Cảnh sắc bốn phía biến đổi, Quý Tầm phát hiện mình rời khỏi mật thất quỷ dị vừa rồi.
Trải qua rất thần kỳ, giống như thời gian và không gian truyền tống, bước vào cánh cửa ánh sáng vặn vẹo là một thế giới khác.
Hắn vừa định quan sát hoàn cảnh một chút, nhưng bốn phía đều là sương mù dày đặc, tầm nhìn cực thấp.
Không khí cũng tràn ngập mùi lưu huỳnh nồng đậm.
Đang lúc Quý Tầm phỏng đoán đây là nơi nào, đã nghe thấy bên tai truyền đến âm thanh quen thuộc mà vội vàng:
- Mau đi theo tôi!
Người nói chính là Sơ Cửu đi ra ngoài không gian trước.
Quý Tầm không biết, khi hắn đang nhận thưởng cho việc thông qua phó bản với đánh giá S, không gian dị duy bên ngoài đồng thời xảy ra biến cố.
.......
Mỗi một không gian dị duy đối với thợ săn săn kho báu mà nói, đều là một cái động quật bảo tàng.
Nơi trú ẩn [407] được tìm thấy trong di tích Ác Ma Thập Tự này càng nổi tiếng là không gian kho báu có sản lượng cao.
Đương nhiên, không thể thiếu người đến đây khám phá.
Ngoài không gian cách đó không xa có một doanh trại tạm thời, lửa trại hừng hực.
Nơi này có hơn mười người của đoàn lính đánh thuê Hắc Thủy đóng quân, còn có một hai trăm thợ săn kho báu chuẩn bị lần sau tiến vào không gian.
Trong một cái lều ở góc doanh địa, đoàn trưởng lính đánh thuê Hắc Thủy đang cung kính hộ vệ bên cạnh một thanh niên mặc tây trang. Mà đội trưởng đầu trọc vẫn còn sống, giờ phút này đang báo cáo cái gì cho vị tứ thiếu gia của Tào gia này.
Sau khi ra khỏi không gian dị duy, lông mày Tào Vũ nhíu chặt, vẫn không buông ra.
Hắn vừa đạt được một đánh giá thông quan cấp B, điều này còn lâu mới đạt được kỳ vọng.
Trong đầu hắn vẫn tự hỏi trò chơi joker cuối cùng trong không gian nên lựa chọn như thế nào mới là giải pháp ưu tú nhất.
Tuy rằng đã chết một lão đầy tớ trung thành, nhưng cũng may không phải hoàn toàn vô giá trị, ít nhất chiếm được tình báo quý giá.
Hiện tại đã xác định kiện ‘vật tai biến cấp T’ kia ở trong không gian, như vậy, phải dùng bất kể thủ đoạn gì, hắn nhất định phải lấy được.
Đội trưởng đầu trọc còn đang thao thao bất tuyệt kể lại trải nghiệm hắn suất lĩnh hai tiểu đội lính đánh thuê một đường từ lầu một địa bảo giết đến cuối cùng:
- Thiếu gia, những quái vật kia thật sự quá hung tàn, nếu không phải hỏa lực của chúng ta...
Góc nhìn của tên này cũng không biết hai người Quý Tầm sống đến cuối cùng như thế nào.
Hình như chỉ là vận khí tốt, mỗi lần quái vật đều là Hắc Thủy lính đánh thuê đoàn bọn họ ở phía trước xông giết, hai tên kia trốn thật xa mới không bị quái vật theo dõi.
Trong góc nhìn của hắn, nếu như không có ‘Thù hận hấp dẫn quái vật’ của bọn họ, hai người kia tuyệt đối không thể sống đến cuối cùng.
Đương nhiên, cho dù có chút suy đoán mơ hồ, giờ phút này cũng không thể nói.
Hắn chỉ thêm mắm thêm muối nói Hắc Thủy lính đánh thuê bọn họ anh dũng như thế nào, một đường gặp phải các loại tai ách khủng bố, đi đến cuối cùng không dựa vào cái gì khác, toàn bộ đều dựa vào mưu lược chỉ huy của đầu trọc hắn cùng đồng đội anh dũng.
Cuối cùng, đầu trọc cũng không quên bổ sung một câu:
- Ai, đáng tiếc các anh em.
“... ”.
Tào Vũ nghe xong kinh nghiệm thông quan của đầu trọc, chẳng những không giải thích được, thần sắc nghi hoặc trong mắt ngược lại càng ngày càng nồng đậm.
Nhiệm vụ chủ tuyến ẩn giấu trong không gian này là hắn tự tay kích phát, hắn làm sao không biết hung hiểm?
Theo lý thuyết, ngoại trừ một nhóm người đi theo hắn, còn lại cũng không có khả năng sống.
Nhưng không ngờ, với độ khó cơ hồ phải chết không thể nghi ngờ này, vậy mà có được mấy người sống sót.
Đầu trọc này ngược lại nói chi tiết, cái gì gặp phải [Con Bạc Chú Thuật] cấp A, gặp phải tai ách cấp A thần bí lầu bốn một đường chết bao nhiêu người vân vân, những thứ này đều là trong dự liệu của hắn.
Nhưng khi nghe bức tường trong phòng năm 2012, Tào Vũ cảm thấy có gì đó không ổn.
Các bức tường có thể bị phá vỡ?
Lúc trước hắn trực tiếp dùng phương pháp bí mật ghi chép trong hồ sơ truyền thừa của gia tộc, tìm được thông đạo trong phòng thí nghiệm, lúc này mới trực tiếp tiến vào phòng điều khiển trung ương của Địa Bảo.
Thì ra còn có thể phá tường như vậy?
Ý tưởng lập tức hiện ra.
Nghe xong, Tào Vũ hỏi:
- Anh nói, khi các anh đi vào, vách tường phòng 2013 đã bị phá vỡ?
- Đúng vậy.
Đầu trọc cho đến nay vẫn chưa hiểu tại sao có một lỗ thủng trên tường của phòng 2013.
Rõ ràng tất cả mọi người đã thử qua, vách tường đều không phá được.
Nhưng căn phòng đó đã bị phá vỡ.
Hắn cũng rất khôn khéo, không nói nhiều chuyện không liên quan đến công lao của mình.
Nhưng Tào Vũ càng cân nhắc, càng cảm thấy không đúng.
Nếu phá lỗ là ở phòng 2013, không có lý do gì không gặp phải [Đọa Lạc Ma Nữ] phòng 2012 bên kia.
Hắn lại hỏi:
- Các anh ở lầu hai không gặp được đầu [Đọa Lạc Ma Nữ]?
Câu hỏi này, đầu trọc cũng cảm thấy kỳ lạ:
- Không... Không.
Đã bị giết rồi sao?
Trong đầu Tào Vũ hiện ra một ý niệm, nhưng lập tức cũng cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.
Nếu không phải lính đánh thuê giết, hai người chơi lẻ đó làm sao có thể có năng lực săn giết Đọa Lạc Ma Nữ.