Giống như có một loại tư duy quán tính, gặp phải câu đố, tên này sẽ dùng một loại góc độ không thể ngờ đi giải mã ra.
Quý Tầm đoán được suy nghĩ của cô, cười lắc đầu.
Hắn nói:
- Giống như chơi một trò chơi giải đố, những kẻ chủ mưu đằng sau hậu trường sợ cô không thể tìm thấy câu trả lời thông quan, cố ý để lại manh mối; Mà sợ manh mối quá rõ ràng, nên làm cho manh mối tối nghĩa khó hiểu. Mãi cho đến khi cô đến một thời khắc nào đó, mới có thể bừng tỉnh đại ngộ. Loại manh mối mờ ảo này, tuyệt đối không có khả năng để cho cô vừa lấy được trước tiên đã đoán ra dụng ý của nó.
Lời này hiển nhiên có sức thuyết phục, biểu tình của thiếu nữ cánh tay robot dưới mặt nạ phòng độc cũng lộ ra vẻ tán thành.
Quý Tầm ngẫm lại nói:
- Chúng ta hẳn là cần đi cửa ải cuối cùng. Thông thường, cấp độ cuối cùng hoặc là khó khăn nhất, hoặc là để người ta cảm thấy ngoài ý muốn nhất.
Nói xong, hắn nhìn thẻ bài, lại bổ sung một câu:
- Hiện tại xem ra, hẳn là vế sau.
Thiếu nữ cánh tay robot không nói gì, nhìn hai dòng chữ trên thẻ bài, như có điều suy nghĩ.
......
Hai người thu thập xong chiến lợi phẩm, tiếp tục đi sâu vào trong phòng thí nghiệm.
Tựa hồ gioogs như Quý Tầm suy đoán, bọn họ sắp đối mặt với cửa ải cuối cùng. Cho nên sau khi giết [Ảnh Ma], cũng không gặp phải sinh vật biến dị nào có uy hiếp gì.
Một ít quái nhỏ rải rác thỉnh thoảng sẽ chạy ra từ trong góc phòng thí nghiệm, thiếu nữ cánh tay robot luôn có thể phát hiện trước, rất dễ dàng giết chết.
Hai người đi tới đi tới, Quý Tầm đột nhiên mở miệng:
- Đúng rồi, mạo muội hỏi, tiểu thư... Cô gọi là gì?
Từ đầu đến cuối hai người đều chưa từng hỏi qua tên đối phương, nhưng nghĩ đến cũng coi như cùng hoạn nạn khổ sở, hắn thuận miệng hỏi một câu.
“... ”.
Nghe nói như vậy, thiếu nữ cánh tay robot lại tự mình đi tới, không có đáp lại.
Ngay khi Quý Tầm cho rằng đối phương không muốn phản ứng với mình, đột nhiên nghe cô thản nhiên đáp lại một câu:
- Sơ Cửu.
Quý Tầm cân nhắc một câu:
- Sơ Cửu?
Hiển nhiên không phải là cái tên đứng đắn gì, mà là mã hiệu. Tuy nhiên cũng không sao cả, so với gọi là thiếu nữ cánh tay robot hiện tại thì tốt hơn.
Quý Tầm cũng tự giới thiệu:
- Quý Tầm. Rất vui được gặp cô.
Sơ Cửu nghe xong, im lặng lên tiếng.
Quý Tầm cũng không thèm để ý.
Đồng đội của mình tuy rằng tính tình lạnh một chút, nhưng người vẫn không tệ.
Hai người tiếp tục đi sâu vào trong.
......
Phòng thí nghiệm dù sao cũng có điểm cuối, đi không bao lâu, bọn họ đã đi tới trước một thang máy rỉ sét.
- Có người từng động vào thang máy.
- Ừm, hẳn là mấy lính đánh thuê lúc trước.
Hai người kiểm tra thông đạo một chút, sau khi không phát hiện nguy hiểm, đi vào thang máy.
Bây giờ, cho dù nhìn ở bất kỳ gốc độ nào, đây đều là con đường dẫn đến lối ra.
Đây giống như loại thang máy mỏ hoang phế mấy chục năm, rỉ sét loang lổ, trên đường kêu ọp ẹp ọp ẹp, làm cho người ta run sợ cảm giác có thể đột nhiên ngã xuống hay không.
May mắn thay, không có gì bất ngờ, sau khi nâng cao hơn hai mươi tầng, họ đã đạt đến đỉnh của thang máy.
Sau khi đi bộ vào một lối đi hẹp, họ đến một thế giới phản chiếu tuyệt vời.
Mặt đất có màu trắng, trần nhà và tường là tất cả các loại gương lớn và nhỏ.
Không có cảm giác được khí tức quái vật, hai người đi vào.
Lúc đầu chỉ là một vài gương đơn giản, nhưng sau đó, ngày càng có nhiều gương.
Bọn họ nhìn thấy vô số chính mình, thiên kỳ bách quái, còn có vô số đôi mắt nhìn nhau nhìn chằm chằm...
Trong gương có rất nhiều quang quái lục ly, nghi, si, tức giận, thận trọng, sợ hãi, dục vọng... Trong gương, họ dường như nhìn thấy tất cả mọi thứ bên ngoài.
Ngoài ra còn mang hình ảnh bị bóp méo, đó là muốn méo mó.
- Chậc chậc, có chút ý tứ...
Quý Tầm vững vàng tiến về phía trước.
Người ngoài có lẽ nhìn nhiều gương như vậy còn có khó chịu, nhưng hắn đã thành thói quen với loại tình huống này.
Mỗi thời mỗi khắc hình ảnh trong đầu, chính là như vậy, vô số chính mình đang cãi nhau.
Hiện tại nhìn thấy gương chiếu, Quý Tầm nửa điểm cũng không cảm thấy không thoải mái.
Nhưng Sơ Cửu bên cạnh không biết nhìn thấy cái gì trong gương, khí tức rõ ràng có chút hỗn loạn.
Cũng may Quý Tầm nhìn ra sự khác thường của cô, vỗ vỗ bả vai:
- Đi rồi.
Sơ Cửu mới phục hồi tinh thần từ trạng thái ác mộng này.
‘Phong kính tượng’ này dường như không có độ khó gì, cũng không biết khảo nghiệm sẽ là gì.
Hai người một đường đi qua.
Đột nhiên đi đến kết thúc.
Sơ Cửu kinh nghi nói:
- Đường cụt? Mê cung?
Trong đầu cô đang hồi tưởng lại rốt cuộc đã đi nhầm chỗ nào trước đó, không ngờ đồng tử Quý Tầm hơi híp lại, lại nói:
- Không, chúng ta đến rồi.
Vừa dứt lời, bốn phía gương như thủy triều rút đi.
Lại nhìn, hai người đã xuất hiện trong một cái lồng sắt kín.
Gợi ý xuất hiện:
- Vào không gian không rõ, khám phá nhiệm vụ chính tuyến ẩn đặc biệt, mức độ khám phá 5%.