Chương 479:
“Ăn rồi ạ, con đi nghỉ ngơi.” Đinh Cẩn lãnh đạm thờ ơ đứng lên, trở về phòng.
Hắn nằm ở trên giường, không có giống bình thường chơi game, mà mở Fb ra xem bài viết mới đăng hôm nay của Nhất Thế Trường An.
Hôm nay đăng tin sách mới sắp đưa ra thị trường, phía dưới đã có rất nhiều bình luận:
“Rốt cuộc cũng xuất bản rồi! Thật mong đợi.”
“Nhất định phải đi mua về đọc cho đã mới được! Thích chết đi được.”
“…”
Đinh Cẩn nhìn lấy ảnh chân dung của Đàm Tiểu Ân, đột nhiên cảm giác lòng của mình giống như là bị cái gì chặn lại.
Mấy tháng này, hắn bận bịu với chiến đội.
Hắn rất ít nhớ tới Đàm Tiểu Ân, nhưng kích thích lần này, lại làm cho hắn nhớ tới lúc trước.
Lúc mà… Hai người còn bên nhau!
Đàn ông đều là như vậy, lúc sống trong hạnh phúc thì không biết trân trọng, chỉ đến khi hạnh phúc vuột khỏi tay rồi mới cảm thấy nuối tiếc, muốn níu kéo.
Đinh Cẩn hiện tại chính là tâm lý như vậy.
–
Buổi sáng, Đàm Tiểu Ân đến trường.
Mặc dù cô đã ra sách, nhưng nên đi học thì vẫn phải đi học.
Cô tiến vào giảng đường, nghe thấy Hồ Tiểu Tri ở nơi đó cùng người khác thảo luận về sách mới của cô, “Nghe nói An An xuất bản sách giấy, các cậu đã mua chưa?”
“Không phải nói phải hai ngày nữa mới được bày bán trên kệ của tiệm sách thành phố sao?”
“Mình đã đặt mua ở trên mạng rồi!” Hồ Tiểu Tri kiêu ngạo nói.
Từ khi bóc phốt Vũ Minh Hân thì cô ta đã bắt đầu hâm mộ người này.
Cảm thấy người này quá khí phách rồi!
Dù sao hiện tại Vũ Minh Hân là người cô ta ghét nhất trong trường.
Bởi vì Vũ Minh Hân nói xấu nữ thần Dương Nhạc Linh của cô ta ngay trước mặt mọi người.
Đàm Tiểu Ân thấy Hồ Tiểu Tri điệu bộ đắc ý, cũng không biết khi cô ta biết người mà cô ta đang thần tượng lại là người cô ta khinh thường nhất thì sẽ là may mắn hay là bất hạnh.
Lâm Vi đã đến, cô ấy ở kí túc xá, cho nên thường xuyên đến đến rất sớm.
Đàm Tiểu Ân ngồi xuống bên cạnh cô ấy, nhìn thấy Lâm Vi,lên tiếng chào ” Đến Sớm thế?!.”
Lâm Vi nhìn thấy cô, cười một tiếng, nói: “mình mang cho cậu bữa sáng này.”
“Oh…” Đàm Tiểu Ân nói, “mình đã ăn rồi.”
“Vậy mình tự ăn vậy?” Là bánh mì trứng rán lá ngải bán ở cổng ký túc xá, Đàm Tiểu Ân gần đây không có ở lại ký túc xá, cũng đã lâu không món này rồi.
Đàm Tiểu Ân vội vàng cầm lấy, “Đây là mua cho mình, cậu ăn làm gì, không phải cậu đang muốn giảm cân sao?”
Lâm Vi gần đây đang kêu muốn giảm cân.
Trên đời này đáng sợ nhất là người ta đã gầy hơn bạn, dáng đã đẹp hơn bạn mà vẫn còn muốn giảm cân giữ dáng,, Đàm Tiểu Ân mỗi lần nghe xong Làm Vi kêu muốn giảm cân đều muốn đánh cho cô ấy một trận.
Lâm Vi nhìn sang Đàm Tiểu Ân, cười nói, “Cậu thật sự có thể ăn tiếp được à! Đúng rồi, ra sách cậu đã mua chưa? Mình thấy có thể đặt được ở trên mạng rồi.”