• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36: “Tôi tò mò nên mua thử.”Vì để che giấu nhu cầu mua sắm thật sự của mình, hôm đó Triệu Thương Thương mua một đống đồ ăn vặt về, miếng lót giày tăng chiều cao đã được giấu dưới đáy túi hàng, vô cùng kín đáo.

Triệu Thương Thương tháo dây cột tóc, ngồi trên ghế thay giày, đôi bốt có hơi chật nên chật vật một lúc cô mới cởi ra được.

=============”Thương Thương.

Giữa tháng ba, tiết mục diễn kịch ngắn kết hợp với trình diễn trang phục cổ trang của lớp 9 đã vượt qua vòng loại của trường.Mấy phút sau, Giang Tuần trả lời.

Mọi người đều chọn trang phục biểu diễn của riêng mình, tiền được lấy từ quỹ lớp, Thư Tiểu Tri và Chiêm Vũ Tình ấn định một số tiền nhất định cho mọi người, không thể vượt qua số tiền này, hoặc cũng có thể chọn tự bỏ tiền túi để bù vào số tiền vượt quá.Dì Hồ ở căn hộ 201 tòa bên cạnh thường dạy lớp hình thể cho các cụ bà tại trường đại học dành cho người cao tuổi, cuối tuần, bà ấy được Diệp Xuân Lâm mời đến nhà nhiệt tình hướng dẫn cho Triệu Thương Thương.

Cổ Khâu Thành vô cùng quan tâm đến chuyện này.”

Trang phục biểu diễn của Triệu Thương Thương và Giang Tuần là do anh ấy chuẩn bị. Phi Ngư phục màu đỏ của nữ hiệp và trực chuyết của thư sinh đều được làm từ chất liệu cao cấp, gia công tỉ mỉ, hoa văn trang trí trên trang phục và các chi tiết đều được chăm chút đến mức hoàn hảo.”Đợi đến ngày biểu diễn chính thức mẹ lại chụp nhé, bây giờ con phải đi siêu thị.

Triệu Thương Thương nhận được quần áo, cô cảm thấy quá long trọng rồi.”

Giang Tuần hỏi cô: “Cậu không thích sao?”Ánh đèn trên cao mờ ảo, khu vực chờ chật hẹp, mọi người chen chúc nhau cúi người đến gần quan sát tình hình trên sân khấu.

“Tôi cảm thấy chất liệu của bộ quần áo đó quá tốt, mặc trên người tôi sẽ lãng phí.”Diệp Xuân Lâm và bà Trịnh tìm tới hậu trường.

“Vậy cậu hãy là một nữ hiệp sinh ra từ gia đình tướng môn quyền quý, chứ không phải một nữ hiệp xuất thân từ chốn giang hồ cỏ dại.””Không cần nữa không cần nữa, thế này đã rất hoàn hảo rồi.

“Có lý.””Đừng căng thẳng, cục cưng cố lên.

 

Mặc trang phục tốt như vậy, có lẽ là một nữ hiệp có địa vị tương đối cao quý. Tiếng người ồn ào, Triệu Thương Thương vẫn có thể nghe thấy tiếng giới thiệu chương trình phía trước, “Trước đó con không căng thẳng, nhưng bây giờ hình như có hơi rồi.

Giang Tuần trở về phòng vẽ tranh, cậu đã có linh cảm, hoàn thiện bối cảnh của các nhân vật trong truyện tranh.Diệp Xuân Lâm chọc: “Sao có thể thiếu thằng bé được, nếu không con lại có ý kiến.

Dì Hồ ở căn hộ 201 tòa bên cạnh thường dạy lớp hình thể cho các cụ bà tại trường đại học dành cho người cao tuổi, cuối tuần, bà ấy được Diệp Xuân Lâm mời đến nhà nhiệt tình hướng dẫn cho Triệu Thương Thương.” Diệp Xuân Lâm đang trang điểm cho cô bắt lấy cằm cô, “Chút nữa con tự nhìn là biết thôi.

Triệu Thương Thương đã chuẩn bị đầy đủ.Cô cởi giày hơi mạnh, cuối cùng rút chân, miếng độn chiều cao cũng bay ra cùng.

Diệp Xuân Lâm còn hỏi về việc trang điểm và làm tóc: “Lớp con có thuê thợ trang điểm chuyên dụng không?””

“Hình như không có ạ, mọi người giúp nhau, ai biết trang điểm sẽ giúp người không biết trang điểm.”Cổ Khâu Thành vô cùng quan tâm đến chuyện này.

Diệp Xuân Lâm xem các mẫu trang sức cổ trang trên máy tính bảng, “Ngày diễn có cần mẹ ra sau hậu trường giúp con không?””

Triệu Thương Thương muốn nói không cần thiết, so với những người khác thì kiểu tóc của nữ hiệp là đơn giản nhất, dùng lụa đỏ buộc thành đuôi ngựa cao là được.” Diệp Xuân Lâm nói.

Có điều, cô lại không muốn làm mẹ mất hứng, cũng không đành lòng dập tắt sự nhiệt tình của mẹ mình.Diệp Xuân Lâm: “Nếu mẹ nói ông bà nội con cũng tới thì con có cảm thấy còn rình rang hơn không?

“Được ạ.” Triệu Thương Thương chắp tay nói: “Kiểu tóc của Giang Tuần cũng phải nhờ mẹ rồi, cậu ấy còn phải đội tóc giả nữa.”Kiểu tóc cũng không tệ.

Diệp Xuân Lâm chọc: “Sao có thể thiếu thằng bé được, nếu không con lại có ý kiến.””

“Nào, để mẹ thử trang điểm cho con trước.”Bà ấy mặc áo khoác màu trắng, bên trong là một chiếc váy bó sát, cách ăn mặc trẻ trung, xinh đẹp.

Triệu Thương Thương không thích trang điểm, hiếm khi Diệp Xuân Lâm có cơ hội thể hiện kỹ năng của mình, bà kéo cô đến trước bàn trang điểm trong phòng. Sau khi người dẫn chương trình giới thiệu, màn sân khấu được kéo ra, các bạn học diễn kịch ngắn của lớp 9 lên sân khấu trước, bạn học trình diễn trang phục cổ trang chuẩn bị lên sau.

Mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm của Diệp Xuân Lâm bày đầy cả bàn, bà ấy thành thạo trang điểm cho Triệu Thương Thương.Triệu Thương Thương muốn

 

nói không cần thiết, so với những người khác thì kiểu tóc của nữ hiệp là đơn giản nhất, dùng lụa đỏ buộc thành đuôi ngựa cao là được.

Ba Triệu cũng góp vui, đứng bên cạnh nhìn.Triệu Thương Thương giả vờ ngạc nhiên hả một tiếng, bàn chân giẫm lên miếng độn trong giày giật giật, chột dạ nói: “Không có đâu nhỉ?

Sau khi Triệu Thương Thương trang điểm, tạo kiểu xong, cô mặc bộ quần áo Cổ Khâu Thành mang tới để xem hiệu quả tổng thể.Diệp Xuân Lâm cũng đến khán phòng, Triệu Thương Thương nhàm chán dựa vào tường ngẩn người.

“Không phải còn giày à?” Diệp Xuân Lâm nói.” Triệu Thương Thương hỏi.

“Vâng ạ.”Cuối cùng Triệu Thương Thương cũng trang điểm xong, mở rèm ra nhìn xung quanh, không ngờ cô lại tìm thấy ba mình, còn có lão Triệu và bà Trịnh.

Triệu Thương Thương mang giày vào, đến trước gương xem thử hiệu quả, cô đã bắt đầu toát lên dáng vẻ oai phong, lẫm liệt của một nữ hiệp.”

Trang phục không tệ.Trang phục không tệ.

Lớp trang điểm không tệ.”Không phải còn giày à?

Kiểu tóc cũng không tệ.Giang Tuần nhìn cô một chút, sau khi trâm mặc vài giây thì nói: “Ừm, tôi tò mò nên mua thử.

Nhưng dường như vẫn có chỗ nào không được hoàn hảo lắm.”Không phải mồ hôi lạnh.

“Dương Dương, ra đây một chút.”Giữa tháng ba, tiết mục diễn kịch ngắn kết hợp với trình diễn trang phục cổ trang của lớp 9 đã vượt qua vòng loại của trường.

Triệu Thương Thương kéo Triệu Dập Thời ra khỏi phòng cậu.Sau khi Giang Tuần đến gần cô, hai người cùng nhau đi về phía trước.

Triệu Dập Thời: “Làm gì?””

Triệu Thương Thương khoa tay trên đỉnh đầu cậu mấy cái rồi nói: “Cậu cũng cao gần bằng Giang Tuần nhỉ?”Triệu Thương Thương gật đầu với cậu.

Triệu Dập Thời cũng không chắc, có lẽ Giang Tuần cao hơn cậu hai ba centimet, không khác quá nhiều. Triệu Thương Thương đứng bên cạnh cậu nhìn trái nhìn phải, rồi nhìn lên trên, cô đã hiểu được có chỗ nào không hoàn hảo rồi.Triệu Thương Thương nói cảm ơn, “Mẹ tôi sẽ đến giúp, cậu có thể trang điểm cho người khác.

Bây giờ cô cần ngay một miếng độn bên trong giày!”Thật sự không còn chuyện gì nữa?

Nữ hiệp sao có thể thấp được!Triệu Dập Thời cũng không chắc, có lẽ Giang Tuần cao hơn cậu hai ba centimet, không khác quá nhiều.

 

“Rốt cuộc chị muốn làm gì?” Triệu Dập Thời khó hiểu nhìn cô.Thư Tiểu Tri không nghe được hai người đang nói gì, nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được nhìn hai người.

“Hết chuyện rồi.” Triệu Thương Thương nói, “Đi đi.”” Triệu Thương Thương nói xong liền đưa tay kéo thắt lưng cậu, giả vờ muốn kéo nó lỏng ra, vốn dĩ cô chỉ nói đùa thôi nhưng không ngờ Giang Tuần lại không hề ngăn cản, dường như cậu thật sự để mặc cô kéo.

“Thật sự không còn chuyện gì nữa?””Vấn đề gì? “Chỉ muốn cho cậu xem thử chị có đẹp không thôi.””

Triệu Dập Thời cười nhạo một tiếng, cậu còn chưa kịp nói gì thì Triệu Thương Thương đã cáo trạng: “Mẹ, Dương nó mỉa mai kỹ thuật trang điểm của mẹ không ổn.””

Triệu Dập Thời: “…”Diệp Xuân Lâm xem các mẫu trang sức cổ trang trên máy tính bảng, “Ngày diễn có cần mẹ ra sau hậu trường giúp con không?

Thấy Triệu Thương Thương muốn về phòng thay quần áo, Diệp Xuân Lâm nói: “Rất đẹp mà, con mặc thêm một lúc nữa đi, mẹ còn chưa chụp hình cho con nữa.”Ánh đèn nóng rực và chói mắt giống như ánh nắng giữa hè chiếu lên trên người Triệu Thương Thương, khiến cô cảm thấy mặt và gáy mình nóng lên.

“Đợi đến ngày biểu diễn chính thức mẹ lại chụp nhé, bây giờ con phải đi siêu thị.” Triệu Thương Thương nói.Bây giờ cô cần ngay một miếng độn bên trong giày!

Cô vô cùng lo lắng.Giang Tuần gần như thuận theo cô hỏi tiếp: “Vậy phải làm sao đây?

Bên kia phòng, Diệp Xuân Lâm còn đang hỏi cô sao lại vội vàng đi siêu thị như vậy.Trang phục biểu diễn của Triệu Thương Thương và Giang Tuần là do anh ấy chuẩn bị.

Triệu Thương Thương không nói được, cô gấp gáp muốn mua đệm tăng chiều cao.”Cậu đâu rồi?

Vì để che giấu nhu cầu mua sắm thật sự của mình, hôm đó Triệu Thương Thương mua một đống đồ ăn vặt về, miếng lót giày tăng chiều cao đã được giấu dưới đáy túi hàng, vô cùng kín đáo.Không bao lâu sau, Diệp Xuân Lâm mang theo túi trang điểm đến trường.

–”Vậy cậu hãy là một nữ hiệp sinh ra từ gia đình tướng môn quyền quý, chứ không phải một nữ hiệp xuất thân từ chốn giang hồ cỏ dại.

Vào ngày diễn ra lễ hội nghệ thuật, Triệu Thương Thương đã đến hậu trường trước với phi ngư phục, đôi boot và đao Tú Xuân để chuẩn bị.”

Không bao lâu sau, Diệp Xuân Lâm mang theo túi trang điểm đến trường.”

 

Bà ấy mặc áo khoác màu trắng, bên trong là một chiếc váy bó sát, cách ăn mặc trẻ trung, xinh đẹp. Bà ấy vượt qua đám đông học sinh trước mặt, bước vào hội trườngMọi người đều chọn trang phục biểu diễn của riêng mình, tiền được lấy từ quỹ lớp, Thư Tiểu Tri và Chiêm Vũ Tình ấn định một số tiền nhất định cho mọi người, không thể vượt qua số tiền này, hoặc cũng có thể chọn tự bỏ tiền túi để bù vào số tiền vượt quá.

Triệu Thương Thương đã thay trang phục xong, đứng trong góc đợi bà ấy.Triệu Thương Thương ném cọng lúa giả vào thùng giấy, nhận lấy đèn lồng trong tay cậu nhìn thử, nó vẫn y như cũ, nhìn còn khá mới, đúng là đã được bảo quản rất tốt.

Thư Tiểu Tri đang trang điểm cho các bạn khác, bận rộn không dừng được.Triệu Thương Thương không nói được, cô gấp gáp muốn mua đệm tăng chiều cao.

Tiết mục của lớp 9 được xếp thứ ba, diễn rất sớm nên mọi người có hơi luống cuống.”Không vội ạ.

“Triệu Thương Thương, tiếp theo tôi sẽ trang điểm cho cậu.” Thư Tiểu Tri nhìn Triệu Thương Thương rồi nói với cô.”Haiz” Cô ra vẻ như không có chuyện gì, dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc Giang Tuần: “Cậu cao vậy rồi còn dùng lót giày gì chứ.

Triệu Thương Thương nói cảm ơn, “Mẹ tôi sẽ đến giúp, cậu có thể trang điểm cho người khác.””Con đừng lộn xộn.

Thư Tiểu Tri gật đầu, để ý tới động tĩnh ra vào ngoài cửa, hỏi cô: “Giang Tuần đâu?”Triệu Thương Thương nhường chỗ rồi trở lại phòng thay đồ tiếp tục đợi Giang Tuần.

“Có lẽ sắp đến rồi, cậu ấy sẽ không đến trễ đâu.”Nữ hiệp sao có thể thấp được!

Triệu Thương Thương biết Cổ Khâu Thành không quá quen thuộc với trung học số mười lăm nên có lẽ Giang Tuần đi đón anh ấy.Bên hông áo đỏ của nữ hiệp đeo thanh đao, ánh mắt lơ đãng, mệt mỏi nhìn xuống, tay cô cầm một nhánh lúa giả, vung qua vung lại một cách hờ hững.

“Thương Thương.” Diệp Xuân Lâm tới rồi.”

Triệu Thương Thương đến đón, cô nhìn thấy trên vai bà ấy có nước bắn lên, “Bên ngoài lại mưa ạ?”Giang Tuần mở lòng bàn tay của cô ra, quả nhiên ướt đẫm mồ hôi, lấp lánh dưới ánh đèn.

“Vừa mưa vừa kẹt xe, mẹ chưa trễ đúng không?” Diệp Xuân Lâm hỏi.Giang Tuần: “Đến khán phòng rồi.

“Không vội ạ.” Triệu Thương Thương nói.Chỉ cách một tấm màn sân khấu nhung màu đỏ thẫm, có thể nghe rõ chuyển động trên sân khấu và tiếng cười của khán giả.

Trước gương trang điểm trong hậu trường đã chật kín người rồi, không còn chỗ trống.”Thư sinh nghèo không đủ nghèo.

 

Diệp Xuân Lâm đặt túi trang điểm lên giá sắt bên cạnh, giúp Triệu Thương Thương làm tóc trước, hỏi cô: “Con có căng thẳng không?”Cửa không khóa, Diệp Xuân Lâm dẫn bà Trịnh tiếng vào, thế mà còn có Triệu Dập Thời.

Tiếng người ồn ào, Triệu Thương Thương vẫn có thể nghe thấy tiếng giới thiệu chương trình phía trước, “Trước đó con không căng thẳng, nhưng bây giờ hình như có hơi rồi.”Mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm của Diệp Xuân Lâm bày đầy cả bàn, bà ấy thành thạo trang điểm cho Triệu Thương Thương.

“Đừng căng thẳng, cục cưng cố lên.””

“Giang Tuần vẫn chưa đến.” Triệu Thương Thương không nhịn được nhìn thời gian.Triệu Thương Thương vừa lấy bọn họ liền đứng vụt lên, miếng độn muốn giấu cũng không giấu được.

“Mẹ gặp được thằng bé ở cổng trường, chú Cổ của con dẫn theo trợ lý, có lẽ đang hóa trang cho thằng bé, con không cần lo lắng.” Diệp Xuân Lâm nói.” Thư Tiểu Tri nói.

Triệu Thương Thương hơi buồn cười khi nghĩ đến dáng vẻ trịnh trọng của Cổ Khâu Thành, “Nhà mình với chú Cổ đều làm rình rang quá, thật ra con và Giang Tuần chỉ lên sân khấu đi vài bước, có hai ba bước thôi mà…”Triệu Thương Thương che mặt, cả nhà cô thật sự xuất hiện, bọn họ không căng băng rôn ra là cô đã tạ ơn trời đất lắm rồi.

Diệp Xuân Lâm: “Nếu mẹ nói ông bà nội con cũng tới thì con có cảm thấy còn rình rang hơn không?”Theo tiếng nhạc cổ, hai người đồng thời bước ra ngoài.

Triệu Thương Thương ngạc nhiên ngẩng đầu, “Không phải là thật đó chứ?”Vừa chạm vào đã thấy lòng bàn tay nóng bừng.

“Con đừng lộn xộn.” Diệp Xuân Lâm đang trang điểm cho cô bắt lấy cằm cô, “Chút nữa con tự nhìn là biết thôi.””Cậu tới rồi, chú Cổ đâu?

Cuối cùng Triệu Thương Thương cũng trang điểm xong, mở rèm ra nhìn xung quanh, không ngờ cô lại tìm thấy ba mình, còn có lão Triệu và bà Trịnh.Nhưng dường như vẫn có chỗ nào không được hoàn hảo lắm.

Triệu Thương Thương che mặt, cả nhà cô thật sự xuất hiện, bọn họ không căng băng rôn ra là cô đã tạ ơn trời đất lắm rồi.” Triệu Thương Thương nói, “Đi đi.

Phía sau có người đang di chuyển đạo cụ, suýt chút nữa đụng trúng Triệu Thương Thương, “Xin lỗi, xin nhường đường.”Có điều, cô lại không muốn làm mẹ mất hứng, cũng không đành lòng dập tắt sự nhiệt tình của mẹ mình.

Triệu Thương Thương nhường chỗ rồi trở lại phòng thay đồ tiếp tục đợi Giang Tuần.Bà ấy vượt qua đám đông học sinh trước mặt, bước vào hội trường

“Cậu đâu rồi?” Cô gửi tin nhắn cho cậu, cũng không phải muốn giục cậu, chỉ là sắp đến giờ rồi, tim cô đập càng ngày càng nhanh.Giang Tuần cũng đang thay giày bên cạnh, rõ ràng đã sửng sốt một chút khi nhìn thấy vật thể lạ bay ra ngoài.

 

Mấy phút sau, Giang Tuần trả lời.” “Tôi đến ngay.””

Diệp Xuân Lâm cũng đến khán phòng, Triệu Thương Thương nhàm chán dựa vào tường ngẩn người. Bên hông áo đỏ của nữ hiệp đeo thanh đao, ánh mắt lơ đãng, mệt mỏi nhìn xuống, tay cô cầm một nhánh lúa giả, vung qua vung lại một cách hờ hững.Thư Tiểu Tri gật đầu, để ý tới động tĩnh ra vào ngoài cửa, hỏi cô: “Giang Tuần đâu?

Che giấu đi nhịp tim đập như trống trước khi lên sân khấu.”

Bỗng nhiên cô cảm giác được tiếng ồn phía trước đột nhiên im bặt, không khí trong chốc lát trở nên yên tĩnh.” Thư Tiểu Tri nhìn Triệu Thương Thương rồi nói với cô.

Triệu Thương Thương ngẩng đầu lên như cảm nhận được điều gì đó.”Được ạ.

Giang Tuần đã đến rồi.Triệu Thương Thương đến đón, cô nhìn thấy trên vai bà ấy có nước bắn lên, “Bên ngoài lại mưa ạ?

Cậu đã trang điểm và làm tóc xong, đã thay quần áo, bây giờ cậu giống hệt một thư sinh nhẹ nhàng.”Có lẽ sắp đến rồi, cậu ấy sẽ không đến trễ đâu.

Ánh mắt mọi người đều rơi trên người cậu.Các bạn nữ trong lớp vốn cũng không quen cậu, chỉ dám đứng bên cạnh khe khẽ bàn luận, thậm chí phải lấy hết can đảm để nhìn cậu rồi nói một lời.

Các bạn nữ trong lớp vốn cũng không quen cậu, chỉ dám đứng bên cạnh khe khẽ bàn luận, thậm chí phải lấy hết can đảm để nhìn cậu rồi nói một lời.”Sao không tiếp tục?

Mặt khác có hai bạn nam trực tiếp khen cậu đẹp trai, có thể đi đóng phim cổ trang luôn.Che giấu đi nhịp tim đập như trống trước khi lên sân khấu.

Áo đỏ của Triệu Thương Thương càng bắt mắt, Giang Tuần vừa vào đã nhìn thấy, cậu đi về phía cô.”Tôi vẫn luôn cao như vậy mà.

“Cậu tới rồi, chú Cổ đâu?” Triệu Thương Thương hỏi.Cô vô cùng lo lắng. Giang Tuần: “Đến khán phòng rồi.”” Triệu Thương Thương nói.

Triệu Thương Thương ném cọng lúa giả vào thùng giấy, nhận lấy đèn lồng trong tay cậu nhìn thử, nó vẫn y như cũ, nhìn còn khá mới, đúng là đã được bảo quản rất tốt.Lớp trang điểm không tệ.

Giang Tuần vẫn luôn nhìn cô.Cô đối mặt với Giang Tuần ở bên kia, bình tĩnh hơn một chút.

“Có phải cậu thấy có chỗ nào hơi lạ không?” Triệu Thương Thương bỏ qua chút mất tự nhiên trong lòng hỏi cậu.Triệu Thương Thương ngạc nhiên ngẩng đầu, “Không phải là thật đó chứ?

 

“Rất đẹp.” Giang Tuần nói.Sau khi Triệu Thương Thương trang điểm, tạo kiểu xong, cô mặc bộ quần áo Cổ Khâu Thành mang tới để xem hiệu quả tổng thể.

Triệu Thương Thương yên tâm hơn một chút.”

“Mọi người chuẩn bị đi, sắp đến chúng ta rồi.” Thư Tiểu Tri nói.”Tôi nóng. Tiết mục trước đã kết thúc.” Triệu Dập Thời khó hiểu nhìn cô.

Sau khi người dẫn chương trình giới thiệu, màn sân khấu được kéo ra, các bạn học diễn kịch ngắn của lớp 9 lên sân khấu trước, bạn học trình diễn trang phục cổ trang chuẩn bị lên sau.”

Chỉ cách một tấm màn sân khấu nhung màu đỏ thẫm, có thể nghe rõ chuyển động trên sân khấu và tiếng cười của khán giả.Kịch ngắn của lớp 9 vẫn đang tiếp tục, đa số bạn học đã trình diễn trang phục cổ trang xong đều đứng bên ngoài xem, lúc này trong phòng hóa trang không có nhiều người.

Ánh đèn trên cao mờ ảo, khu vực chờ chật hẹp, mọi người chen chúc nhau cúi người đến gần quan sát tình hình trên sân khấu.” Diệp Xuân Lâm tới rồi.

Triệu Thương Thương đứng sát bên cạnh Giang Tuần, hơi thở của cô gần như phả vào cổ cậu. Yết hầu Giang Tuần cuộn lên, giọng nói có chút trầm thấp: “Thương Thương, có phải hôm nay cậu cao hơn rồi không?””

Triệu Thương Thương giả vờ ngạc nhiên hả một tiếng, bàn chân giẫm lên miếng độn trong giày giật giật, chột dạ nói: “Không có đâu nhỉ?”Triệu Thương Thương hơi buồn cười khi nghĩ đến dáng vẻ trịnh trọng của Cổ Khâu Thành, “Nhà mình với chú Cổ đều làm rình rang quá, thật ra con và Giang Tuần chỉ lên sân khấu đi vài bước, có hai ba bước thôi mà…

“Tôi vẫn luôn cao như vậy mà.”” Giang Tuần nhìn cô.”

Để chuyển hướng sự chú ý của cậu khỏi vấn đề chiều cao của cô, Triệu Thương Thương vội vàng đưa ra một nhận xét: “Mặc dù cậu mặc bộ này rất đẹp trai nhưng vẫn còn chút vấn đề.”Thư Tiểu Tri đang trang điểm cho các bạn khác, bận rộn không dừng được.

“Vấn đề gì?”-

“Thư sinh nghèo không đủ nghèo.”Bên ngoài vang lên ba tiếng trống nhắc nhở phải bắt đầu trình diễn rồi.

Giang Tuần gần như thuận theo cô hỏi tiếp: “Vậy phải làm sao đây?”Bên kia phòng, Diệp Xuân Lâm còn đang hỏi cô sao lại vội vàng đi siêu thị như vậy.

“Tôi sẽ giúp cậu nghèo hơn.” Triệu Thương Thương nói xong liền đưa tay kéo thắt lưng cậu, giả vờ muốn kéo nó lỏng ra, vốn dĩ cô chỉ nói đùa thôi nhưng không ngờ Giang Tuần lại không hề ngăn cản, dường như cậu thật sự để mặc cô kéo.”Có phải cậu thấy có chỗ nào hơi lạ không?

 

Cô còn không thu tay lại thì sẽ biến thành lưu manh mất.”

Triệu Thương Thương cười ngượng, giúp cậu chỉnh lại vạt áo.”Mọi người chuẩn bị đi, sắp đến chúng ta rồi.

“Sao không tiếp tục?” Giang Tuần hỏi.Cả quá trình cô đều bước đi giống như máy móc, đầu óc trống rỗng, khi xuống sân khấu, cô nắm lấy cổ tay Giang Tuần, “Tôi toát mồ hôi rồi.

“Không cần nữa không cần nữa, thế này đã rất hoàn hảo rồi.”” Triệu Thương Thương chắp tay nói: “Kiểu tóc của Giang Tuần cũng phải nhờ mẹ rồi, cậu ấy còn phải đội tóc giả nữa.

Thư Tiểu Tri không nghe được hai người đang nói gì, nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được nhìn hai người. Bên ngoài vang lên ba tiếng trống nhắc nhở phải bắt đầu trình diễn rồi.”

Thư Tiểu Tri và Trương Đán là nhóm đầu tiên ra sân.”Rất đẹp.

Triệu Thương Thương và Giang Tuần đi cuối cùng. Nam đi bên trái, nữ đi bên phải, bây giờ Giang Tuần cần phải qua bên trái sân khấu. Trước khi đi, cậu nói với Triệu Thương Thương: “Đừng lo lắng.”Mặc trang phục tốt như vậy, có lẽ là một nữ hiệp có địa vị tương đối cao quý.

Triệu Thương Thương gật đầu với cậu.Mặt khác có hai bạn nam trực tiếp khen cậu đẹp trai, có thể đi đóng phim cổ trang luôn.

Sau khi cô bạn cùng lớp mặc đồ thời Đường trước mặt bước lên sân khấu, Triệu Thương Thương tiến lên chuẩn bị, cô đã lên mép sân khấu.”Vâng ạ.

Cô đối mặt với Giang Tuần ở bên kia, bình tĩnh hơn một chút.Triệu Thương Thương ngẩng đầu lên như cảm nhận được điều gì đó.

Theo tiếng nhạc cổ, hai người đồng thời bước ra ngoài.Triệu Thương Thương biết Cổ Khâu Thành không quá quen thuộc với trung học số mười lăm nên có lẽ Giang Tuần đi đón anh ấy.

Ánh đèn nóng rực và chói mắt giống như ánh nắng giữa hè chiếu lên trên người Triệu Thương Thương, khiến cô cảm thấy mặt và gáy mình nóng lên.” Giang Tuần nói.

Sau khi Giang Tuần đến gần cô, hai người cùng nhau đi về phía trước.”Mẹ gặp được thằng bé ở cổng trường, chú Cổ của con dẫn theo trợ lý, có lẽ đang hóa trang cho thằng bé, con không cần lo lắng.

Tiếng vỗ tay và cổ vũ của khán giả còn lớn hơn trước rất nhiều, cô gái áo đỏ đeo đao và chàng trai mặc đồ trắng cầm đèn lồng đã gây ra một làn sóng hò reo.Ba Triệu cũng góp vui, đứng bên cạnh nhìn.

Triệu Thương Thương lại nhìn thấy bà Trịnh và lão Triệu trên khán đài, Diệp Xuân Lâm cầm máy ảnh chụp liên tục.”

 

Cả quá trình cô đều bước đi giống như máy móc, đầu óc trống rỗng, khi xuống sân khấu, cô nắm lấy cổ tay Giang Tuần, “Tôi toát mồ hôi rồi.”Yết hầu Giang Tuần cuộn lên, giọng nói có chút trầm thấp: “Thương Thương, có phải hôm nay cậu cao hơn rồi không?

Giang Tuần mở lòng bàn tay của cô ra, quả nhiên ướt đẫm mồ hôi, lấp lánh dưới ánh đèn.Triệu Thương Thương không thích trang điểm, hiếm khi Diệp Xuân Lâm có cơ hội thể hiện kỹ năng của mình, bà kéo cô đến trước bàn trang điểm trong phòng.

Vừa chạm vào đã thấy lòng bàn tay nóng bừng.Giang Tuần hỏi cô: “Cậu không thích sao?

“Không phải mồ hôi lạnh.” Cậu cười.Sau khi cô bạn cùng lớp mặc đồ thời Đường trước mặt bước lên sân khấu, Triệu Thương Thương tiến lên chuẩn bị, cô đã lên mép sân khấu.

“Tôi nóng.” Triệu Thương Thương nói.”Hết chuyện rồi.

Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, bọn họ không còn chuyện gì để làm nữa.Triệu Thương Thương lại nhìn thấy bà Trịnh và lão Triệu trên khán đài, Diệp Xuân Lâm cầm máy ảnh chụp liên tục.

Diệp Xuân Lâm và bà Trịnh tìm tới hậu trường.Tiếng vỗ tay và cổ vũ của khán giả còn lớn hơn trước rất nhiều, cô gái áo đỏ đeo đao và chàng trai mặc đồ trắng cầm đèn lồng đã gây ra một làn sóng hò reo.

Kịch ngắn của lớp 9 vẫn đang tiếp tục, đa số bạn học đã trình diễn trang phục cổ trang xong đều đứng bên ngoài xem, lúc này trong phòng hóa trang không có nhiều người.” Cậu cười.

Triệu Thương Thương tháo dây cột tóc, ngồi trên ghế thay giày, đôi bốt có hơi chật nên chật vật một lúc cô mới cởi ra được.”Rốt cuộc chị muốn làm gì?

Cô cởi giày hơi mạnh, cuối cùng rút chân, miếng độn chiều cao cũng bay ra cùng.”

Giang Tuần cũng đang thay giày bên cạnh, rõ ràng đã sửng sốt một chút khi nhìn thấy vật thể lạ bay ra ngoài.Ánh mắt mọi người đều rơi trên người cậu.

Cửa không khóa, Diệp Xuân Lâm dẫn bà Trịnh tiếng vào, thế mà còn có Triệu Dập Thời.”Giang Tuần vẫn chưa đến.

Triệu Thương Thương vừa lấy bọn họ liền đứng vụt lên, miếng độn muốn giấu cũng không giấu được.Triệu Thương Thương cười ngượng, giúp cậu chỉnh lại vạt áo.

“Haiz” Cô ra vẻ như không có chuyện gì, dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc Giang Tuần: “Cậu cao vậy rồi còn dùng lót giày gì chứ.””Dương Dương, ra đây một chút.

 

Giang Tuần nhìn cô một chút, sau khi trâm mặc vài giây thì nói: “Ừm, tôi tò mò nên mua thử.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK