Có phát hiện kinh thiên động địa này, thành Vô Tội nghênh đón sự phát triển bùng nổ, bắn một phát không thể vãn hồi.
Về sau vô số bảo vật bị khai quật ra, đã là trình độ mà các quý tộc lão gia đều đỏ mắt.
Một ngày nọ, tin tức đột nhiên lan truyền.
Giống như trong một đêm, thành Vô Tội, một góc tội lỗi từng bị thế giới lãng quên, lập tức biến thành nơi săn kho báu nóng bỏng.
Nửa năm trước, Quốc hội Liên bang đã ban hành lệnh khai phá, thành lập phủ Tổng đốc thành Vô Tội, muốn quy bảo địa này thuộc sở hữu của Liên bang.
Trong lúc nhất thời, thành Vô Tội liền có rất nhiều người ngoài tràn vào.
Không chỉ mang lượng lớn tội phạm đến khai hoang, mà còn có quý tộc, quân đoàn chính thức, buôn lậu, thương nhân đầu cơ và một số lượng lớn thợ săn kho báu.
Hầu như mỗi ngày có những khuôn mặt mới tràn vào.
.......
- Thì ra là như vậy.
Trong đầu bổ sung đầy đủ nguồn gốc của thành Vô Tội, Quý Tầm mới hiểu được vì sao Tào gia phủ Tổng đốc lại không được chào đón như vậy.
Tào gia quả thật thực lực rất mạnh, thì ra là một trong những đại nghị sĩ của liên bang.
Hiện tại đi vào thành Vô Tội, không hề có căn cơ, ngoại trừ thị vệ mang theo cùng mấy lính đánh thuê lấy tiền mua chuộc ra, vị tổng đốc kia chỉ huy không được bất kỳ kẻ nào.
Thành Vô Tội đều là tội phạm lưu đày, đối với Liên bang vốn rất thù hận, cái gì ‘lệnh khai phá’, căn bản không là cái thá gì.
Vô Tội Thành nhiều năm như vậy đều là nơi ngoài pháp luật, đã có một bộ trật tự vận chuyển riền của mình.
Ít nhất những người thợ săn tự mình lấy mạng thám hiểm bảo vật không cần nộp thuế.
Hiện tại những quý tộc lão gia kia nhìn chằm chằm vào khối thịt béo này của đại lục cũ, muốn biến thành Vô Tội thành lãnh thổ vương quốc tiếp tục bóc lột, tự nhiên không thể thực hiện được.
Mâu thuẫn giữa hai bên cũng ngày càng gay gắt.
.......
Quý Tầm nghe xong, bất giác đã uống hết hơn phân nửa bia.
Quán rượu càng ngày càng nhiều người, không khí đã nồng đậm đến cực hạn. Âm nhạc mạnh tác động đến màng nhĩ, khi thì phun ra mùi hương của thuốc ảo giác trong sương mù trắng kích thích mỗi người tiết hormone.
Quý Tầm một mình ngồi ở quầy bar, sớm đã có người chú ý tới hắn.
Bỗng nhiên, một thân thể mềm mại đột nhiên đụng vào người.
Quý Tầm xoay mặt nhìn, lại là một cô gái đeo tai thỏ kiều mị, bộ dáng không kém, dáng người cũng thướt tha.
Cô hét lên:
- Ôi, tôi xin lỗi. Anh chàng đẹp trai, một mình?
Quý Tầm từ chối cho ý kiến nhướng lông mày.
Thấy vậy, cô gái không thèm để ý đến dáng người của mình đã dán lên cánh tay của hắn, quyến rũ hỏi:
- Tôi là Sally, có thể uống một ly với nhau không?
Quý Tầm tự nhiên biết không phải là diễm phúc gì tới cửa.
Đây là một chuyện cần trả tiền.
Hoặc là có người để ý đến hắn uống rượu một mình.
Cô gái thấy hắn ta không nói gì, nhưng dường như đoán được lòng người, trực tiếp hướng nhân viên pha rượu, gọi:
- Một ly 'Đấu bò'.
Quý Tầm cũng không nói gì.
Hắn tôi không có ý định cư xử không phù hợp.
Vừa rồi xem qua bảng giá, rượu này 399, còn không tính quá đắt. Liền rất lịch sự lấy ra bốn tờ tiền.
Dù sao muốn có nguồn tin, trong thành Vô Tội ngoại trừ thương nhân tình báo chuyên nghiệp, những cô gái quán rượu này cũng biết không ít.
Ồ, không.
Những cô gái này có thể thường xuyên tiếp xúc với các loại thợ săn, xác suất lớn là, bọn họ mới chính là người cung cấp thông tin cho thương nhân tình báo.
Trước khi Quý Tầm tới đã nghe nói, hết thảy thành Vô Tội đều có giá trị, bao gồm cả tình báo.
Hiểu các quy tắc sẽ ít rắc rối hơn rất nhiều.
Cô gái nhìn hắn trả tiền, híp mắt cười khanh khách, càng thân mật dính lấy.
- Soái ca vừa rồi săn Hoang trở về à?
- Ừm.
Quý Tầm biết mùi vị của toa xe đã ướp vào trên người mình, phủ nhận cũng vô dụng.
Hai người vừa uống rượu, vừa nói chuyện phiếm.
Quý Tầm mơ hồ hỏi một ít tình báo mình muốn, cô gái cũng cho rằng là nói chuyện phiếm, có hỏi có đáp.
Cứ như vậy nhoáng một cái nửa tiếng đồng hồ, bầu không khí cũng hòa hợp.
Mắt thấy rượu muốn uống xong, muốn hỏi ai cũng là hỏi, Quý Tầm muốn tiêu 399 của mình có giá trị nhất, trực tiếp hỏi một vấn đề mình bức thiết muốn biết nhất:
- Đúng rồi, Sally. Tôi muốn thay đổi Hô Hấp Pháp, có lời khuyên tốt nào không?
Cô gái nhìn bộ dạng không hiểu phong tình này của hắn, hờn dỗi nói:
- Soái ca không muốn nói chuyện gì khác?
Nói xong, cô còn không quên dán thân thể mình gần hơn, ám chỉ mập mờ đã rất nồng.
Nhưng theo Quý Tầm...
Chỉ có thế à?
So với mị hoặc của Đọa Lạc ma nữ thì còn kém xa.
Diễn xuất của Quý Tầm khiến người ngoài nửa điểm nhìn không ra hắn là người ngoài lần đầu tiên đến thành Vô Tội, nghiễm nhiên chính là một thợ săn già đời thường xuyên trà trộn vào quán rượu.
Đưa tay khẽ ‘thử bóp’ một lần để thể hiện sự tôn trọng.
Ừm, nhẹ nhàng mượt mà, cảm giác cũng không kém.
Nhưng bây giờ cơ thể vẫn còn quá ‘yếu đuối’.
Đang trong thời gian của hiền giả, không rảnh phản ứng.
Quan trọng nhất, nhu cầu về pháp hô hấp đã trở nên lửa sém lông mày.
.......
Trên bảng thuộc tính đã xuất hiện một trạng thái tiêu cực ‘chú lực hơi mất kiểm soát’.
Giống như cảm giác hụt hơi, cỗ chú lực kia một mực chạy loạn trong thân thể.
Trước đó nghe thợ săn trong xe nói qua, đây là điềm báo biến dạng mất kiểm soát.
Quý Tầm biết rõ nguyên nhân.
Chỉ có một chút chú lực kia đều là hút tới từ trên thi thể, mình căn bản không biết cách khống chế.
Và hãy nhớ rằng, thợ săn có một câu nói thường treo trên miệng: phương pháp hô hấp là phương tiện hiệu quả nhất để ngăn ngừa dị tật.
.......