Ông ta đột nhiên nhìn thấy trên đường phố xuất hiện một bóng đen trong ngõ nhỏ.
Chủ cửa hàng trung niên nghĩ rằng mình đã nhìn nhầm.
Nhưng nhìn anh chàng giơ súng ra khỏi bóng tối, ông ta ngay lập tức mở to mắt:
- Anh chàng này... Còn dám quay lại à?
......
Người của đoàn lính đánh thuê Hắc Thủy cơ hồ đều xuống sông ngầm dưới trăm thước, ở trong nước tìm kiếm bóng dáng của mục tiêu.
Nếu như nói người không tới, bọn họ không đợi được, nhiều lắm là trách vận khí không tốt.
Nhưng hiện tại người rõ ràng đã tới, lại chuồn đi ở trong tay bọn họ, những người của Hắc Thủy Đoàn đều biết hậu quả của mình.
Không ai có thể chịu đựng được lửa giận của Tào gia.
Không thể tìm thấy ai, họ sẽ chết không thể nghi ngờ.
Trong suy nghĩ của họ, mục tiêu nhảy xuống sông, hoặc bị khóa bởi lưới thép và chìm xuống đáy sông; Hoặc là chạy trốn theo dòng sông, đi đến hạ lưu tối tăm không biết dẫn đến nơi nào.
Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ tới, Quý Tầm không suy nghĩ giống như bọn họ.
Ngay khi đại bộ đội đều đứng ở trong nước tìm người, hắn đã lặng lẽ lẻn ra từ trong bóng tối.
Thay vì rời khỏi, hắn ông trở lại phố Ám Vũ.
Hắn còn có một điều khác chưa làm.
Đó là giải quyết những lo lắng.
Quý Tầm lúc trước không biết mình bại lộ như thế nào, nhưng nghĩ đến thuật thức thần bí, xác suất lớn chính là chú tạp sư bói toán.
Lúc trước lúc nhảy vách đá, hắn ở trong đám người địch nhìn thấy một bà lão tóc bạc.
Chính là bà lão kia trước tiên xác nhận hắn.
Trực giác nói cho Quý Tầm, đây chính là người thi thuật kia.
Cho nên ngay từ lúc mới bắt đầu bị phát hiện, trong lòng Quý Tầm đã có một ý niệm trong đầu: Phàm là có cơ hội, nhất định phải giết chết nhà bói toán kia.
Chấm dứt nỗi lo về sau.
Chú tạp sư hệ chiến sĩ có thể nhảy theo vách núi, hắn cũng không cảm thấy bà lão kia có thể nhảy theo.
Năm mươi hai chuỗi nghề nghiệp mặc dù tất cả đều có điểm mạnh riêng của họ, nhưng nghề nghiệp là tương đối cân bằng. Trình tự trí tuệ mang đến cho bà lão khả năng bói toán thần kỳ không tầm thường, đồng thời cũng làm cho thân thể của bà yếu hơn người bình thường.
Quả nhiên không ngoài dự đoán.
Lúc trở lại phố Ám Vũ, Quý Tầm nhìn thấy bà lão cô đơn trên đường.
Đám lính đánh thuê cơ hồ đều đi xuống sông ngầm tìm người, không ai ngờ hung đồ dám quay trở về giết người.
Quý Tầm từ sau khi ra nước vẫn luôn đeo mặt nạ hề, điều này làm cho hắn miễn dịch đại bộ phận thuật thức thần bí.
Hắn giống như một U Linh đang tiềm hành trong bóng tối, lúc đi ra từ trong hẻm nhỏ, đã cách bà lão kia không tới mười thước.
Khoảng cách này, đã cơ hồ nhất định trúng mục tiêu.
Một khắc cuối cùng của cuộc đời, bà lão dường như có dự cảm, quay mặt nhìn về phía con hẻm đen kịt kia. Nhìn thấy bóng người giơ súng kia, ánh mắt kinh hãi trong chớp mắt, lập tức nở cười thảm thiết thoải mái.
Thật ra cô đã mơ hồ dự cảm được cái chết của mình.
Còn tưởng rằng mình sẽ chết dưới sự cắn trả của di vật.
Không nghĩ rằng đã đoán sai.
Cô đã chết dưới họng súng.
Nhưng cũng không sao cả, dù sao cũng đi đến cuối sinh mệnh.
Làm sao không phải là một loại giải thoát chứ.
......
Bà lão trước mắt nhìn qua càng già nua hơn so với lúc trước, giống như nến tàn trong gió, mắt thường có thể thấy được sự suy yếu kia.
Quý Tầm không có chút thương hại nào, bóp cò, một tiếng súng vang lên, một viên đạn xuyên qua mi tâm.
Ngay khi tất cả mọi người đều không hiểu vì sao trên đường đột nhiên lại vang lên tiếng súng, Quý Tầm đã nhanh chóng vọt tới, rút ra nhẫn trữ vật trên tay thi thể, sau đó nhanh chóng chui vào trong ngõ nhỏ, lại biến mất trong bóng tối.
......
Vài phút sau, cửa hàng vật liệu bí ẩn của Ngân Tinh chào đón một vị khách khác.
Quý Tầm thay đổi một bộ trang phục đi vào trong cửa hàng.
Ông chủ trung niên nhìn cái tên trước mắt đeo mặt nạ phòng độc, liếc mắt một cái đã nhận ra, chính là khách hàng lúc trước.
Tại thời điểm này, ánh mắt của chủ cửa hàng cực kỳ phức tạp.
Quý Tầm đổ ra một đống đồ vật từ trong nhẫn đựng đồ, hỏi:
- Ông chủ, xin hỏi tôi có thể dùng mấy thứ này đổi lấy phương pháp hô hấp kia không?
Lúc nãy không có tiền.
Giết bà lão, cướp đồ trong nhẫn chứa vật, lại đến mua.
Dù sao cũng bại lộ.
Dưới kính bảo hộ của mặt nạ phòng độc, là một đôi mắt mang theo điên cuồng mà sáng quắc tự phụ.
Dưới mặt nạ phòng độc, khóe miệng cong lên, giống như có loại sát khí làm cho không khí ngưng đọng.
Ngoài cửa ồn ào như trước, có lữ ai cũng sẽ không ngờ, cuồng đồ hai lần giết người trên đường kia lại ung dung trở về mua đồ như thế.
Đặt cược mình sẽ không làm khó cậu ta sao?
Ông chủ nhìn một lúc, suy nghĩ lưu chuyển, thoải mái cười nói.
- Đương nhiên.
Đã lâu lắm rồi không gặp được một thanh niên quyết đoán như thế.
Quý Tầm lựa chọn trở về cửa hàng vật liệu thần bí Ngân Tinh mua quyển hoàng kim hô hấp pháp kia, tuy nói tạm thời nảy sinh ý định, nhưng cũng là lựa chọn tốt nhất sau khi suy nghĩ kỹ càng.
Giết chú tạp sư hệ bói toán kia chiếm được một ít chiến lợi phẩm, vừa hay không có tiền mua hô hấp pháp, lần này lập tức liền có.