• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hơn nữa, con trai Cố Kỳ Việt của bà lúc nào cũng chống đối, bướng bỉnh như con lừa, không ai có thể làm chủ của đời anh! Nhưng tình huống hiện tại thì khác, nếu như không cưới Thẩm Triều Triều thì anh cũng sẽ cưới người khác.


Con trai mình tự mình biết, nếu thật sự muốn Cố Kỳ Việt cưới con gái thứ hai của nhà họ Lưu thì anh tình nguyện ngồi tù!

Nghĩ như vậy, Thẩm Triều Triều xuất hiện đúng lúc cũng là một chuyện tốt.


Chẳng qua vẫn cần phải nói rõ ràng một chút về chuyện xảy ra gần đây của Cố Kỳ Việt, không thể để cho Thẩm Triều Triều chẳng hay biết gì, chờ nói xong những gì cần nói, nếu như Thẩm Triều Triều vẫn nguyện ý như trước, vậy thì kết hôn!

"Khoan nóng vội đã, Triều Triều con nghe dì nói! "

"Nói cái gì mà nói, mẹ không đồng ý, nhà họ Lưu cũng không thể một tay che trời, nếu cứ ép buộc thì mẹ sẽ đi tìm ông già nói một chút, dạy dỗ cho nhà họ Lưu phải thành thật!

Không đợi Diệp Phương giải thích, Vương Thải Hà bên cạnh lại đột nhiên bộc phát, bà ấy hừ lạnh một tiếng, nhìn Thẩm Triều Triều ngồi đối diện cũng không còn thân thiện như lúc đầu.



Nói xong còn ngại không đủ, bà ấy lại tiếp tục chỉ cây dâu mắng cây hòe: "Cũng không biết mấy cô gái bây giờ đang suy nghĩ cái gì, cháu trai tôi tốt xấu gì lớn lên cũng đẹp trai, dựa vào đâu mà phải cưới một người không chịu lộ mặt, tôi cũng thay Tiểu Việt! "

Nghe được lời nói không chút khách khí của Vương Thải Hà, Diệp Phương khẽ cau mày, không đợi bà lên tiếng ngăn cản, Thẩm Triều Triều vốn đang ngồi rất ngoan lại đột nhiên giơ tay lên, tháo khăn quàng cổ quấn trên mặt xuống từng vòng một.


Lông mi dài của cô khẽ run, trong mắt tràn đầy vẻ căng thẳng và bất an.


Sau đó, khi nhìn thấy khuôn mặt của Thẩm Triều Triều cuối cùng cũng lộ ra, hai người ngồi đối diện sô pha đều ngây ngẩn cả người.


Qua một hồi lâu sau bọn họ mới hoàn hồn từ trong chấn động của dung nhan tuyệt sắc này, ngay cả Diệp Phương cũng không ngờ Thẩm Triều Triều lại xinh đẹp như vậy, bà đã sống nhiều năm như thế rồi nhưng còn chưa từng gặp qua người nào đẹp hơn Thẩm Triều Triều.



Bây giờ bà đột nhiên cảm thấy con trai mình mới không xứng.


Đối diện với khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Triều Triều, độ khoan dung thoáng cái được kéo cao, ngay cả nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, Diệp Phương quay đầu nhìn về phía mẹ chồng nhà mình, chuẩn bị khuyên nhủ một chút để bà ấy đừng dọa đến cô gái này nhưng nào ngờ Vương Thải Hà lại đột nhiên vỗ tay một cái.


Gương mặt vốn dĩ xụ xuống của bà ấy bây giờ lại vui mừng.


Bà ấy nói với Thẩm Triều Triều: "Ôi chao, cháu dâu bà thật xinh đẹp, con và Tiểu Việt thật là một đôi trời sinh, hai đứa đẹp trai xinh gái, tháng này kết hôn luôn đi!"



Đối mặt với sự thay đổi sắc mặt của mẹ chồng Vương Thải Hà như kinh kịch, Diệp Phương kịp phản ứng lại cũng thật sự dở khóc dở cười.


Chẳng qua cẩn thận ngẫm lại cũng có thể hiểu được.


Bà ấy rất thích người lớn lên xinh đẹp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK