• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá S?

Xác suất là rất lớn.

Nhưng một khi không gian dị duy có người được đánh giá bậc S, toàn bộ không gian tất nhiên sẽ sụp đổ biến mất.

Đến lúc đó tất nhiên sẽ gây ra phiền toái lớn trên thân.

Sơ Cửu nghĩ thế nên ở lại.

Quả nhiên, cô chờ ở gần đó không bao lâu, không gian dị duy 407 đột nhiên sụp đổ.

Vị Tào gia tứ thiếu kia đại khái cho rằng bọn họ đã chết, hoặc chỉ là tạp sư học đồ, cho nên chỉ phái một ít lính đánh thuê của đoàn Hắc Thủy đến canh giữ.

Sau khi không gian sụp đổ, vị trí lối ra sẽ trở nên ngẫu nhiên.

Điều này cũng làm cho Sơ Cửu nảy sinh ý nghĩ muốn thuận tay giúp đỡ.

May mắn thay, mọi thứ diễn ra tốt đẹp.

Thủ đoạn của cô muốn lừa gạt qua một ít lính đánh thuê thì quá dễ dàng, dùng chút thủ đoạn làm cho sương mù trở nên dày đặc hơn, những lính đánh thuê kia còn chưa thấy rõ tình huống, người đã bị cô tìm được.

......

Quý Tầm nghe lời này, cười lơ đễnh nói:

- Sơ Cửu tiểu thư cô quá khách khí, không có cô, tôi cũng không có khả năng sống sót đi ra.

Dừng lại, hắn nói.

- Huống chi, cô bây giờ đã cứu tôi một lần nữa.

Sơ Cửu nghe, không nói gì nữa.

Hai người đều là người thông minh, nói chuyện cũng không cần quanh co lòng vòng, không cần phải khách sáo với nhau.

Bọn họ lại đi một đoạn trên đường ống, Sơ Cửu nhảy xuống phía trước, rơi xuống một đường ống ngang khác rộng khoảng bốn thước bên dưới.

Đây đại khái là độ cao mà siêu phàm giả tùy tiện đều có thể nhảy?

Nhưng Quý Tầm nhìn độ cao này, khóe mắt hơi co rút.

Lý trí không sợ, nhưng điều kiện thể chất không cho phép.

Hắn đoán, nhảy xuống không bị thương chân là một chuyện, ngã xuống ống rơi vào trong sương mù không biết sâu bao nhiêu này mới là chuyện có xác suất lớn nhất.

Quý Tầm không chút ngượng ngùng, cười mở miệng nói:

- Sơ Cửu tiểu thư, chẳng may tôi ngã xuống, đón tôi một chút?

“... ”.

Sơ Cửu nghe xong ngẩng đầu liếc mắt một cái.

Người lúc này bây giờ chỉ nhảy xuống một cái ống đều sợ hãi rụt rè như thế, so với người bộc lộ ra khí tràng bá đạo, nắm hết thảy trong tay lúc trước ở Không Gian Dị Duy, quả thực giống như hai người hoàn toàn khác nhau.

Tuy nhiên, nhìn bộ dáng của hắn hiện tại, Sơ Cửu ngược lại cảm thấy trong lòng có chút suy nghĩ cân bằng.

Quý Tầm nhìn cô gật gật đầu, trực tiếp nhảy xuống.

Rơi xuống đất ‘rầm’ một tiếng, thân thể gà yếu lắc trái lắc phải, quả nhiên sắp rơi xuống như trong dự liệu.

Trong khoảnh khắc mất thăng bằng, một bàn tay kéo hắn ta trở lại.

Quý Tầm đứng vững thân thể, lại nói một tiếng:

- Cám ơn.

Sơ Cửu không đáp lại, chỉ tiếp tục nói:

- Không gian Dị Duy khi bị thông quan và đánh giá cấp S sẽ biến mất, nói cách khác, hiện tại tất cả mọi người đều biết bảo tàng quan trọng nhất bên trong rơi vào trong tay tôi. Tào gia tứ thiếu kia phát hiện đồ đạc trong không gian bị người ta cầm, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa danh tiếng không gian 407 vốn không nhỏ, cũng rất nhiều người trong doanh địa Ác Ma Thập Tự nhìn chằm chằm. Thừa dịp tin tức hiện tại không truyền ra, anh tốt nhất nhanh chóng trở về thành Vô Tội, chỉ cần vào thành, cho dù là phủ tổng đốc cũng rất khó tìm được anh...

Nói đến đây, Sơ Cửu lại đột nhiên ngừng lại.

- Không phải ai cũng nghe nói qua thẻ nguồn sử thi (sử thi nguyên tạp), cô vốn định nhắc nhở giá trị của thứ đó.

Nhưng nói xong, cô cảm thấy lời nói của mình tựa hồ dư thừa.

Một gã thông minh như vậy không thể không nghĩ ra điều đó.

Nhưng Quý Tầm nghe xong lại sửng sốt, sau đó thì sao?

Uy hiếp gì đó, hắn tự nhiên có thể nghĩ đến.

Nhưng mình hoàn toàn không biết gì cả về thế giới này, cái gì ‘Ác Ma Thập Tự Doanh’, ‘Thành Vô Tội’, rốt cuộc là tình huống gì, hắn hoàn toàn không tìm được đầu mối.

Vốn định nghe được một ít tình báo từ trong miệng Sơ Cửu, không ngờ cô lại không nói nữa.

Quý Tầm đoán được suy nghĩ của cô, nhưng hiện tại rõ ràng tình báo quan trọng hơn, hắn vẫn trực tiếp hỏi:

- Cho nên cô cảm thấy, hiện tại tôi cần... Làm thế nào để trở về thành Vô Tội để được an toàn?

Sơ Cửu nghe thế, tuy rằng trong lòng cảm thấy kỳ quái, cảm thấy người này không nên hỏi ra vấn đề như vậy. Nhưng cũng trả lời:

- Nửa tiếng sau, đoàn tàu chở hàng của Công đoàn Thợ săn sẽ rồi rời khỏi Ác Ma Thập Tự. Hiện tại tin tức chưa truyền ra, hẳn là cơ hội tốt nhất để anh rời khỏi.

Quý Tầm yên lặng ghi nhớ.

Hóa ra còn có xe lửa.

Nếu muốn rời khỏi, thực sự càng sớm càng tốt.

Đại thiếu gia Tào gia kia coi trọng sử thi nguyên tạp kia như thế, cho dù biết bị ai lấy đi, cũng tuyệt đối không công khai.

Thừa dịp tin tức còn không truyền ra, rời khỏi di tích này mới là lựa chọn tốt nhất.

Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn ta có thể rời khỏi một cách suôn sẻ.

.......

Hai người một đường đi trên đường ống hơn mười phút, đây giống như một nhà máy luyện thép siêu lớn, bên trong có các loại đường ống lớn nhỏ.

Phong cách của các tòa nhà xung quanh cũng rất độc đáo, cao chót vót và mảnh mai, giống như những tòa tháp cao. Tương tự như vậy, mỗi tòa nhà đều có một loạt các đường ống và cầu hành lang, tràn đầy ma huyễn.

Quý Tầm nhớ không lầm, trong miệng Sơ Cửu không chỉ một lần nói ra cái tên, hình như là ‘Di tích Ác Ma Thập Tự’.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK