Nói xong, hắn lấy ra một xấp thẻ bài 407 mang ra trước đó.
Chủ cửa hàng thậm chí không nhìn vào những thẻ, rất sảng khoái đồng ý:
- Tất nhiên là có thể.
- Thật ra chỉ dựa vào cái tên mà cậu nói trước đó, cũng đủ rồi.
- Đa tạ.
Quý Tầm cũng không dong dài, quay đầu rời khỏi cửa hàng.
Mình hiện tại đã bại lộ, thẻ bài gì đó cũng không sao cả.
Nhìn bóng lưng rời khỏi cửa hàng, người đàn ông trung niên lộ ra vẻ mặt đăm chiêu.
Có đôi khi nhìn người không chỉ nhìn thực lực, khí tràng lơ đãng lộ ra, mới là góc độ chân chính phán đoán một người chuẩn xác nhất.
Trực giác nói cho hắn biết, người thanh niên vừa rồi rất khác.
Không ít người đi bộ trên thị trường chợ đen.
Quý Tầm ra khỏi cửa hàng đi ra đường, bước chân không chút bối rối.
Hắn biết rõ đối phương không biết ngoại hình của mình, cho dù là bói toán thần bí hệ thuật đến vị trí của mình, cũng không nhất thiết phải ở trong đám người lập tức xác định mình là người nào.
Ánh mắt nhìn lướt qua một vòng, Quý Tầm rất nhanh đã nhìn thấy trên đường xuất hiện một vài người đàn ông âu phục bước chân dồn dập, ánh mắt tìm kiếm xung quanh đám người ở cuối đường phố.
Nhìn tư thế, dĩ nhiên đã sớm có chuẩn bị sẵn vòng phục kích.
- Hẳn là nhiều nơi trong thành đều có người ngồi xổm canh gác.
Quý Tầm ý thức được mình bị phát hiện vận khí chỉ là một trong số đó, quan trọng nhất là địch nhân giăng lưới rộng rãi.
Tổng đốc Tào gia có năng lực này cũng không tính là kỳ quái.
Đồng thời hắn lập tức phán đoán ra cái gì:
- Cho nên, thuật thức thần bí vừa rồi hẳn là có phạm vi phóng thích...
Mình hôm nay tới chợ đen phố Ám Vũ căn bản là nhất thời hứng khởi, cũng vừa rồi tới không bao lâu.
Nhưng nếu những người này trong thời gian ngắn như vậy đã hình thành vòng vây, hiển nhiên là đã sớm mai phục ở chỗ này.
Nói cách khác, mình đã là con thỏ đâm vào gốc cây.
Hơn nữa ở nơi khác không bị bắt được, xác suất lớn chính là thần bí thuật thức có phạm vi thi pháp.
Cho nên chỉ cần rời khỏi phố Ám Vũ, hẳn là có thể thoát khỏi truy bắt.
Nhưng bây giờ có vẻ như nó là khó khăn.
Trong đầu Quý Tầm thoáng cái hiện lên rất nhiều ý niệm, hắn không đi về phía con đường lớn rời khỏi đường phố, mà là đi về phía những con hẻm nhỏ đen kịt kia.
Đúng như hắn dự đoán, những người đàn ông âu phục kia cũng không biết người nào là mục tiêu, một đám còn ở trong đám người nhìn xung quanh tìm kiếm.
Quý Tầm không chút hoang mang đi lại, cũng không khiến cho bất kỳ kẻ nào chú ý.
Lúc đầu chỉ cần chính hắn đi tới trong bóng tối, lợi dụng ám ảnh tiềm hàng, hắn có xác suất lớn có thể thoát thân.
Nhưng chính là lúc này, dị biến đột nhiên sinh ra.
.......
Đột nhiên, trong đám người, Quý Tầm nhìn thấy một bà lão tóc bạc mặc trường bào đen, khí thế của người này rõ ràng không giống với người bốn phía, giống như một thần bà đang sắp xuống mồ.
Chính là ánh mắt xẹt qua trong nháy mắt, bà lão kia cũng thấy được hắn, lập tức biểu tình thay đổi.
- Bị phát hiện!
Quý Tầm nhạy bén bắt được chi tiết đồng tử bà lão thu nhỏ lại, lập tức biết mình bị phát hiện.
Hắn căn bản không đợi đối phương phản ứng quyết đoán xuống tay trước.
Hai tay Quý Tầm thuận thế sờ vào bên hông, cơ hồ rút súng đồng thời cũng nghe được tiếng súng vang lên.
Tốc độ nhanh như chớp!
- A!
- A!
Hai tiếng súng vang lên đồng thời, bà lão lúc này vừa rồi vặn giơ tay lên chỉ một cái:
- Chính là hắn!
Nhưng cũng là lúc này, mi tâm hai tên lính đánh thuê trong đám người đã trúng đạn, đồng loạt ngã xuống.
Đạn phá giáp bình thường tuy rằng rất khó trí mạng đối với chú tạp sư, nhưng đối với tạp sư học đồ mà nói, bắn trúng đầu đồng dạng phải chết.
Hai phát súng này quyết đoán đến mức hai người kia đến chết cũng không biết là viên đạn bắn ra từ đâu.
Quý Tầm hai phát chính xác tiêu diệt hai lính đánh thuê vây quanh, vòng vây cũng lập tức có một lỗ hổng.
Nhưng đồng thời, bốn chú tạp sư bên cạnh bà lão cũng phản ứng trước tiên.
Người phụ nữ tóc đỏ kia phản ứng cực nhanh, giơ tay lên ‘Xoẹt xoẹt’ chính là mấy lá bài bắn tới xuyên qua đám người, đảo mắt đã cắt vào trên mặt đất trước người Quý Tầm.
Chỉ cảm thấy dưới chân đột nhiên mềm nhũn, giống như giẫm lên cát lún, thân thể trong nháy mắt mất thăng bằng.
- [Lưu Sa Thuật]!
Quý Tầm nhìn đến đây, vẻ mặt lạnh thấu xương, đồng thời, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh: Những người này nhận được mệnh lệnh quả nhiên vẫn còn lưu lại người sống.
Thủ đoạn này chỉ là bẫy người, không phải giết người.
Đó là lợi ích lớn nhất.
Dưới chân không cách nào phát lực, mắt thấy sắp bị vây khốn.
Nhưng hắn cũng đã sớm chuẩn bị.
Quý Tầm giơ tay lên kích hoạt ống tay áo cơ giới ẩn giấu trong cánh tay về phía hàng rào sắt trên lầu hai cách đó không xa.
‘Sưu’ một tiếng, một sợi dây thép cực kỳ nhỏ cực nhanh bật ra, trong nháy mắt buộc vào lan can sắt, lại bóp cò một lần nữa, thiết bị cơ giới trong tay áo cực nhanh hồi phục, một cỗ lực kéo mạnh mẽ kéo Quý Tầm ra ngoài, rời khỏi gạch đã biến thành một mảnh cát lún.
Từ lần trước nhìn Sơ Cửu dùng loại máy móc tay áo thoát thân, Quý Tầm đã an bài cho mình.
Đồ chơi này dùng tốt, tuyệt đối là lợi khí bảo mệnh.
Ở giữa không trung, Quý Tầm cũng không nhàn rỗi, quay đầu lại bắn ra thêm một súng.