Bởi vì căn bản không biết thẻ nguồn là cái gì, cho nên Quý Tầm tạm thời cũng không có hứng thú gì về thẻ nguồn kia.
Hắn cẩn thận quan sát bố cục trước mắt.
Ba cái lồng sắt thành hình chữ phẩm (品), liếc mắt nhìn đỉnh đầu, ngay khi chú hề xuất hiện, từng hàng gai sắt cũng lộ ra mũi nhọn.
Lồng sắt hoàn toàn khóa chết, không có khả năng mạnh mẽ chạy thoát.
Nói cách khác, gai sắt rơi xuống, sáu người trong lồng phải chết không thể nghi ngờ.
Cửa ải cuối cùng, cũng không dễ dàng vượt qua như vậy.
Chú hề cơ giới vừa nói xong, trong ba cái lồng sắt chậm rãi dâng lên một cái bình, phía trên bày một cây súng lục có màu sắc giống như súng đồ chơi.
Giọng nói đầy mỉa mai của chú hề lại vang lên.
- Trò chơi ở cấp độ cuối cùng được gọi là... Bánh xe định mệnh.
- Xin hãy lắng nghe kỹ quy tắc của trò chơi.
- 1, trước mắt các bạn có một viên đạn trong cậy súng lục này, đây là cách duy nhất để rời khỏi không gian, bắn ra mới có thể rời khỏi.
- 2, mỗi lần chỉ có thể bắn một phát vào nhau, sau đó luân phiên. Cho đến khi ai đó chết, những người còn sống rời khỏi.
- 3. Cưa sắt trên đầu của các bạn sẽ giảm xuống một mét mỗi mười lăm giây, có nghĩa là nếu một phút sau đó không lựa chọn được sống hay chết, bạn sẽ bị đâm thành một cái rây.
- Xin tuân thủ quy tắc trò chơi, nếu không các bạn đều sẽ chết.
- Được rồi, bây giờ trò chơi bắt đầu.
......
Chỉ có giết chết đồng đội, mới có thể sống sót đi ra ngoài?
Quả nhiên, cấp độ cuối cùng là khó khăn nhất.
Quý Tầm cẩn thận hồi tưởng lại mấy quy tắc trò chơi trước kia, trong mắt lộ ra thần sắc mê ly.
Cửa ải này, thử thách là: Nhân tính - bản chất con người.
Chính là trong nháy mắt khi chú hề cơ giới vừa dứt lời, lính đánh thuê đầu trọc trong lồng nhanh như chớp đã đoạt cây súng lục ổ quay kia vào trong tay.
Trực giác nói cho hắn biết, bất kể tình huống trước mắt là gì, nắm quyền chủ động trong tay mình là tốt nhất.
Mà hai lồng còn lại, Quý Tầm và Sơ Cửu đều không hành động.
Tứ thiếu Tào gia cùng lão giả kia cũng không có dị động.
Hiển nhiên cũng đều cảm thấy cửa ải này không đơn giản như nhìn qua bề ngoài.
Tất cả họ đều chờ đợi.
Chờ đợi để tìm một phương pháp phá vỡ khác.
Còn có một điểm, bọn họ đều đang chờ, chờ hai người đầu trọc thử quy tắc trò chơi trước.
Nhưng chính là ngay sau khi joker tuyên bố trò chơi bắt đầu, ‘rắc rắc’ một tiếng kim loại ma sát chói tai vang lên, gai sắt trên đỉnh đầu cấp tốc rơi xuống một mảng lớn, nhắc nhở bọn họ mau chóng đưa ra lựa chọn, nếu không thì ai cũng phải chết.
Uy hiếp tử vong ngay trên đỉnh đầu, trán lính đánh thuê đầu trọc bất giác đã mồ hôi lạnh dày đặc.
Hắn giơ cây súng lục ổ quay trong tay lên, chung quy vẫn chưa chịu được nỗi sợ hãi tử vong trong lòng, hét lên một tiếng:
- Huynh đệ, xin lỗi!
Sau đó quyết đoán bóp cò.
- Răng rắc.
Chốt bắn va chạm phát ra tiếng vang thanh thúy, nghe thế, thân thể lính đánh thuê đối diện run lên.
Tuy nhiên, không có viên đạn nào được bắn ra.
Súng rỗng!
Lúc này, lại không xong.
Đầu trọc bắn phát đầu tiên là súng rỗng, trong ánh mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn, lần nữa quyết đoán bóp cò muốn bắn phát súng thứ hai.
Một màn huynh đệ tương tàn này, Quý Tầm đang cảm thấy rất hứng thú ở cách đó không xa nhìn chằm chằm.
Đầu trọc này tàn nhẫn và giả dối, trước đó cũng đã kiến thức qua. Đồng đội của hắn cùng lồng cũng không ngờ đội trưởng xem như huynh đệ sinh tử lại muốn giết mình?
Nhưng quỷ dị chính là, vô luận đầu trọc dùng sức thế nào, cò súng đều không hạ xuống được.
Lúc này, cây súng kia dĩ nhiên biến mất ở trong tay, lần thứ hai xuất hiện trên bàn.
Lính đánh thuê đối diện kia đoạt lại trong tay, ánh mắt tàn nhẫn mà quyết tuyệt.
- Là do anh bắn đầu tiên, đừng đổ lỗi cho tôi.
Hắn chỉ súng vào đầu trọc, không ngần ngại bóp cò.
- Răng rắc.
Số phận giống như một chú hề, thích trêu chọc mọi người.
Lại trống.
Một lần nữa xoay vòng.
Trong chớp mắt lính đánh thuê đầu trọc nghe tiếng súng, linh hồn giống như đều run rẩy.
Phục hồi tinh thần lại mình không chết, hắn mừng như điên, đồng thời, lại nhanh chóng đoạt được cây súng.
Giống như chạy đua với tử thần, hắn không cho đồng đội cơ hội phản ứng, lần thứ hai quyết đoán bóp cò.
Lúc này đây, ‘Bùm’ một tiếng, họng súng phun ra tia lửa, lính đánh thuê đối diện ngã xuống.
Đầu trọc thấy thế, đồng tử nhanh chóng phóng đại, thở hổn hển. Trong chớp mắt sửng sốt, trên mặt hắn mới hiện lên sự mừng như điên của việc sống sót sau kiếp nạn.
Cảm giác mừng như điên khi nhặt về được một cái mạng từ trong tay tử thần này làm cho hắn nhịn không được điên cuồng cười to:
- Ha ha ha...
Mà giờ khắc này, trên thi thể đối diện hiện lên một cửa ánh sáng vặn vẹo, đầu trọc cũng thấy được gợi ý, hắn có thể đi ra ngoài.
- Thật sự có thể thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Trong lòng đầu trọc mừng như điên.
Một đường đi tới, mây mù tử vong vẫn bao phủ đỉnh đầu, giờ khắc này, không gian dị duy chết tiệt này rốt cục kết thúc.
Nhưng bản chất con người là như vậy.
Không còn lo lắng về tính mạng, hắn lại nghĩ đến một ít chuyện khác.