, kêu ngao ngao với Hứa Tư Văn đang ngồi bên trong.
“Trương Hải Thiên tiên sinh, sớm biết như vậy, sao lúc trước còn như thế?” Hứa Tư Văn không muốn để cho Trương Hải Thiên đứng ở cửa lớn công ty, người đến người đi không nói, như vậy cũng rất dễ dàng làm hỏng danh tiếng Trương Lam Hà, cho nên Hứa Tư Văn cũng kéo cửa xe xuống, lớn tiếng nói chuyện: “Lúc trước ông vì người thứ ba và hai đứa con riêng, bức ép mẹ của học trưởng ly hôn với ông, không phải là bắt nạt nhà mẹ đẻ học trưởng không có người sao? Học trưởng cũng được xử cho vợ trước của ông rồi, nhiều năm như vậy ông đều không quan tâm tới học trưởng, thậm chí còn đuổi anh ấy ra khỏi nhà, bây giờ cần thì ông lại tìm đến đây, lúc đó ông đã làm gì? Lúc học trưởng bị nữ nhân kia uy hiếp, nếu không rời nhà, liền ầm ĩ tới trường học phá huỷ việc học của anh ấy, ông đã làm gì? Lúc học trưởng theo tôi khổ sở dốc sức cắn răng làm việc, ông đã làm gì?
Hứa Tư Văn chất vấn, hỏi Trương Hải Thiên đến á khẩu không trả lời được, bởi vì ông ta không còn lời nào để nói!
“Để tôi cho ông biết, lúc ông và hai đứa con riêng của ông tới trường học báo danh, nữ nhân kia liền ở một trường học khác uy hiếp học trưởng! Lúc ông và nữ nhân kia anh anh em em, học trưởng đã dẫn mẹ mình rời khỏi căn nhà thuộc về bọn họ! Lúc ông và nữ nhân kia cùng với con cái đoàn tụ hưởng thụ vui vẻ, hai chúng tôi đang gian khổ gây dựng sự nghiệp! Trương Hải Thiên, ông còn có mặt mũi tới gặp học trưởng à? Ông còn có mặt mũi nói anh ấy là con trai ông à?”
Bởi vì có bách hóa Đông Bắc Hổ, người qua đường nơi này đã gia tăng rất nhiều, nhưng mà còn nhiều hơn cái hồi Trương Lam Tương, mọi người chỉ chỉ chỏ chỏ xì xào bàn tán về Trương Hải Thiên.
Gương mặt già nua của Trương Hải Thiên đỏ bừng lên!
Ông chủ Vũ thấy ông ta đỏ cả mặt không đất dung thân nhưng chính là không cho mặt mũi, không dây dưa với ông ta, trực tiếp đạp chân ga, thiếu chút nữa liền va vào Trương Hải Thiên!
Giống hệt như Trang Sĩ Nhân và Alice lúc trước, thật sự chỉ thiếu một chút thôi!
Hết chương 243