Sáng nay lúc ra ngoài anh đã đặc biệt dặn cô, tuần trước Triệu Thương Thương đã về nhà lấy sổ hộ khẩu.
==============”
“Thương Thương, em có muốn mua sách không?””
Giáo viên hướng dẫn của Giang Tuần tham gia hoạt động “Độc giả” tại hiệu sách và giành được ba phiếu mua sách, giáo viên đã lén đưa cho anh hai phiếu. ”Không phải anh cũng không nói với em sao?
Anh mang về nhà cho Triệu Thương Thương.Giang Tuần lướt mắt qua các hàng gáy sách rồi vờ như tình cờ hỏi: “Trong này có truyện tranh em thích nhất không?
Triệu Thương Thương nhận lấy rồi xem thử, bên trên in logo và ảnh của “Hiệu sách Ô Đài”, góc dưới bên phải hiện địa chỉ gần trung tâm thành phố, có lẽ là một cửa hàng mới mở, hai ngày trước cô cũng lướt thấy quảng cáo liên quan tới nó trên mạng.Ngón tay Triệu Thương Thương nhéo mặt anh, “Không nhìn ra nha, em phát hiện thỉnh thoảng da mặt anh cũng dày lắm mà.
“Hay là đi xem một chút?” Triệu Thương Thương lắc lắc phiếu mua sách nói, “Đồ tốt không thể lãng phí.”-
Thế là cuối tuần sau, hai người dành nửa ngày để đi xem phim, chạng vạng tối mới đến hiệu sách Ô Đài.Lý Ôn cầm máy ảnh, đặc biệt nhắm vào hai người họ mà chụp lia lịa, bấm nút liên tục rồi trêu chọc: “Giang ca, nắm chặt thế, sợ lạc mất à?
Có lẽ hiệu sách mới được quảng bá tốt nên ngay cả vào giờ ăn cũng có rất nhiều người, phần lớn là người trẻ tuổi, giơ điện thoại lên chụp ảnh bức tường sách đồ sộ và cánh cổng vòm cổ điển.”
Triệu Thương Thương vòng qua hai cậu bé ngồi đọc sách dưới đất, cầm lấy một quyển truyện tranh, cô nhớ lúc nhỏ mình lén tiết kiệm tiền tiêu vặt để mua truyện tranh hàng tháng.Giang Tuần đứng bên cạnh nhìn cô, như thể tiện miệng hỏi: “Em muốn một đám cưới thế nào?
Giang Tuần lướt mắt qua các hàng gáy sách rồi vờ như tình cờ hỏi: “Trong này có truyện tranh em thích nhất không?””Biết rồi.
“Thích nhất?” Triệu Thương Thương nói, “Không có.”Giang Tuần kéo túi vải của cô qua, “Anh kiểm tra xem.
Bộ cô thích nhất bây giờ chính là “Nha Nguyệt” mới ra mắt cách đây nửa tháng, nó không nằm trên giá sách trước mặt, nhưng cô đã lén mua hai mươi quyển giấu trong tủ phòng ngủ.”Anh biết mọi thứ cần diễn ra từng bước một.
Cô nhìn Giang Tuần, cảm thấy hình như anh đang thăm dò cô.”Biết rồi.
“Nha Nguyệt” rất nổi tiếng, chắc là hiệu sách này có bán. Triệu Thương Thương chọn sách xong rồi đến quầy thu ngân tính tiền, quả nhiên hai bên máy tính thu ngân có vài chồng sách cao, là những quyển sách nổi tiếng gần đây, trong đó có “Nha Nguyệt”.”Hôn lễ ở bãi cỏ hay hôn lễ trên bãi biển?
Hiển nhiên Giang Tuần cũng phát hiện, nhìn bằng mắt thường cũng thấy được anh hơi mất tự nhiên, di chuyển để ngăn cản tầm mắt của Triệu Thương Thương. Nhân viên thu ngân mỉm cười quan sát đôi trai xinh gái đẹp trước mặt, “Không có chi, hoan nghênh lần sau ghé thăm.
Triệu Thương Thương nhịn cười, đưa sách đã chọn cho nhân viên tính tiền, lấy phiếu giảm giá trong túi xách ra đưa cho nhân viên.”
Nhân viên thu ngân hỏi: “Chỉ ba quyển này sao ạ?”Nhân viên thu ngân hỏi: “Chỉ ba quyển này sao ạ?
Triệu Thương Thương nhanh chóng cầm một quyển “Nha Nguyệt”, “Còn quyển này nữa.””
Giang Tuần cúi đầu nhìn cô, cô nở một nụ cười ranh mãnh với anh.Triệu Thương Thương: “Mới tới đâu mà đã nói chuyện hôn lễ rồi?
Giống như trò đùa đã thành công.Sau khi lật mở, dòng chữ “Gửi Thương Thương” hiện ra.
Nhân viên thu ngân cho sách vào túi giấy, lấy hai viên kẹo sữa trong khay cho cô. Triệu Thương Thương nhận lấy, “Cảm ơn.”-
Nhân viên thu ngân mỉm cười quan sát đôi trai xinh gái đẹp trước mặt, “Không có chi, hoan nghênh lần sau ghé thăm.”Trên đường đi, cô cười anh, “Anh làm giống như hai chúng ta đang bỏ trốn, nếu chậm một giây sẽ có người ngăn lại vậy.
Đèn đường bật sáng, ánh sáng cam bao trùm lên những cây sồi xanh, trên màn hình quảng cáo 3D bên kia đường, cá voi sát thủ đang bơi lội cùng đàn con giữa đại dương bao la. Biển sâu như lơ lửng giữa không trung, những con sóng tràn ra khỏi mặt nước, tạo cảm giác chân thực đến kỳ lạ.”
Triệu Thương Thương ngồi trên ghế dài bên ngoài hiệu sách chờ Giang Tuần mua kem matcha, cô ăn một miếng rồi hỏi Giang Tuần: “Anh ăn không?”Giang Tuần thở phào nhẹ nhõm, anh không cần giấu thùng sách trong góc phòng vẽ tranh nữa, bên trong đó là sách mẫu do công ty truyện tranh gửi đến.
Giang Tuần lắc đầu.Gần mười hai giờ, người chủ trì lên sân khấu khuấy động bầu không khí, Cổ Khâu Thành xuất hiện trong vai trò chú rể.
“Vậy anh cầm giúp em.””
Triệu Thương Thương đưa tay lấy “Nha Nguyệt” trong túi giấy, vô cùng nghiêm túc mở bọc sách bên ngoài ra trước mặt Giang Tuần.”
Sau khi lật mở, dòng chữ “Gửi Thương Thương” hiện ra.”
“Ai da.” Triệu Thương Thương ngạc nhiên quá đà, giọng điệu đầy vẻ diễn kịch, “‘Gửi Thương Thương'—Thương Thương nào đây ?””
Giang Tuần ngồi bên cạnh cô, buồn cười hỏi: “Em thấy sao?”Tay trái Giang Tuần đút vào túi, tay phải làm giá đỡ kem, lời nói mơ hồ: “Có thể lắm.
“Trên đời này có nhiều ‘Thương Thương' như vậy, mặc dù em cũng là một trong số đó nhưng không thể nào trùng hợp là đang chỉ em đúng không?” Cô vừa nói vừa nghiêng người về phía tay Giang Tuần, cắn một miếng kem rồi vui vẻ đung đưa chân.”Thương Thương, em có muốn mua sách không?
Tay trái Giang Tuần đút vào túi, tay phải làm giá đỡ kem, lời nói mơ hồ: “Có thể lắm.”Sau đó cửa lớn mở ra, cô dâu Dư Hân khoác tay bố bước vào.
“Chắc chắn không phải em rồi, em cũng không quen Z.” Khóe miệng Triệu Thương Thương dính kem, đôi mắt sáng như sao, nói như rất thắc mắc: “Tại sao anh ấy lại ghi ‘Gửi Thương Thương' nhỉ?”Sau đó vẫn còn phải tham gia lễ tốt nghiệp, sau lễ tốt nghiệp, Giang Tuần kéo Triệu Thương Thương thẳng đến cục dân chính.
Giang Tuần nghiêng đầu sang, đưa lưng về phía bầu trời màu xám, cúi đầu hôn lên khóe môi cô, muốn cắt đứt hành vi khiêu khích của cô, kéo dài âm cuối: “Không chừng anh ta thầm mến em.”Triệu Thương Thương nhịn cười, đưa sách đã chọn cho nhân viên tính tiền, lấy phiếu giảm giá trong túi xách ra đưa cho nhân viên.
Trên đường về nhà, Triệu Thương Thương rất đắc ý. Đến nhà, cô đã mang hết những quyển “Nha Nguyệt” mình đã mua ra. Giang Tuần thở phào nhẹ nhõm, anh không cần giấu thùng sách trong góc phòng vẽ tranh nữa, bên trong đó là sách mẫu do công ty truyện tranh gửi đến.Cấp 3, còn sớm hơn thời gian Giang Tuần đoán rất nhiều.
Anh hỏi cô: “Em đã sớm biết rồi à?”Giang Tuần lắc đầu. “Ừm hứm.””
“Từ lúc nào?”Giang Tuần kéo cô lên đùi, hai người cùng dựa vào sô pha, “Năm năm lâu như vậy nhưng em chỉ kìm nén không hỏi anh?
“Cấp 3.”Mãi đến cuối xuân năm nay, họ mới chính thức nhận giấy đăng ký kết hôn.
Cấp 3, còn sớm hơn thời gian Giang Tuần đoán rất nhiều.” Triệu Thương Thương nói.
“Em đã theo dõi anh 5 năm rồi đó.” Triệu Thương Thương nói.Giang Tuần tiếp tục hỏi: “Trong nhà hay ngoài trời?
Giang Tuần kéo cô lên đùi, hai người cùng dựa vào sô pha, “Năm năm lâu như vậy nhưng em chỉ kìm nén không hỏi anh?””
“Không phải anh cũng không nói với em sao?” Triệu Thương Thương không phục nói.Đèn đường bật sáng, ánh sáng cam bao trùm lên những cây sồi xanh, trên màn hình quảng cáo 3D bên kia đường, cá voi sát thủ đang bơi lội cùng đàn con giữa đại dương bao la.
Cô xoa tóc anh rồi túm chặt, như thể đang hỏi tội, “Hơn nữa xuất bản rồi anh cũng không nói với em, anh định giấu đến lúc nào?””Em đi với anh.
“Anh không biết nên nói thế nào.” Giang Tuần siết chặt vòng tay, “Có hơi xấu hổ.””
Ngón tay Triệu Thương Thương nhéo mặt anh, “Không nhìn ra nha, em phát hiện thỉnh thoảng da mặt anh cũng dày lắm mà.””
Giang Tuần nói trước: “Oan uổng quá.” Sau đó lại bổ sung thêm, “Có thể là học theo em, cô giáo dạy tốt.”” Giang Tuần dịch tờ chữ mẫu sang chỗ khác, đặt bình hoa ngay ngắn rồi nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi nói: “Con người luôn mong chờ những điều tốt đẹp sắp xảy ra trong tương lai.
Triệu Thương Thương không hài lòng liền cù anh, nhưng bị khống chế ngược lại, cười không dừng được, cuối cùng cuộn tròn trong vòng tay anh, chịu thua.”
–”
Cuối tháng 5, Cổ Khâu Thành kết hôn, cuối cùng cũng tu thành chính quả với bạn gái.Trong những bức ảnh chụp chung sau đó, bên cạnh Giang Tuần luôn có bóng dáng cô.
Năm nay anh ấy ba mươi tám tuổi, nếu còn không ổn định thì có lẽ về nhà ăn tết cũng không vào được cửa, sự ghét bỏ của ba mẹ thể hiện rõ mồn một, khiến anh ấy không khỏi tưởng tượng về cảnh tuổi già của mình — ôm tiền sống trong viện dưỡng lão cao cấp, rụng hết răng nói không rõ lời, xung quanh chỉ có nhân viên y tế qua lại.Giang Tuần liếc anh ta một cái, chỉ nói: “Về gửi ảnh cho tôi.
Cổ Khâu Thành nói đùa với Giang Tuần về chuyện này, không cần đến thăm anh ấy quá thường xuyên, mỗi tháng có thể đến thăm anh một lần cũng không sao, nhưng đừng để nửa năm không gặp.” Triệu Thương Thương nói, “Nhanh quá rồi, anh còn chưa tốt nghiệp nữa đó.
Nhưng sự xuất hiện của bạn gái hiện tại đã phá vỡ mọi giả định của anh ấy về việc sống một mình suốt quãng đời còn lại.Đến nhà, cô đã mang hết những quyển “Nha Nguyệt” mình đã mua ra.
Bạn gái của Cổ Khâu Thành, Dư Hân, là một luật sư có tiếng, năng lực làm việc mạnh, là người nói nhiều, tính cách hướng ngoại, cởi mở.” Triệu Thương Thương cố ý nói.
Hai người biết nhau qua xem mắt, sau đó trải qua nhiều năm bên nhau, cùng điều chỉnh để hòa hợp. Mãi đến cuối xuân năm nay, họ mới chính thức nhận giấy đăng ký kết hôn.” Triệu Thương Thương nói, “Không có.
Trong tiệc cưới, Giang Tuần và Triệu Thương Thương cùng đến tham dự, ngồi vào chỗ chờ đợi nghi thức kết hôn bắt đầu.Cô xoa tóc anh rồi túm chặt, như thể đang hỏi tội, “Hơn nữa xuất bản rồi anh cũng không nói với em, anh định giấu đến lúc nào?
Gần mười hai giờ, người chủ trì lên sân khấu khuấy động bầu không khí, Cổ Khâu Thành xuất hiện trong vai trò chú rể.”
Sau đó cửa lớn mở ra, cô dâu Dư Hân khoác tay bố bước vào.Buổi lễ được hoàn thành theo đúng trình tự đã định, đến phần ném hoa cưới, cô dâu nhìn xuống sân khấu mấy lần sau đó quay lưng lại, ném bó hoa về phía sau.
Buổi lễ được hoàn thành theo đúng trình tự đã định, đến phần ném hoa cưới, cô dâu nhìn xuống sân khấu mấy lần sau đó quay lưng lại, ném bó hoa về phía sau. Triệu Thương Thương nghĩ đến tình huống ngượng ngùng lúc đó, không nhịn được bật cười, rướn người vòng tay ôm lấy Giang Tuần hôn một cái, không bác bỏ ý tưởng về hôn lễ của anh nữa, “Chúng ta làm đơn giản thôi, không cần mời quá nhiều người.
Không biết có phải cố ý hay không, Triệu Thương Thương cảm thấy bó hoa trắng gần như bay thẳng về phía cô.”
Cô giơ tay lên đã dễ dàng bắt được.”Anh không kìm lòng được, mong em hiểu cho anh.
Xung quanh vang lên tiếng reo hò và vỗ tay, Cổ Khâu Thành và Dư Hân cười nhìn Giang Tuần.”
Sau khi về nhà, Triệu Thương Thương chia bó hoa làm hai, để một bó ở phòng mình, một bó ở phòng vẽ tranh của Giang Tuần.Lúc Triệu Thương Thương đến Học viện Mỹ thuật, người giao hoa cũng đến, cô nhận hoa rồi vào trường tìm Giang Tuần.
Cô liên tục điều chỉnh vị trí của hoa hồng trắng và hoa baby tím, cố gắng sắp xếp chúng thật đẹp trong bình hoa. Giang Tuần đứng bên cạnh nhìn cô, như thể tiện miệng hỏi: “Em muốn một đám cưới thế nào?””Trên đời này có nhiều ‘Thương Thương' như vậy, mặc dù em cũng là một trong số đó nhưng không thể nào trùng hợp là đang chỉ em đúng không?
Triệu Thương Thương: “Mới tới đâu mà đã nói chuyện hôn lễ rồi?”Triệu Thương Thương cười che túi lại, “Có mang, có mang, lừa anh thôi.
Giang Tuần tiếp tục hỏi: “Trong nhà hay ngoài trời?”Cô chạy một đường.
Triệu Thương Thương không khỏi đi theo tiết tấu của anh, suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Ngoài trời đi.”Triệu Thương Thương tặng hoa cho anh, anh rất khách khí, nghiêm túc nói cảm ơn rồi nghiêng người đến gần, hỏi: “Có mang sổ hộ khẩu không?
“Hôn lễ ở bãi cỏ hay hôn lễ trên bãi biển?” Giang Tuần không ngừng đưa ra các lựa chọn, “Anh thấy một wedding planner đề xuất hôn lễ trên mặt nước, trông
cũng khá ổn. Hôm nào anh bảo họ gửi ảnh và thông tin chi tiết cho em xem nhé.” ”Thích nhất?
“Dừng.” Triệu Thương Thương nói, “Nhanh quá rồi, anh còn chưa tốt nghiệp nữa đó.”Anh mang về nhà cho Triệu Thương Thương.
“Anh biết mọi thứ cần diễn ra từng bước một.” Giang Tuần dịch tờ chữ mẫu sang chỗ khác, đặt bình hoa ngay ngắn rồi nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi nói: “Con người luôn mong chờ những điều tốt đẹp sắp xảy ra trong tương lai.””
“Anh không kìm lòng được, mong em hiểu cho anh.”Triệu Thương Thương không hài lòng liền cù anh, nhưng bị khống chế ngược lại, cười không dừng được, cuối cùng cuộn tròn trong vòng tay anh, chịu thua.
Triệu Thương Thương ngồi vào vị trí anh thường ngồi, chiếm ghế, ngẩng đầu lên hỏi, “Đây chính là điều anh mong chờ sao?””Vậy anh cầm giúp em.
“Không chỉ có vậy.” Giang Tuần nói, “Anh còn mong chờ có thể danh chính ngôn thuận ở trong phòng em, không cần lo cô Diệp đến kiểm tra phòng.”Triệu Thương Thương nhanh chóng cầm một quyển “Nha Nguyệt”, “Còn quyển này nữa.
Thứ sáu tuần trước, Diệp Xuân Lâm bất ngờ tới một chuyến, đưa đồ cho Triệu Thương Thương, còn vào phòng cô xem thử, khiến Giang Tuần và Triệu Thương Thương có cảm giác như bị kiểm tra bất ngờ.” Sau đó lại bổ sung thêm, “Có thể là học theo em, cô giáo dạy tốt.
Triệu Thương Thương nghĩ đến tình huống ngượng ngùng lúc đó, không nhịn được bật cười, rướn người vòng tay ôm lấy Giang Tuần hôn một cái, không bác bỏ ý tưởng về hôn lễ của anh nữa, “Chúng ta làm đơn giản thôi, không cần mời quá nhiều người.””
“Được.” Giang Tuần nói.”
–Hiển nhiên Giang Tuần cũng phát hiện, nhìn bằng mắt thường cũng thấy được anh hơi mất tự nhiên, di chuyển để ngăn cản tầm mắt của Triệu Thương Thương.
Tháng sáu, Giang Tuần tốt nghiệp.”
Triệu Thương Thương vẫn còn thực tập ở bệnh viện nên tốt nghiệp trễ hơn anh một năm.Có lẽ hiệu sách mới được quảng bá tốt nên ngay cả vào giờ ăn cũng có rất nhiều người, phần lớn là người trẻ tuổi, giơ điện thoại lên chụp ảnh bức tường sách đồ sộ và cánh cổng vòm cổ điển.
Buổi lễ tốt nghiệp được tổ chức vào thứ sáu, Triệu Thương Thương đến bệnh viện sớm, hoàn thành hồ sơ bệnh án và xin phép nghỉ với giáo viên hướng dẫn. Cô cởi áo khoác trắng và vội vã rời đi, những người còn lại trong khoa vẫn đang bàn tán về bác sĩ Vương và một y tá nào đó, cô không có thời gian nghe, vội vội vàng vàng rời đi từ cửa sau.”
Cô chạy một đường.Vào ngày Giang Tuần tốt nghiệp, anh và Triệu Thương Thương chính thức trở thành vợ chồng.
Bắt taxi đi thẳng đến Học viện Mỹ thuật.” Cô vừa nói vừa nghiêng người về phía tay Giang Tuần, cắn một miếng kem rồi vui vẻ đung đưa chân.
Trên đường đi, cô tháo dây buộc tóc, lấy phấn ra dặm lại lớp trang điểm, hôm nay cô sẽ chụp ảnh cùng Giang Tuần nên phải chú ý hình tượng.Chương 81: Ngoại truyện 2 – “Trễ một giây cũng không được.
Lúc Triệu Thương Thương đến Học viện Mỹ thuật, người giao hoa cũng đến, cô nhận hoa rồi vào trường tìm Giang Tuần.”Anh không biết nên nói thế nào.
Giang Tuần đang chụp ảnh tập thể ở sân điền kinh, chụp xong ảnh liền rời khỏi đội ngũ, chạy về phía Triệu Thương Thương bên cạnh đường chạy.”
Triệu Thương Thương tặng hoa cho anh, anh rất khách khí, nghiêm túc nói cảm ơn rồi nghiêng người đến gần, hỏi: “Có mang sổ hộ khẩu không?”Hai người biết nhau qua xem mắt, sau đó trải qua nhiều năm bên nhau, cùng điều chỉnh để hòa hợp.
“Không mang.” Triệu Thương Thương cố ý nói.Bạn gái của Cổ Khâu Thành, Dư Hân, là một luật sư có tiếng, năng lực làm việc mạnh, là người nói nhiều, tính cách hướng ngoại, cởi mở.
Sáng nay lúc ra ngoài anh đã đặc biệt dặn cô, tuần trước Triệu Thương Thương đã về nhà lấy sổ hộ khẩu.”Được.
Giang Tuần kéo túi vải của cô qua, “Anh kiểm tra xem.”Triệu Thương Thương nhận lấy, “Cảm ơn.
Triệu Thương Thương cười che túi lại, “Có mang, có mang, lừa anh thôi.” Cô chỉnh lại mũ tốt nghiệp cho Giang Tuần, “Không chọc anh nữa, anh nhanh đi chụp ảnh đi.””
“Anh chỉ muốn chụp với em.” Anh nói.”
“Biết rồi.”Biển sâu như lơ lửng giữa không trung, những con sóng tràn ra khỏi mặt nước, tạo cảm giác chân thực đến kỳ lạ.
“Em đi với anh.”” Triệu Thương Thương lắc lắc phiếu mua sách nói, “Đồ tốt không thể lãng phí.
Triệu Thương Thương đi theo Giang Tuần bước vào đám đông. Trong những bức ảnh chụp chung sau đó, bên cạnh Giang Tuần luôn có bóng dáng cô. Lý Ôn cầm máy ảnh, đặc biệt nhắm vào hai người họ mà chụp lia lịa, bấm nút liên tục rồi trêu chọc: “Giang ca, nắm chặt thế, sợ lạc mất à?””
Giang Tuần liếc anh ta một cái, chỉ nói: “Về gửi ảnh cho tôi.”Thứ sáu tuần trước, Diệp Xuân Lâm bất ngờ tới một chuyến, đưa đồ cho Triệu Thương Thương, còn vào phòng cô xem thử, khiến Giang Tuần và Triệu Thương Thương có cảm giác như bị kiểm tra bất ngờ.
“Biết rồi.”Triệu Thương Thương vẫn còn thực tập ở bệnh viện nên tốt nghiệp trễ hơn anh một năm.
Sau đó vẫn còn phải tham gia lễ tốt nghiệp, sau lễ tốt nghiệp, Giang Tuần kéo Triệu Thương Thương thẳng đến cục dân chính. Trên đường đi, cô cười anh, “Anh làm giống như hai chúng ta đang bỏ trốn, nếu chậm một giây sẽ có người ngăn lại vậy.”Buổi lễ tốt nghiệp được tổ chức vào thứ sáu, Triệu Thương Thương đến bệnh viện sớm, hoàn thành hồ sơ bệnh án và xin phép nghỉ với giáo viên hướng dẫn.
Anh nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Trễ một giây cũng không được.””Ai da.
Hôm đó, những đám mây xếp ngay ngắn như những mảnh ngói, lơ lửng trên bầu trời. Mặt trời rực rỡ, chiếu sáng cả thế giới bằng ánh nắng chói chang.Hôm nào anh bảo họ gửi ảnh và thông tin chi tiết cho em xem nhé.
Những cánh chim trắng lướt qua trước cửa sổ xe như đang dẫn đường cho họ, gió cũng hòa chung niềm vui.” Giang Tuần nói.
Cả đường đều là đèn xanh, hành trình thông suốt không chút trở ngại.Trong tiệc cưới, Giang Tuần và Triệu Thương Thương cùng đến tham dự, ngồi vào chỗ chờ đợi nghi thức kết hôn bắt đầu.
Mọi thứ đều thuận lợi.”Anh chỉ muốn chụp với em.
Vào ngày Giang Tuần tốt nghiệp, anh và Triệu Thương Thương chính thức trở thành vợ chồng.