• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  • Còn không phải do chị hai con quá kích động sao. Cũng may là anh rể con đã nói với cha mẹ, chứ nó còn định đem bụng bầu sắp vỡ chum chạy đến đây đó.
Dừng một chút, Vương Ngữ Ninh lại nhìn Chu Nam và Hạ Mỹ Tinh, nói:

- Hơn nữa, những chuyện đơn giản như vậy… Thì có cha và mẹ ở đây là được rồi.

Hoắc Dạ cũng gật đầu đồng tình, vợ nói cái gì cũng đúng hết, không dám cãi.

Nghe Hoắc Ninh Tích gọi “cha mẹ” thì Chu Nam và Hạ Mỹ Tinh cũng không thể bình tĩnh được nữa rồi… Cha mẹ của Hoắc Ninh Tích là ai chứ? Là ông bà ngoại của Hứa Nguyệt Y đó!

Là… Là người được xem như là nắm hết kinh tế của Nhâm thành, chỉ là họ không muốn bành trướng đến Đế Đô thôi, vì họ sợ, sợ nhiều tiền quá không có chỗ để dùng, cho nên chỉ quanh đi quẩn lại ở Nhâm thành. Cơ mà bây giờ so sánh nền kinh tế của Nhâm thành và Đế Đô thì cách biệt cũng không nhiều.

Một người là chủ tịch tập đoàn Hoắc thị - Hoắc Dạ, với mối quan hệ khủng, ngay cả tổng thống cũng đã gặp qua vài lần, cũng có thể xem là bạn thân thiết của tổng thống rồi.

Một người phu nhân chủ tịch tập đoàn Hoắc thị, vừa là em gái của chủ tịch tập đoàn Vương thị, được ví như là công chúa của thời hiện đại, từ nhỏ đã được cha mẹ nuông chiều, lớn lên lại gả cho một đại phú hào, cả đời chẳng cần làm gì động đến móng tay. Tuy nhiên, ở cái đất Nhâm thành ai mà không biết Vương Ngữ Ninh từng là đồ đệ của sư phụ tài hoa Phạm Thiểm, ai nấy đều muốn bái bà ấy làm thầy, nhưng bà ấy từ đầu chí cuối chỉ nhận một người đồ đệ duy nhất, và người đó cũng là cầu nối cho hai đại gia tộc Vương - Hoắc.

Bình thường Vương Ngữ Ninh chỉ ở nhà và không làm gì cả, nhưng đừng nhìn như vậy mà nghĩ bà ấy là mèo bệnh, lịch sử trước đó của bà ấy phải nói là còn gây cấn hơn lớp trẻ bây giờ rất nhiều.

Hạ Mỹ Tinh cảm thấy có điềm không lành rồi, còn định mặc kệ Chu Nam ở đây đối mặt với họ, cô ta vốn đã định chạy trước, nhưng xui rủi thế nào mà Hoắc Ninh Tường lại đứng chặn ở cửa, vừa nhìn thấy cô ta liền nói:

- Hạ Mỹ Tinh, cô đừng chơi xấu như vậy chứ, căn bản là không xinh đẹp rồi thì cũng nên chơi đẹp một chút. Chẳng phải buổi sáng này cô còn hùa theo lời của Chu Nam sao? Lẽ nào định bỏ bạn à? Nên đồng cam cộng khổ đi nào.

- Hoắc Ninh Tường, tớ là người không biết gì hết, chỉ là nghe Chu Nam nói gì thì nghe đó thôi… Cậu…

- Cô có não không? Mỗi người sinh ra đều được cung cấp một cái não, nó là để dùng chứ không phải để trưng cho đủ bộ phận. Lẽ nào cô ngu tới mức không phân biệt được đâu là đúng sai à?

Hạ Mỹ Tinh á khẩu không nói được gì nữa, đành phải quay vào trong phòng, hiếm hoi lắm Vương Ngữ Ninh mới thấy con trai của mình nói một câu ra hồn, xem ra những ngày tháng để nó ở đây đúng là không uổng phí rồi.

Vương Ngữ Ninh lại nhìn Chu Nam và Hạ Mỹ Tinh, nói:

- Nghe nói rằng hai bạn học đây đã có những lời lẽ chỉ đích danh đến Y Y nhà bác, đúng không?

- Chuyện đó… Chuyện đó…

- À, phải rồi. Chuyện con gái của bác và cha của Y Y quả thật vấp phải rất nhiều lời chỉ trích. Nhưng bác nói cho hai đứa biết nhé, nếu như cái tên Hứa Dịch kia không có Y Y, thì con gái bác đã không gả cho nó rồi.

Chu Nam ngạc nhiên, theo như cô ta biết thì Hứa Dịch trước kia cũng được xem là một giáo sư giỏi ở nước ngoài, khi về nước cũng được đích thân trường Đại học Đế Đô mời đến làm việc. Nhưng vì sau đó ông ấy muốn tập trung nhiều hơn mảng kinh doanh thương nghiệp, nên đã quay về Nhâm thành, rồi thành lập công ty riêng thay vì tiếp quản Hứa thị.

Một chàng rể ưu tú như vậy mà vẫn không lọt được vào mắt của Vương Ngữ Ninh sao?

- Nói sao thì bác đến đây cũng chỉ là muốn tìm hiểu rõ mọi chuyện, thật sự bác không hiểu tại sao các cháu lại có thể nói bạn mình như thảy đều biết hết về người ta vậy. Lẽ nào gia đình không dạy các cháu đừng nên xen vào chuyện của người khác sao?

Dừng một chút, Vương Ngữ Ninh lại nói:

- Phải rồi, hai đứa có thân với Y Y nhà bác không?

- Kh…Không ạ…

- Không thân?

Âm giọng của Vương Ngữ Ninh làm cho hai người họ phải run rẩy, ngay cả Hoắc Dạ hay Hoắc Ninh Tích cũng phải rùng mình một cái, quả nhiên là mẹ vẫn bá đạo uy vũ như thế, chỉ nói một câu thôi cũng đủ làm người ta bủn rủn tay chân.

- Đã không thân thì đừng tỏ ta hiểu biết, nghe chưa? Ban đầu còn tưởng là thân thiết thế nào, hóa ra chỉ là người dưng nước lã thôi sao? Nếu vậy thì…

Vương Ngữ Ninh lại cười quỷ dị, nụ cười này của bà ấy làm cho ba cha con phải run sợ, lại nói:

- Hai đứa muốn bị đuổi học, hay là gia đình phá sản? Chọn đi!

#Yu~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK