Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 656:

Vì vậy dì Ngô biết Âu Minh Triết không thật sự muốn ly hôn với Đàm Tiểu Ân cũng biết hai người họ tối qua đã làm gì.

Cho nên vừa nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, biểu tình trên mặt liền đặc biệt vui mừng.

Ai da, thế giới của mấy người trẻ tuổi này bà không hiểu được.

Nhưng mà, đây là chuyện tốt.

Lại cộng thêm Âu Minh Triết bảo bà giúp anh lừa Đàm Tiểu Ân cho nên bà cũng không nói thêm cái gì.

Chẳng qua chỉ ôn nhu nói với Đàm Tiểu Ân: “Cháu đi rửa mặt còn ra dùng cơm.”

“Vâng ạ.” Đàm Tiểu Ân đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Nhìn mình ở trong gương cô không biết phải nói gì.

Rõ ràng là đã lý hôn với Âu Minh Triết nên mới dọn tới đây, nhưng bây giờ… Chẳng những Âu Minh Triết theo tới rồi, liền ngay cả đi Ngô cũng đi theo tới đây.

Khéo khi mấy hôm nữa toàn bộ Nhà họ Âu đều tới đây mất.

Ăn cơm xong, Đàm Tiểu Ân cùng dì Ngô trở về Nhà họ Âu.

Bà Âu nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, như nhìn thấy con gái ruột về chơi ” Tiểu Ân.”

“Bác gái…” Đàm Tiểu Ân nghĩ đến mình và Âu Minh Triết đã ly hôn rồi,nên đổi xưng hô.

Kết quả, mới vừa vừa mở miệng, liền bị bà Âu trừng mắt một cái, “Con gọi mẹ là gì?”

Lần trước thấy còn gọi mẹ, hiện tại lại gọi là bác gái rồi!

Làm cho xa lạ như vậy bà tức quá đi mất!

Thấy bà Âu lạnh nhạt trở mặt, Đàm Tiểu Ân có chút lúng túng.

Dì Ngô nhắc nhở nói: “Phải gọi mẹ chứ, sao lại gọi là bác gái? Bà chủ coi cháu như con gái ruột cơ mà. Coi như bây giờ cháu với Âu Minh Triết đã ly hôn, nhưng vẫn là người một nhà cơ mà.”

Huống chi, còn không phải là ly hôn thật! Nhưng câu cuối này dì Ngô chỉ nghĩ thầm trong bụng không nói ra.

Đàm Tiểu Ân bất đắc dĩ đổi lại, “Mẹ ạ.”

Nghe đến đó, bà Âu mới cười một tiếng, “Vào đi thôi.”

Quản gia nói với Đàm Tiểu Ân: “Những ngày qua bà chủ vì chuyện cháu và Âu Minh Triết ly dị vô cùng lo lắng, bây giờ thấy cháu trở lại mới cười được đấy, nhìn là biết bà chủ thương cháu nhiều như thế nào.”

Đàm Tiểu Ân nhìn bà Âu,cảm động nói, “Cảm ơn mẹ tốt tốt với con như vậy.”

Cô thật sự không biết mình phải làm như thế nào để hồi báo.

Nhớ tới mình bây giờ cùng Âu Minh Triết ly hôn, phụ lòng bà Âu, Đàm Tiểu Ân cảm thấy rất áy náy.

Dù sao bà Âu còn mong đợi cô và anh sinh con.

Cũng không biết, còn có thể có ngày đó hay không?

Bà Âu nghe xong nói: “Đi ra ngoài có mấy ngày mà đã khách sáo với người nhà như thế rồi?”

Câu “Người nhà” này, nghe ra rất mà đau khổ trong lòng.

Đàm Tiểu Ân ngồi xuống ghế sa lon, cười nói: “con sẽ không khách sáo nữa.”

Cô và bà Âu trò chuyện một hồi, nhìn thấy Đinh Cẩn từ trên phòng đi xuống.

Tối hôm qua hắn bị bệnh, hôm nay không đi học, nhìn thấy Đàm Tiểu Ân xuất hiện ở trong nhà, không nhịn được dừng một chút.

Lúc trước cô vẫn là mợ của hắn, hắn không dám nhìn thêm một chút.

Nhưng bây giờ, cô và cậu ly dị rồi.

Như thế, liền chứng minh, hắn vẫn còn có cơ hội, đúng không?

Bà Âu nhìn thấy Đinh Cẩn, quan tâm nói: “Làm sao lại xuống rồi hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK