• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe đến đây thì Chu Nam đã không tài nào đứng vững nữa rồi, cô ta trực tiếp ngã khuỵu xuống đất, còn Hạ Mỹ Tinh thì vẫn đứng chết chân ở đó mà không dám nói gì.

Nhìn thấy hai cô gái nhỏ nhát gan như thế thì Vương Ngữ Ninh cũng không muốn đùa nữa, dù sao thì bà ấy cũng đã trải qua khoảng thời học sinh sinh viên rồi, lẽ nào lại chấp nhất với đám tiểu cô nương chưa đủ lớn này.

Lúc này, Vương Ngữ Ninh lại nói:

- Nói ra thì bác cũng là bậc trưởng bối, cũng không muốn làm khó đám vãn bối các cháu.

Hạ Mỹ Tinh và Chu Nam liền đưa mắt nhìn bà ấy, tuy nhiên Vương Ngữ Ninh lại là người cực kỳ để bụng, có thể là không ra tay với nhà họ, nhưng bà ấy cũng không thể để cháu gái nhỏ của mình chịu ấm ức. Lại nói:

- Như vậy đi, hai người các cháu đứng trước mặt Y Y, dập đầu ba cái rồi xin lỗi cho tới khi Y Y chấp nhận. Sau đó… Hừm… Sau đó thì cũng nên rời khỏi trường Đại học Đế Đô rồi, tôi nói có đúng không hiệu trưởng?

- Phải phải phải, phu nhân nói rất đúng, đối với những học sinh có nhân cách không tốt thì Đại học Đế Đô không nên giữ lại, ở chỗ học viện sẽ nhanh chóng liên hệ với trường học để xử lý ngay, chắc chắn sẽ cho phu nhân một câu trả lời thỏa đáng.

Vương Ngữ Ninh chỉ cười, sau đó lại nói:

- Vậy thì phiền hiệu trưởng rồi, tôi rất mong chờ đấy.

Nói chuyện xong với hiệu trưởng thì Hoắc Dạ và Vương Ngữ Ninh cũng phải quay về Nhâm thành ngay lập tức, họ cũng có hỏi về Hứa Nguyệt Y, nhưng Hoắc Ninh Tích chỉ gãi gãi đầu, đáp:

- Con bé bây giờ chắc là đang ở bên cạnh Tạ Mục Trì rồi.

- Tạ Mục Trì? Cậu ấm nhà họ Tạ sao?

- Đúng rồi mẹ, cậu ta cũng đã công khai rằng mình rất thích Y Y… Chẳng những thế mà còn hôn Y Y luôn rồi.

Vương Ngữ Ninh có hơi ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó bà ấy lại cười lớn, nói:

- Thằng nhóc này được, rất giống tính của Ninh Tuyết, thích người ta sẽ chủ động mà không cần suy nghĩ. Nhưng mà con cũng phải canh chừng cháu gái cho cẩn thận, cải trắng nhà chúng ta không được để người khác ôm đi nhanh như thế.

Hoắc Ninh Tích lại thấy mẹ mình nói câu này quá dư thừa, cô ấy lại cảm thấy cải trắng nhà mình vốn dĩ đã bị bế đi từ lâu rồi, chỉ thiếu mỗi cái lời “tỏ tình” thôi… À đâu, phải nói đúng hơn là thiếu lời “đồng ý” mới đúng. Mà chuyện đồng ý cũng chỉ là sớm muộn thôi, trước sau gì nhà mình chẳng làm sui với Tạ gia.

Hoắc Ninh Tường trái lại cực kỳ xông xáo về chuyện “bảo vệ” Hứa Nguyệt Y, nhưng ngay lập tức liền bị Vương Ngữ Ninh đánh cho một cái, nói:

- Còn ở đây lớn miệng cái gì. Con xem đi, em gái của con cũng có người thích nó rồi, cháu gái của con là gặp luôn mẹ của bạn trai tương lai, còn mỗi con là chẳng có ma nào thèm theo đuổi thôi đó biết không hả?

- Mẹ, con trai của mẹ đẹp trai lại học giỏi, con gái xếp hàng đầy kia kìa, chỉ là con chưa muốn yêu đương thôi.

- Nói hay lắm, để mẹ chống mắt lên xem gái nào theo con. Hoắc Ninh Tường mẹ cảnh cáo con, ở nhà một mình con ế là được rồi, đừng kéo theo Ninh Tích và Y Y, nghe chưa?

Hoắc Ninh Tường bĩu môi, riết rồi không biết cậu ấy có phải là con ruột không nữa, chứ sao mà chửi hoài như con không đẻ vậy trời.

- Được rồi, cha và mẹ phải về chuẩn bị cho chị hai con sinh em bé, nhắc mới nhớ… Sắp tới mùa đông rồi, nhớ về nhà sớm một chút, tới lúc đó chắc chị hai con cũng sinh xong rồi.

- Mẹ à, dù sao cũng là nam thai mà, mẹ đâu cần phải nghĩ nhiều như thế, chẳng phải chị ấy đã có kinh nghiệm sinh hai đứa Trường Bách và Trường Sinh sao?

- Tin mẹ đi, theo kinh nghiệm của mẹ thì đứa bé này sẽ là nữ thai.

Hoắc Ninh Tích cũng chỉ gật đầu, mẹ là người sinh được hai con gái nên mẹ nói gì cũng đúng. Mà cho dù mẹ không có kinh nghiệm sinh con gái thì vẫn là mẹ nói gì cũng đúng. Ở cái nhà này, cho dù là trước kia hay bây giờ đều là “mẹ nói gì cũng đúng”.

- Được rồi, hai đứa không cần tiễn cha mẹ, đi tìm Y Y đi.

- Vậy cha mẹ về cẩn thận nhé, mùa đông tụi con sẽ về nhà.

- Ừ, nhớ ăn nhiều vào đấy, đừng để gầy đi cân nào, nếu không là biết tay mẹ!

Tạm biệt cha mẹ vừa xong, Hoắc Ninh Tích và Hoắc Ninh Tường liền nhanh chóng thay đổi sắc mặt, thứ họ cần chú ý bây giờ không phải cảnh Hứa Nguyệt Y đang chim chuột với Tạ Mục Trì, mà thứ họ “cần” chú ý hiện tại chính là cảnh tượng Chu Nam và Hạ Mỹ Tinh phải dập đầu ba cái tạ lỗi với Hứa Nguyệt Y.

Cái cảnh tượng hấp dẫn như vậy nếu không nhanh tay lẹ chân đi quay lại rồi đăng lên mạng thì phí của trời lắm, Hoắc Ninh Tích mặc dù bình thường trầm lắng, chứ cũng ham vui lắm à nha.

- Hot search, lão nương tới tìm người rồi đây!

#Yu~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK