- Tuy rằng chỉ có một phần của công pháp, nhưng tu đến chú lực lục đoạn, trên lý thuyết mà nói, giá trị chú lực tương đương với người bình thường cửu đoạn. Vì vậy, giá này chắc chắn không cao. Đây vẫn là nể tình người giới thiệu cậu kia, nếu không tôi căn bản sẽ không đề cập tới.
“... ”.
Quý Tầm nghe tuy rằng nghi ngờ, nhưng biểu tình lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Mình không lấy ra được số tiền lớn này, cũng không chuẩn bị dễ dàng tin tưởng như vậy.
Không đợi Quý Tầm hoài nghi đối phương là kẻ lừa đảo, không ngờ chủ tiệm này lại lật tay một cái, thế mà trực tiếp lấy ra một quyển sách nhỏ.
Ông nói thêm:
- Đừng trách lão già tôi nhiều chuyện thêm một câu, bí pháp này có nguồn gốc rất nhạy cảm, cậu nên biết là ai. Cho nên cho dù cậu có học, tốt nhất đừng để người ngoài biết.
“... ”.
Quý Tầm biết cái rắm.
Hắn cũng đoán được, đại khái là vì mình thật sự là quen biết ‘Đổng Thất’, cho nên hẳn là biết một ít thường thức cấp độ tương ứng cô ta.
Nhưng nhìn quyển sổ đưa tới cho mình kiểm tra hàng hóa, cũng mới hiểu được, chủ tiệm này không nói giỡn.
Quý Tầm bình tĩnh tiếp nhận quyển sách, tùy ý lật một trang, đồng tử hơi co rụt lại.
Hắn hiện tại đã tinh thông [Đại Hắc Ám Hô Hấp Pháp], đại khái đã biết nguyên lý của phương pháp hô hấp.
Hắn có ngộ tính rất cao, cho nên liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra quyển sách này tuyệt đối không sai.
Phương pháp tu luyện hô hấp ghi chép trên đó, xác suất lớn là bí pháp có thể đồng thời hấp thu nhiều loại nguyên tố để ngưng tụ chú lực.
- Vậy mà là thật?
Quý Tầm lúc này thật sự ngoài ý muốn.
Hắn nghĩ đối phương thật sự muốn vì gạt người, biên ra một bộ hô hấp pháp như vậy, vậy lừa đảo tuyệt đối là đại sư công pháp tu hành cùng phương diện.
Bây giờ còn rộng lượng như vậy trực tiếp đưa ra.
Trong lòng Quý Tầm giờ phút này đã có chín phần tin tưởng.
Vì vậy, có thể thấy... Không chỉ có bây giờ, toàn bộ hành trình mà ông chủ cửa hàng vừa rồi nói đều là sự thật.
Đồng thời trong lòng hắn cũng hít một hơi khí lạnh.
Rít ~.
Cửa hàng này có lai lịch gì, năng lực lớn như vậy sao?
- Đổng Thất này rốt cuộc là ai, mặt mũi lớn như vậy?
Tất nhiên là một đại nhân vật nào đó trong thành Vô Tội.
Quý Tầm nghĩ tới cô gái áo da gặp phải ở cửa hàng mua sách lúc trước, giống như mình vô duyên vô cớ có được một cái thiện duyên?
Mình mẹ nó bị vận rủi do hào quang con bạc gia thân, còn tưởng rằng chín phần chín là lừa đảo, cô lại cho tôi một cái bánh từ trên trời rơi xuống này?
Quý Tầm đồng thời cũng rất nghi hoặc, chủ tiệm này không sợ mình chỉ biết một cái tên, liền đến lừa gạt sao?
Hắn quả thật không biết, mang tên, không ai dám nói lung tung ở trên thị trường chợ đen.
Nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
.......
Sách lật hai trang, Quý Tầm khép lại.
Tuy rằng hắn từng có năng lực nhìn không quên, nếu chủ tiệm không ngại hắn lật thêm một chút, cũng nhìn không ra chút tâm tư nhỏ kia, hắn lại mặt dày đọc kỹ xem một chút, có lẽ có thể ghi nhớ.
Nhưng Quý Tầm cũng hoàn toàn không muốn chiếm tiện nghi ở phương diện này.
Người đối xử với mình chân thành, làm gì phải đáp trả bằng dối trá.
Quý Tầm có thể nhìn thấy phần bí pháp này, đều là nâng mặt mũi của ‘Đổng Thất’. Thật sự đầu trộm đuôi cướp, cũng sẽ bi người ta coi thường.
Nhưng quả thật hắn rất ngượng ngùng vì trong túi rỗng tuếch.
Trong nháy mắt này, hắn hoàn toàn không nghi ngờ giá ‘ba triệu’ cao thái quá này.
Ngược lại hắn cảm thấy so với giá thị trường đều thấp hơn.
Chủ tiệm nói [Phương pháp hô hấp Bạo Phong] kia cũng chỉ có một trăm năm mươi vạn, đây tuy là giá thị trường, nhưng không bán được, trên lý thuyết hẳn là càng đắt hơn.
Nhìn như vậy, bản thiếu của phương pháp Hoàng Kim này tuyệt đối là giá cả của nhân tình.
Hơn nữa hô hấp pháp này đối với người phù hợp mà nói, tuyệt đối là bảo vật vô giá.
Quý Tầm đã có thể tưởng tượng được hình ảnh hiệu suất hô hấp của mình tăng gấp N lần...
Nhưng hắn ta thực sự không có tiền.
Trên người mình đáng giá cũng chỉ có thẻ bài của đoàn lính đánh thuê Hắc Thủy lúc trước, nhưng hắn tính toán qua, đại khái cũng có thể bán được mấy chục vạn.
Ngược lại có [Trái tim dị hóa hai lần của quái đầu chó] là thứ tốt, nhưng lấy ra những này sẽ bại lộ thân phận.
Quý Tầm trong lúc nhất thời có chút tiến thoái lưỡng nan.
Chủ tiệm nhìn thần thái này của hắn, cũng không đoán được khách nhân mà vị kia giới thiệu rốt cuộc nghĩ cái gì.
Quý Tầm đang suy nghĩ làm thế nào để quyên góp tiền, hoặc là có mạo hiểm bán đi một vài thứ hay không, đột nhiên thần sắc khẽ biến.
Gợi ý cho thấy: - Miễn trừ hệ thuật bí ẩn.
Hắn lập tức ý thức được, có người vừa rồi sử dụng thần bí thuật giống như bói toán.
Mình bị theo dõi.