Tình huống đột ngột làm Thẩm Triều Triều sợ đến mức liên tục lui về phía sau, thân thể vừa mới khỏi bệnh của cô lung lay như sắp đổ.
Không giống!
Tương lai đã thay đổi!!!
Thẩm Triều Triều hoảng hốt chạy vào trong phòng, hai tay cô run rẩy khóa cửa lại.
Tại sao mọi thứ lại thay đổi?
Chẳng lẽ vào thời điểm Vương Kiến Thiết tới lần đầu tiên, cô đã đáp lại? Hoặc là ra ngoài tìm kiếm cơ hội, sinh ra biến số khác?
Trong lúc nhất thời, Thẩm Triều Triều suy nghĩ đến mức đầu đau như muốn nứt ra khiến cô khó chịu muốn nôn khan, chỉ là bây giờ còn có chuyện nghiêm trọng hơn cần giải quyết, không thể chậm trễ.
Nếu Vương Kiến Kiến thực sự đột nhập vào thì cô phải làm sao, lớn tiếng kêu cứu ư?
Không được.
Bây giờ trong nhà chỉ còn lại một mình cô, một khi gọi những người khác tới, đến lúc đó thật sự có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch nổi, có lẽ Vương Kiến Thiết còn có thể không biết xấu hổ mà thuận nước đẩy thuyền, dựa vào đó bịa đặt mối quan hệ của hai người.
Trong trí nhớ của Thẩm Triều Triều, Vương Kiến Thiết năm nay ba mươi sáu tuổi, năm xưa mất vợ không con.
Gã có ngoại hình trung bình nhưng có thân phận tốt khó ai bằng nên đã khiến không ít phụ nữ để mắt tới.
Số công nhân xưởng máy móc muốn làm mai với gã suýt nữa đã vượt quá cửa nhà họ Vương, càng miễn bàn đến bà mối gần đấy, mỗi ngày đều đi tìm ba mẹ Vương Kiến Thiết nói chuyện, muốn giới thiệu người cho gã tái hôn.
Nhưng Vương Kiến Thiết lại nói với bên ngoài rằng gã muốn trông coi người vợ đã qua đời, sẽ không tái hôn, những lời này khiến tất cả mọi người nghe xong đều giơ ngón tay cái lên, nhao nhao khen quản đốc Vương là một người đàn ông tốt.
Vương Kiến Thiết thiết lập một hình mẫu yêu sâu đậm nhưng thực chất lại có quan hệ không rõ ràng với rất nhiều phụ nữ khác ở bên ngoài.
Gã hưởng thụ lòng nhiệt tình tre già măng mọc của đám phụ nữ, có thể tùy tiện chơi đùa với trạng thái chưa kết hôn, hơn nữa còn nhờ tính cẩn trọng trời sinh nên không để lại bất kỳ bằng chứng gì, bởi vậy đến nay cũng không bị phát hiện.
Trong cảnh tượng tương lai, Vương Kiến Thiết vừa gặp Thẩm Triều Triều đã yêu, muốn cưới cô bằng được! Bởi vậy, giả sử hôm nay Thẩm Triều Triều hô to cầu cứu, ngày mai gã sẽ cả gan đi mời bà mối tới cửa cầu hôn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thẩm Triều Triều nhất định phải gặp quản đốc Cố Hằng, bởi vì người bình thường sẽ không thể giải quyết được vấn đề khó khăn này!
Vương Kiến Thiết sẽ không dễ dàng buông tha cho cô, cho dù có xuống nông thôn thì cũng gã sẽ nhiều lần đưa ra chỉ tiêu trở về thành phố.
Còn chỉ đích danh gọi một mình Thẩm Triều Triều.
Chính chỉ tiêu trở về này đã khiến Thẩm Triều Triều bị các thanh niên trí thức khác cô lập, khi cô từ chối chỉ tiêu trở về thành phố còn bị người ta trào phúng là giả bộ thanh cao.
Cũng bởi vì xuất hiện chỉ tiêu về thành phố liên tiếp mới làm cho người xấu ở công xã chú ý tới Thẩm Triều Triều.
Danh Sách Chương: