Nhưng hiển nhiên, lính đánh thuê cũng phát hiện nhân số của bọn họ nhiều thì mục tiêu lớn, càng dễ bị quái vật theo dõi. Ở trong quá trình chạy trốn, trong mắt đội trưởng đầu trọc kia chợt lóe ra vẻ tàn nhẫn, không hề báo trước đánh tới hai người Quý Tầm xa xa hai lá bài.
Thiếu nữ cánh tay robot nhạy bén phát hiện, nhanh như chớp nâng tay giơ súng, bắn nhanh hai phát súng đánh nát hai lá bài cách đó mấy mét.
Nhưng làm cho người ta không thể tưởng tượng được chính là, hai lá bài lại nổ tung, nổ ra bột phấn đầy đất giống như bột huỳnh quang.
Thiếu nữ cánh tay robot thấy thế theo bản năng né tránh, nhưng bởi vì khoảng cách quá gần, một ít bột phấn vẫn dính vào trên người Quý Tầm tránh không kịp.
Thiếu nữ nhìn bột phấn, trên mặt biến đổi:
- Không tốt, đây là 'Thẻ Đạn Bẩn'! Bột này là mồi làm từ tuyến độc của giun zombie, mùi có sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với hầu hết các thảm họa... Cởi áo ngoài ra, mau chóng ra khỏi đây!
Quý Tầm nhìn thoáng qua bột phấn trên người mình, tuy rằng không biết con sâu là gì, nhưng cũng đoán được công dụng của thứ này.
Hắn dùng ngữ khí cũng không tính là ngoài ý muốn nói:
- Lúc trước những lính đánh thuê kia không ra tay, thật ra chính là tính toán hiện tại. Trong mắt họ, giá trị duy nhất để lại chúng ta còn sống là 'mồi nhử'. Tuy nhiên không sao cả...
Thiếu nữ cánh tay robot nghe lời này của hắn, luôn cảm thấy có chỗ quái lạ: Anh biết sớm thì đã đề phòng, còn đứng ngây ngốc như vậy trúng chiêu?
Tuy nhiên hiện tại cũng không phải là thời điểm nói nhiều.
Cô dẫn theo đồng đội vướng víu của mình nhanh chóng rút lui.
......
Quý Tầm quả thật không có gì bất ngờ.
Ít nhất trong nháy mắt lính đánh thuê đầu trọc quay đầu lại, hắn đã đoán được ý đồ của tên này.
Quý Tầm không chút hoang mang cởi áo vest chiến thuật ra, còn không quên liếc mắt theo dõi ván cược đang diễn ra kia.
Hắn muốn nhìn thấy một ít bí mật.
Con quái vật vẫn lấy ra hai lá bài, hướng về phía ‘Lão Lục’, hỏi cùng một câu hỏi:
- Đặt cược một phen, A bích là lá nào?
Lão Lục đã sợ tới mức đầu đầy mồ hôi lạnh, nhưng tên này hiển nhiên động tâm tư, mắt nhỏ đảo một cái, chỉ một tờ:
- Tôi đoán cái này...
Nói xong, anh mạnh mẽ nắm lấy tấm kia, lại nói:
- Tôi đoán cái này không phải.
Nếu quái vật chơi trò, lão Lục đoán bài trong tay đã bị đổi, chơi một chút thông minh, chọn trước, nói sau.
Sau đó, lão Lục chết bất đắc kỳ tử.
Lại đoán sai.
Lá bài trong tay thi thể vẫn là lá trống.
Quái vật thích đánh cược này còn lợi hại hơn so với lão Lục phán đoán.
.......
- Trăm phần trăm chết bất đắc kỳ tử.
Ngay cả hai người chết, trong lòng Quý Tầm ngẫm lại cũng hiểu.
Nhìn qua là 50% xác suất sống sót, nhưng thật ra gợi mỡ đã rất rõ ràng, quái vật này nhất định sẽ ‘gian lận’.
Cho nên bình thường mà nói, vô luận chọn cái nào, đều sẽ thua.
Quái vật biết thuấn di, thật ra bất kể chạy nhanh như thế nào cũng không có ý nghĩa.
Ngược lại, chạy loạn ở trong phòng thí nghiệm không biết tình huống này, nguy hiểm càng lớn.
Nghĩ tới đây, Quý Tầm vừa vượt qua góc đường đã chậm lại, nói với thiếu nữ cánh tay robot bên cạnh.
- Lát nữa nếu chúng ta được chọn, cô cứ mặc kệ tôi, đi trước. Tôi sẽ tận lực kéo dài thời gian, lấy tốc độ của cô, hẳn là có thể chạy xa hơn so với những lính đánh thuê kia. Tất nhiên, nếu tôi không chết, cô hãy trở lại đón tôi.
Thiếu nữ cánh tay robot nghe thế ngẩn ra, còn tưởng rằng mình nghe lầm: - ???
Trong lòng cô không khỏi lẩm bẩm: Nếu bị quái vật chọn trúng, mặc dù tôi muốn cứu anh, không có khả năng.
Nhưng... Điều đó có nghĩa gì?
Nghe ngữ khí này, tên này giống như cảm thấy mình có thể sống sót trước mặt [Con Bạc]?.
Anh ta lấy đâu ra lực lượng?
Không đợi cô hỏi nhiều, Quý Tầm lại giải thích động cơ khi nói những lời vừa rồi:
- Nếu những lính đánh thuê kia giết không được [Con Bạc Chú Thuật], như vậy sớm muộn gì chúng ta cũng phải đối mặt với con quái vật này, hoặc là quái vật khác. Nguy hiểm thăm dò khu vực không biết cũng không thấp hơn khi đối mặt với quái vật, để cho những người kia đi trước một chuyến cũng tốt. Huống chi...
“???”.
Thiếu nữ cánh tay robot vốn nhìn Quý Tầm dừng lại, cho rằng đồng đội tạm thời của mình kinh hoảng quá mức lỡ lời.
Nhưng nghe giọng điệu bình tĩnh hắn cho tới bây giờ chưa từng thay đổi, đột nhiên cảm thấy có chỗ quái lạ.
Nhưng vừa cân nhắc, cô lại cảm thấy lời này quả thật không sai.
Nếu [Con Bạc] ở lầu ba có thể tới đuổi giết bọn họ, tai họa thần bí khủng bố hơn ở lầu bốn thì sao?
Hoặc bất cứ điều gì khác?
Không gian dị duy này hiện tại mới có độ thăm dò hơn 30%, nguy cơ nhìn không thấy có thể nguy hiểm hơn [Con Bạc] này rất nhiều.
Chế độ đại đào sát, căn bản không có khả năng đánh cược vận khí tránh tất cả quái vật.
Nhưng bây giờ, không chạy còn có thể làm sao bây giờ?
Thiếu nữ nhất thời mâu thuẫn.
Dừng một chút, ánh mắt Quý Tầm xẹt qua một nụ cười điên cuồng không dễ phát hiện, lúc này mới nói ra câu cuối cùng:
- Huống chi, tôi cũng muốn đánh cuộc một phen.