• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 25: Tôi bị lừa rồi à?” ===========

===========Không ngờ Du Lệ là người đầu tiên nhắn lại: “Học trường nào?

Giang Tuần từng có kinh nghiệm đến trường học nhưng không nhiều.Thứ đáp lại cô chính là cơn gió thổi tới.

Lúc học tiểu học, vì lí do sức khỏe nên cứ hai ba ngày cậu lại đến bệnh viện một lần, đi học không liên tục. Buổi sáng có lẽ vẫn còn ở lớp nhưng buổi chiều đã không thấy người đâu.Triệu Thương Thương hỏi cậu, “Giang Tuần, cậu có muốn đến trường với bọn tôi không?

 

Thường thì khi cậu xuất hiện trở lại, việc hòa nhập vào tập thể trở nên khó khăn hơn.”Trong mail của cậu không nói những thứ này.

Không theo kịp tiến độ trong lớp, các nhóm đã được phân chia rõ ràng, thông tin trong và ngoài lớp không kịp tiếp nhận, tất cả lặng lẽ phát ra một lực đẩy.

Hàng tháng lớp sẽ đổi chỗ ngồi, chỉ có duy nhất vị trí của cậu là cố định, luôn là vị trí đầu tiên của tổ một, không cần di chuyển.” Là một bạn cùng trường đạt tiêu chuẩn, cô cần phải nhắc nhở cậu một số điều cần chú ý:

Cậu chiếm một bàn một ghế đó, trở thành sự tồn tại đặc biệt nhất, xuất quỷ nhập thần, lạc lõng trong mắt bạn cùng lớp.Được nhìn thấy Triệu Thương Thương mỗi ngày.

Trải nghiệm đi học của Giang Tuần rất ngắn ngủi. Lúc đó cậu còn quá nhỏ, thậm chí còn không nhận ra rằng mình đang trải qua sự cô lập.6.

Trong trí nhớ của cậu, là nấm đấm của cậu bạn béo vung tới trước.Giang Tuần tìm thấy tên mình trên bảng thông báo sắp xếp chỗ ngồi.

Cậu và người đó cào cấu nhau, cậu không mạnh bằng đối phương, cả hai đều bị thương.Triệu Thương Thương quan sát trước sau, nói: “Xe mới không tệ.

Cánh tay cậu trầy xước, eo va vào góc bàn sắc nhọn bầm tím một mảng lớn.”

Buổi chiều hôm đó trôi qua chậm một cách lạ thường, Giang Tuần đợi thật lâu trong phòng giáo viên, vết thương đã được xử lí đau rát, ánh hoàng hôn màu đỏ cam phản chiếu trên cửa kính.Cựu chiến binh Du Mân hoàn toàn không quan tâm: “Lần nào cũng có bài thi nhập học, sao lần này lại chuẩn bị đặc biệt thế?

Nhưng mãi ba mẹ cậu vẫn chưa đến, cuối cùng là thư ký của mẹ đến đón cậu về nhà.Thường thì khi cậu xuất hiện trở lại, việc hòa nhập vào tập thể trở nên khó khăn hơn.

Vài ngày sau, lại có một cuộc tranh cãi khác trong lớp.Cuộc họp chủ yếu nhằm vào bài thi nhập học của trường trung học số mười lăm ngày mai.

Giang Tuần cố ý không đánh trả.Lời tác giả:

Cậu bị đẩy ngã, bị thương trên mặt, xung quanh khóe mắt và cằm có vết thương rất rõ, không nhiều máu nhưng cũng đủ khiến người khác sợ.Cánh tay cậu trầy xước, eo va vào góc bàn sắc nhọn bầm tím một mảng lớn.

Sự việc trở nên nghiêm trọng, cậu bé béo đã khiến nhiều người tức giận, trong lớp có bạn học lấy hết can đảm để báo cáo với giáo viên cậu bé béo thường xuyên bắt nạt người khác trong lớp. Một số phụ huynh bức xúc đến trường cho rằng cậu bé béo có xu hướng bạo lực và yêu cầu nhà trường đưa ra giải pháp hợp lý.”

Nhưng nạn nhân của việc này là Giang Tuần lại im lặng không nói gì, cậu vẫn ở trong văn phòng đợi ba mẹ.Làm quen với thầy cô mới, thu hoạch tri thức.

 

Mẹ của Giang Tuần, Thẩm Thư Chi, khoan thai tới muộn, bà ấy nói vài lời với giáo viên xong liền dẫn Giang Tuần về. Nhìn thấy mặt cậu bị thương, ánh mắt bà ấy khựng lại một lúc rồi đưa cậu đến bệnh viện, bình tĩnh như đang xử lý công việc.”

Giang Tuần không chờ được phản ứng mình muốn, có hơi thất vọng.Triệu Thương Thương vô cùng vui mừng, cảm thấy email mình đã viết không phải vô ích, “Hội chứng khai giảng” của cô cũng yếu đi.

Bác sĩ giúp cậu kiểm tra vết thương, nhìn thấy đứa bé xinh đẹp đáng yêu này bị thương trên mặt, có chút đau lòng, hỏi cậu có đau không.Cậu bị đẩy ngã, bị thương trên mặt, xung quanh khóe mắt và cằm có vết thương rất rõ, không nhiều máu nhưng cũng đủ khiến người khác sợ.

Cậu lắc đầu.Đồng phục vừa đẹp vừa rẻ, vô cùng thiết thực.

Cúi đầu tiếp tục chơi đùa với quả cầu vàng ma thuật trong tay, ngón tay linh hoạt khống chế những bộ phận kim loại, không ngừng tháo ra rồi ráp lại.”

Trên xe, Thẩm Thư Chi hỏi cậu muốn đổi lớp hay đổi trường.”

Cậu nói không cần.” Triệu Thương Thương: “Cậu nghe tôi nói xạo.

Giống như đang chơi một trò chơi không thú vị, cậu lạnh nhạt và bình tĩnh không phù hợp với lứa tuổi của mình.Ngày 14 tháng giêng, trung học thứ mười lăm khai giảng.

Cậu không đổi lớp cũng không chuyển trường, nhưng đêm đó cậu đã sốt cao nên không đến trường nữa.”

Sau này cậu được đón đến chỗ ông ngoại, dưỡng bệnh, học vẽ, trải qua những năm tháng cậu thích nhất.Cô gõ bàn nói, “Lấy giấy bút đến đây.

Lần này về thành phố Yến ăn tết, Thẩm Thư Chi hỏi thăm sức khỏe và kế hoạch của cậu, bảo cậu nên tính toán trước.Không theo kịp tiến độ trong lớp, các nhóm đã được phân chia rõ ràng, thông tin trong và ngoài lớp không kịp tiếp nhận, tất cả lặng lẽ phát ra một lực đẩy.

Cổ Khâu Thành cũng từng nói qua, cậu có thể tiếp tục tiến sâu hơn và xa hơn trong lĩnh vực hội họa, cậu có nhiều sự lựa chọn hơn những người khác. Việc quay lại trường học để hoàn thành việc học hoàn toàn phụ thuộc vào sự lựa chọn của chính cậu.Cổ Khâu Thành cũng từng nói qua, cậu có thể tiếp tục tiến sâu hơn và xa hơn trong lĩnh vực hội họa, cậu có nhiều sự lựa chọn hơn những người khác.

Triệu Thương Thương hỏi cậu, “Giang Tuần, cậu có muốn đến trường với bọn tôi không?”Cậu lắc đầu.

Giang Tuần đã từng cân nhắc.Cô vỗ vai cậu, “Sau này ở trường tôi bảo kê cậu.

–Triệu Thương Thương chỉ chỉ Giang Tuần, “Vì chúng ta đã có thành viên mới gia nhập.

 

Sau khi Giang Tuần về núi Thất Nha, Triệu Thương Thương nghiêm túc gửi cho cậu một email, xem như một bài viết ngắn.”

Đại khái tổng kết “Trăm điều tốt khi đi học”.Lúc đó cậu còn quá nhỏ, thậm chí còn không nhận ra rằng mình đang trải qua sự cô lập.

Lúc Triệu Thương Thương gõ chữ, Triệu Dập Thời ở bên cạnh xem, cậu buồn cười nói: “Một học sinh dở như chị vắt hết óc phân tích cho người khác đi học vui thế nào không thấy thẹn với lòng à?”Giang Tuần cố ý không đánh trả.

Triệu Thương Thương nói: “Không thẹn với lòng, trung học số mười lăm là ngôi nhà thứ hai của chị, chị yêu nhà mình.”Triệu Thương Thương cũng không hỏi tiếp nữa, cô ngồi lên chỗ phía sau, có chút lo lắng: “Cậu chở nổi tôi không?

Triệu Thương Thương: “Nhà chị thường mở rộng cửa hoan nghênh mọi người đến.””Thật.

Triệu Dập Thời: “…”Cậu nói không cần.

Giang Tuần đã xem email kia trước khi đi ngủ, Triệu Thương Thương liệt kê “Lợi ích của việc đi học” như sau:”

  1. Làm quen bạn mới, thu hoạch tình bạn.Nhưng mãi ba mẹ cậu vẫn chưa đến, cuối cùng là thư ký của mẹ đến đón cậu về nhà.

Nếu không tìm được ai hợp ý thì cứ để Triệu Thương Thương, ít nhất cũng quen được Triệu Thương Thương.Mây đen tụ lại, bao phủ đỉnh núi, có vẻ như trời sắp mưa.

  1. Làm quen với thầy cô mới, thu hoạch tri thức.7.

Trung học số mười lăm là ngôi trường danh tiếng có lịch sử hàng thế kỷ ở Bán Giang, với bề dày lịch sử và đội ngũ giảng viên hùng hậu, có nhiều giáo viên xuất sắc giúp cậu tiến lên.Trong trí nhớ của cậu, là nấm đấm của cậu bạn béo vung tới trước.

  1. Nhà trường tổ chức các bài tập chạy bộ nhằm thúc đẩy rèn luyện sức khỏe, giúp cậu duy trì cơ thể khỏe mạnh.Buổi chiều hôm đó trôi qua chậm một cách lạ thường, Giang Tuần đợi thật lâu trong phòng giáo viên, vết thương đã được xử lí đau rát, ánh hoàng hôn màu đỏ cam phản chiếu trên cửa kính.
  2. Bắt buộc tập vật lý trị liệu cho mắt hai lần một ngày để bảo vệ mắt.Bác sĩ giúp cậu kiểm tra vết thương, nhìn thấy đứa bé xinh đẹp đáng yêu này bị thương trên mặt, có chút đau lòng, hỏi cậu có đau không.
  3. Ngày nghỉ lễ thường có nhiều hoạt động để giải trí thể xác và tinh thần.Trải nghiệm đi học của Giang Tuần rất ngắn ngủi.
  4. Buổi chiều, đài phát thanh của trường thường phát những bản nhạc piano hùng hồn để đánh thức cậu khỏi giấc mơ, giúp cậu tu dưỡng tâm trí.Trong ánh mắt Giang Tuần mang theo ý cười.

 

  1. Đồng phục vừa đẹp vừa rẻ, vô cùng thiết thực.Triệu Thương Thương phản ứng lại, vừa rồi cậu đang đùa cô, cô cũng cười theo.

…Trên bảng vàng, Giang Tuần đứng thứ nhất.

  1. Ngày nào cũng có thể ăn bún ở nhà ăn số 2, gà rán ở cổng Nam và đồ chua ở hẻm Hoa Cam.Giang Tuần: “Trung học số mười lăm.
  2. Thu hoạch được rất nhiều drama độc nhất vô nhị trong trường.Cậu và người đó cào cấu nhau, cậu không mạnh bằng đối phương, cả hai đều bị thương.

…Du Lệ nhớ đến đề thi cậu từng giải giúp mình, không quá bất ngờ, trung học số mười lăm là một trong những trường tốt nhất Bán Giang, là một lựa chọn rất tốt.

  1. Được nhìn thấy Triệu Thương Thương mỗi ngày.”Ngày 14 cậu sẽ đến báo cáo?
  2. Không còn cô đơn nữa.Dấu Nhỏ* của chúng ta thật ra đã mang chút đặc điểm của kiểu ‘ngoài trắng trong đen' rồi.

…Bán Giang đang triển khai mô hình “Thi tuyển sinh đại học 3+3”, vì vậy hãy chọn môn học một cách cẩn thận.

–Giang Tuần đã từng cân nhắc.

Đến ngày 12 trước khi vào học, Giang Tuần không có động tĩnh mấy ngày đã nhắn một tin trong nhóm sáu người, nói mình sắp đi học.”

Không ngờ Du Lệ là người đầu tiên nhắn lại: “Học trường nào?”Giang Tuần do dự một chút rồi nói: “Không tiện lắm.

Giang Tuần: “Trung học số mười lăm.”Việc quay lại trường học để hoàn thành việc học hoàn toàn phụ thuộc vào sự lựa chọn của chính cậu.

Du Lệ nhớ đến đề thi cậu từng giải giúp mình, không quá bất ngờ, trung học số mười lăm là một trong những trường tốt nhất Bán Giang, là một lựa chọn rất tốt. Đến ngày 12 trước khi vào học, Giang Tuần không có động tĩnh mấy ngày đã nhắn một tin trong nhóm sáu người, nói mình sắp đi học.

Du Mân: “Cmn.”Cậu quay đầu nhìn cô, mái tóc đen tung bay trong gió, trên môi nở một nụ cười.

Triệu Dập Thời: “Bạn học.”Theo thông lệ của trường, trường học kiên trì tổ chức kỳ thi nhập học để kiểm tra thành tích học tập của học sinh trong kỳ nghỉ lễ.

Triệu Thương Thương: “!!!”Hàng tháng lớp sẽ đổi chỗ ngồi, chỉ có duy nhất vị trí của cậu là cố định, luôn là vị trí đầu tiên của tổ một, không cần di chuyển.

Triệu Thương Thương chạy nhanh đến núi Thất Nha xác nhận với Giang Tuần: “Thật sao?”Triệu Thương Thương: “!!!

“Thật.”4.

 

Giang Tuần rót nước cho cô.”

“Cậu lừa tôi thì cậu sẽ là cún con.” Triệu Thương Thương uống nước xong liền không ngừng xác nhận.Giang Tuần rót nước cho cô.

Giang Tuần gật đầu: “Lừa cậu là cún con.””

“Tôi nộp đơn đăng ký nhập học rồi, đã liên lạc với nhà trường, không có vấn đề gì cả.”Đại khái tổng kết “Trăm điều tốt khi đi học”.

“Ngày 14 cậu sẽ đến báo cáo?””Giang Tuần. “Ừm.””

Triệu Thương Thương vô cùng vui mừng, cảm thấy email mình đã viết không phải vô ích, “Hội chứng khai giảng” của cô cũng yếu đi.”

Cô gõ bàn nói, “Lấy giấy bút đến đây.” Là một bạn cùng trường đạt tiêu chuẩn, cô cần phải nhắc nhở cậu một số điều cần chú ý:Giang Tuần đã xem email kia trước khi đi ngủ, Triệu Thương Thương liệt kê “Lợi ích của việc đi học” như sau:

  1. Bán Giang đang triển khai mô hình “Thi tuyển sinh đại học 3+3”, vì vậy hãy chọn môn học một cách cẩn thận.Mẹ của Giang Tuần, Thẩm Thư Chi, khoan thai tới muộn, bà ấy nói vài lời với giáo viên xong liền dẫn Giang Tuần về.
  2. Thời gian chủ nhiệm khối hay đi tuần tra nhất.Lần này về thành phố Yến ăn tết, Thẩm Thư Chi hỏi thăm sức khỏe và kế hoạch của cậu, bảo cậu nên tính toán trước.
  3. Quy định mặc đồng phục.(*Vì tên của Giang Tuần có 3 dấu nhỏ)
  4. Những yêu cầu vạch lá tìm sâu của hội học sinh.” 白切黑” (ngo ài tr ắng trong đen): Là một thuật ngữ trên mạng, chỉ những người bề ngoài nhìn hiền lành, lương thiện (trắng), nhưng thực chất bên trong lại có chút mưu mẹo, gian xảo hoặc sắc sảo hơn vẻ bề ngoài (đen).

Giang Tuần nhìn cô.Giang Tuần từng có kinh nghiệm đến trường học nhưng không nhiều.

Triệu Thương Thương hơi ngẩn ngơ, sờ mặt, xác định trên mặt mình không dính gì bẩn rồi mới nói, “Sao vậy?””

“Trong mail của cậu không nói những thứ này.””

Chỉ chọn những chuyện tốt.Trên xe, Thẩm Thư Chi hỏi cậu muốn đổi lớp hay đổi trường.

“…” Triệu Thương Thương: “Cậu nghe tôi nói xạo.”51.

“Không phải, cậu nghe tôi giải thích, mọi thứ đều có tốt xấu, đi học có rất nhiều chuyện tốt, chắc chắn cũng sẽ có rất nhiều hạn chế, đúng không?”Từ này không nhất thiết mang nghĩa tiêu cực, mà thường để chỉ người “tinh ranh” hoặc “có chiều sâu”.

 

Trong ánh mắt Giang Tuần mang theo ý cười.Triệu Thương Thương nói: “Không thẹn với lòng, trung học số mười lăm là ngôi nhà thứ hai của chị, chị yêu nhà mình.

Triệu Thương Thương phản ứng lại, vừa rồi cậu đang đùa cô, cô cũng cười theo. ”

“Giang Tuần.”Triệu Thương Thương nhìn cậu đẩy xe đạp mới ra mới nhớ cậu đã đổi chiếc xe đạp leo núi.

Cô vỗ vai cậu, “Sau này ở trường tôi bảo kê cậu.”Vì cậu là học sinh chuyển trường, tình huống tương đối đặc biệt nên được xếp vào vị trí cuối cùng trong phòng thi.

Mây đen tụ lại, bao phủ đỉnh núi, có vẻ như trời sắp mưa.Giang Tuần nói muốn đưa cô về nhà.

Giang Tuần nói muốn đưa cô về nhà.Sau này cậu được đón đến chỗ ông ngoại, dưỡng bệnh, học vẽ, trải qua những năm tháng cậu thích nhất.

Triệu Thương Thương nhìn cậu đẩy xe đạp mới ra mới nhớ cậu đã đổi chiếc xe đạp leo núi. Triệu Thương Thương quan sát trước sau, nói: “Xe mới không tệ.””

“Có điều chiếc trước kia cũng rất tốt mà, sao cậu lại đổi thế?”- Giang Tuần do dự một chút rồi nói: “Không tiện lắm.””…

Triệu Thương Thương cũng không hỏi tiếp nữa, cô ngồi lên chỗ phía sau, có chút lo lắng: “Cậu chở nổi tôi không? Tôi nặng lắm đó.”Không dám tin.

Thứ đáp lại cô chính là cơn gió thổi tới.Cúi đầu tiếp tục chơi đùa với quả cầu vàng ma thuật trong tay, ngón tay linh hoạt khống chế những bộ phận kim loại, không ngừng tháo ra rồi ráp lại.

Giang Tuần đạp xe ra ngoài, xe đạp chạy về phía trước, lướt qua hàng cây xanh hai bên đường.Ba người đồng loạt nhìn Triệu Dập Thời.

Cậu quay đầu nhìn cô, mái tóc đen tung bay trong gió, trên môi nở một nụ cười. 4.

Triệu Thương Thương nắm chặt áo sau lưng cậu.” –”

Ngày 13 tháng giêng, Triệu Thương Thương quyết định tổ chức một cuộc họp khẩn cấp, nhân viên tham dự có Triệu Dập Thời, Giang Tuần, Du Mân và cô. Triệu Dập Thời: “Bạn học.

Cuộc họp chủ yếu nhằm vào bài thi nhập học của trường trung học số mười lăm ngày mai.Giang Tuần nhìn cô.

Cựu chiến binh Du Mân hoàn toàn không quan tâm: “Lần nào cũng có bài thi nhập học, sao lần này lại chuẩn bị đặc biệt thế?”Không lâu sau đã có kết quả thi, tổng điểm của Triệu Thương Thương đứng thứ 444 cả khối.

 

Triệu Thương Thương chỉ chỉ Giang Tuần, “Vì chúng ta đã có thành viên mới gia nhập.”3.

Cô nói với Giang Tuần: “Tôi sợ cậu thi không tốt, trường học đổi ý không chịu nhận cậu nữa.”Giang Tuần đạp xe ra ngoài, xe đạp chạy về phía trước, lướt qua hàng cây xanh hai bên đường.

Du Mân cũng bắt đầu đồng cảm với Giang Tuần, nghiêm túc hơn trước đó không ít, “Mặc dù chỉ có một ngày nhưng cũng phải tranh thủ. Không sao đâu anh em, chúng ta có người đứng nhất khối.”3.

Ba người đồng loạt nhìn Triệu Dập Thời.Buổi chiều, đài phát thanh của trường thường phát những bản nhạc piano hùng hồn để đánh thức cậu khỏi giấc mơ, giúp cậu tu dưỡng tâm trí.

Triệu Dập Thời rất im lặng, thời gian một ngày thật không thể cải tử hoàn sinh. Cậu không đổi lớp cũng không chuyển trường, nhưng đêm đó cậu đã sốt cao nên không đến trường nữa.

Nhưng những ánh mắt đối diện quá thành khẩn, cậu không thể không mở sách ra nói: “Bắt đầu đi.”Nhưng những ánh mắt đối diện quá thành khẩn, cậu không thể không mở sách ra nói: “Bắt đầu đi.

Ngày 14 tháng giêng, trung học thứ mười lăm khai giảng.”Cậu lừa tôi thì cậu sẽ là cún con.

Theo thông lệ của trường, trường học kiên trì tổ chức kỳ thi nhập học để kiểm tra thành tích học tập của học sinh trong kỳ nghỉ lễ.Giang Tuần không chờ được phản ứng mình muốn, có hơi thất vọng.

Giang Tuần tìm thấy tên mình trên bảng thông báo sắp xếp chỗ ngồi. Vì cậu là học sinh chuyển trường, tình huống tương đối đặc biệt nên được xếp vào vị trí cuối cùng trong phòng thi.Nhưng nạn nhân của việc này là Giang Tuần lại im lặng không nói gì, cậu vẫn ở trong văn phòng đợi ba mẹ.

Triệu Thương Thương đến phòng thi của mình trước, đưa cho cậu một tờ giấy cổ vũ.”

Không lâu sau đã có kết quả thi, tổng điểm của Triệu Thương Thương đứng thứ 444 cả khối.Triệu Dập Thời: “…

Trên bảng vàng, Giang Tuần đứng thứ nhất.Quy định mặc đồng phục.

Triệu Thương Thương: ???Triệu Thương Thương nắm chặt áo sau lưng cậu. Không dám tin.jpgTôi bị lừa rồi à?

Tôi bị lừa rồi à?Sau khi Giang Tuần về núi Thất Nha, Triệu Thương Thương nghiêm túc gửi cho cậu một email, xem như một bài viết ngắn.

Lời tác giả:Vài ngày sau, lại có một cuộc tranh cãi khác trong lớp.

 

Dấu Nhỏ* của chúng ta thật ra đã mang chút đặc điểm của kiểu ‘ngoài trắng trong đen' rồi.”Tôi nặng lắm đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK