Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 267:

Đinh Cẩn hiện tại không chịu để ý đến cô ta, cô ta làm gì còn mặt mũi mà mời Đinh Cẩn đến nhà?

Bà Vũ nói: “con phải tốn chút tâm tư. trường đại học nhiều sinh viên nữ như thế, con nói xem nếu con không cố gắng, cậu ta mà thích người khác làm sao bây giờ?”

Thật vất vả mới có cơ hội này, con gái có thể gả vào hào phú, bọn họ làm sao có thể bỏ qua cơ hội này.

Vũ Minh Hân bị lải nhải đến sắp phát điên, nhớ tới thái độ lần trước của Đinh Cẩn đối với cô ta, trong lòng cũng rất bực bội.

Cô ta hiện tại, phải làm như thế nào mới có thể ở lấy lại thể diện trước mặt Đinh Cẩn!

Trong phòng ăn, Âu Minh Triết đang giúp Đàm Tiểu Ân rót trà, đây đã là ly thứ năm anh rót cho cô rồi.

Lúc anh đang rót trà, Đàm Tiểu Ân liền ngồi ở một bên, cười tủm nhìn anh.

Anh đưa ly trà cho cô, “sao cứ nhìn anh chằm chằm làm gì?”

“Chỉ là muốn nhìn thôi.”

Chỉ cần vừa nghĩ tới,người đàn ông ưu tú như vậy, bây giờ hoàn toàn thuộc về cô rồi, nội tâm liền vô cùng kích động.

Cô bây giờ có gia đình, là người phụ nữ đã có chồng, không còn độc thân nữa.

Mặc dù bây giờ kết hôn có hơi sớm nhưng hình như cũng không xấu!

Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, cưng chiều nói: “em đã uống ly thứ năm rồi, còn muốn uống nữa sao?”

” uống ngon lắm.” Đàm Tiểu Ân nói: “chú không ngại rót cho em thì em vẫn có thể uống tiếp.”

Âu Minh Triết nhìn cô, không nhịn được cười một tiếng, “Cái bộ dáng ngốc nghếch này của em, còn biết trà có ngon hay không sao?

Âu Minh Triết rất thích trà đạo, cảm thấy trà này, trừ có thể giải khát cho cô ra thì chẳng còn tác dụng gì khác, nói gì đến cô biết thưởng trà.

Đàm Tiểu Ân nhếch mép lên, “Đúng là em không biết thưởng trà? trà có ngon hay không em không biết, nhưng mà, chỉ cần là chú pha, thì là trà ngon!”

Âu Minh Triết nhìn bộ dáng này của cô, quả thật là không biết nên nói cái gì.

Hai người tại phòng ăn bữa cơm này mất hẳn hai giờ, cơm nước xong, Đàm Tiểu Ân nói: ” buổi chiều Em còn có tiết học, phải về trường rồi.”

“…” Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, mới vừa đăng ký xong, nội tâm anh còn đang lâng lâng, không nghĩ tới, Đàm Tiểu Ân lại còn nhớ chuyện chiều nay cô còn có tiết học?

Đi học quan trọng như vậy sao?

Anh thật muốn để cho cô trốn tiết ở nhà với mình.

Anh quay sang nói với Đàm Tiểu Ân: “anh bảo Lý Sơn đưa em đến trường.”

“Không cần đâu.” Đàm Tiểu Ân nói: “Để Lý Sơn đưa chú về! Gần đây có điểm xe buýt, em tự về trường được.”

Thẳng đến khi nhìn Đàm Tiểu Ân khuất tầm mắt, Âu Minh Triết mới cùng Lý Sơn về nhà.

Bọn họ ăn cơm chỗ này, là Đàm Tiểu Ân chọn, cô còn đặc biệt tìm nhà hàng gần điểm xe buýt, Âu Minh Triết cảm thấy có chút đau lòng.

Trong lòng vợ mình chuyện đi học khéo khi còn quan trọng hơn mình nhiều!

Lý Sơn đang lái xe, biết Âu Minh Triết phải chia xa với Đàm Tiểu Ân, trong lòng không vui, cũng không quấy rầy anh.

Đột nhiên nghe thấy Âu Minh Triết hỏi: “biệt thự bên Giang Phủ hoa viên như thế nào rồi?”

Đó là nhà Tân hôn được chuẩn bị cho Âu Minh Triết, đã đứng tên Tiểu Ân.

Lý Sơn nói: “Đã xong rồi ạ, có thể đến ở bất cứ lúc nào.”

“Tối nay tới đó.”

“Vâng?” Lý Sơn ngoài ý muốn nhìn Âu Minh Triết.

Sửng sốt mấy giây, đột nhiên phản ứng được, nơi đó… Rất gần Đại học Kinh Châu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK