Không nằm ngoài dự đoán, Hoắc Ninh Tích vẫn giữ vững phong độ, xếp hạng nhất toàn khoa.
Hoắc Ninh Tường vẫn như vậy, xếp hạng nhì toàn khoa, với điểm số sát sao với người em song sinh của mình.
Hứa Nguyệt Y dù sao cũng được dì nhỏ và cậu nhỏ học bá kèm cặp rất nhiều, nên đương nhiên cũng giữ yên được vị trí hạng ba của mình.
Điều làm người khác bất ngờ nhất chính là điểm số của Tạ Mục Trì, quả nhiên anh không hề khoác lác, anh đã xuất sắc leo từ hạng áp chót lên hạng tư toàn khoa, không chỉ thế mà điểm của anh chỉ cách cô có ba điểm thôi, người ta nhìn vào thì có thể thấy Hứa Nguyệt Y rất may mắn, nếu như không thì đã bị Tạ Mục Trì vượt mặt rồi.
Tuy nhiên, chỉ có Hoắc Ninh Tích nhìn ra ý đồ của Tạ Mục Trì mà thôi. Vì sao cách ba điểm hả? Vì Tạ Mục Trì và Hứa Nguyệt Y sinh cùng ngày, chỉ khác tháng thôi, vừa hay lại cách nhau ba tháng. Cho nên anh mới cố ý làm ít hơn ba điểm của Hứa Nguyệt Y.
Chắc hẳn những lần làm bài tập cùng nhau, Tạ Mục Trì đã quan sát Hứa Nguyệt Y có thể đạt được bao nhiêu điểm, sau đó cố ý làm bản thân thua cô ba điểm, vừa có thể bảo toàn hạng cho bạn gái, vừa có thể giữ đúng lời hứa của bản thân.
Vì theo sát Tạ Mục Trì chính là Phù Ngân Cát, cô ấy không phải hạng năm, nhưng cũng nằm trong top mười với hạng chín, với năng lực học của Phù Ngân Cát thì rất nhanh sẽ có thể chen chân vào top năm rồi.
Còn người duy nhất không lên được top mười là Kiều Luân Vũ, tuy nhiên thì cậu ta cũng đã hoàn thành rất xuất sắc, ít nhất thì không còn là người đội sổ nữa là được rồi.
Lúc này, Kiều Luân Vũ có len lén nhìn Hoắc Ninh Tích, thấy cô ấy vẫn chăm chú nhìn vào điểm số của mình, cậu ấy còn tưởng crush đang không vui, muốn đổi nhóm, nhưng ai mà có ngờ Hoắc Ninh Tích lại nhìn cậu ta, nói:
- Rất tốt, với tư chất không được thông minh lắm của cậu mà leo được mười ba hạng là tốt lắm rồi. Lần sau cố gắng hơn.
Khóe môi của Kiều Luân Vũ có hơi giật giật, cái này là đang khen cậu ta hay đang chê cậu ta vậy nhỉ? Tại sao cứ có cảm giác bản thân bị người mình thích sỉ nhục ấy nhỉ?
Vì điểm số đã có rồi, cũng đã có lịch nghỉ đông rồi, vì thế cho nên nhóm của họ cũng bắt đầu chuẩn bị cho việc quay về Nhâm thành thôi.
Trước khi về nhà thì Hứa Nguyệt Y còn phải gọi điện cho mẹ của mình báo một tiếng, lúc đầu khi Hoắc Ninh Tuyết nghe con gái sắp về nhà liền rất háo hức, nhưng tới khi nghe nói Tạ Mục Trì cũng sẽ về, bà ấy liền có hơi khựng lại, sau đó lại nói:
- [Y Y à, con về một mình là được rồi, sao lại mang theo cả tên đó nữa?]
- Mẹ à… Thật ra thì… Con và Mục Trì đang hẹn hò.
Vốn Hứa Nguyệt Y còn tưởng Hứa Nguyệt Y ở bên kia sẽ làm ầm hét lớn, còn chất vấn cô đủ đường, nhưng ai mà có ngờ mẹ cô lại rất bình thản, còn nhẹ nhàng, nói:
- [Vậy à? Vậy cha mẹ thằng bé có biết không?]
- Mẹ… Không ngạc nhiên sao?
- [Ôi trời, con gái yêu của mẹ ơi, tuy rằng mẹ rất hi vọng con mãi mãi là bé ngoan của mẹ, nhưng dù sao con cũng đã trưởng thành rồi, yêu đương nhưng không làm lỡ dở chuyện học hành là tốt…]
Dừng một chút, ánh mắt của Hoắc Ninh Tuyết đột nhiên lại lóe sáng lên như chim ưng nhìn thấy con mồi, bà ấy lại nói tiếp:
- [Hơn nữa cũng chỉ là hẹn hò thôi mà, khi nào thằng bé đó muốn cưới con gái của mẹ… Thì mới là chuyện khác]
Cái ánh nhìn đáng sợ đó làm cho Hứa Nguyệt Y cũng có hơi run rẩy, nhưng giây sau đó Hoắc Ninh Tuyết lại nhìn cô, rồi cười nói:
- [Yên tâm đi Y Y, chỉ cần sau kì nghỉ đông này mẹ sẽ khẳng định được thằng bé có đáng để con gái mẹ dựa dẫm hay không. Đừng lo, mẹ không bóp chết bạn trai của con đâu, cứ bảo thằng bé về đi, cha và mẹ sẽ từ từ nói chuyện]
Cuộc trò chuyện của Hứa Nguyệt Y và mẹ kết thúc thì Hoắc Ninh Tích cũng chỉ biết lắc đầu, phải rồi… Chị hai của cô bây giờ đã là bà mẹ bốn con rồi, làm sao có chuyện sẽ bóp chết người chứ, muốn bóp cũng là anh rể bóp kia kìa.
Mượn dao giết người là chuyện xưa như Trái Đất rồi.
Hoắc Ninh Tuyết bây giờ là thẳng thắn mượn tay giết người, mà nếu như Tạ Mục Trì né tránh thì sẽ mãi mãi không cưới được Hứa Nguyệt Y, nhưng nếu Tạ Mục Trì cam chịu… Thì anh chết rồi, Hứa Nguyệt Y sẽ cưới người khác.
Chung quy mà nói thì nếu muốn cưới được con gái rượu của Hoắc Ninh Tuyết, chỉ có bốn chữ.
“Ngủ rồi mơ đi!”
Hứa Nguyệt Y thì chỉ biết thở dài rồi cười nhẹ, mẹ của cô vẫn luôn như thế, hù dọa người ta cho dữ vào… Sau đó vẫn cam tâm tình nguyện thôi, thật là hết nói nổi rồi…
#Yu~