Lúc này Tạ Mục Trì và Hứa Nguyệt Y cũng đã hai mươi mốt tuổi rồi, vốn dĩ đã có thể kết hôn, nhưng ai mà có ngờ chính phủ lại đưa ra luật mới… Người nam muốn kết hôn phải đủ hai mươi hai cơ, lúc biết tin này Tạ Mục Trì đã suy sụp không biết bao nhiêu ngày.
Nhưng cũng may là anh sinh vào đầu năm, vì thế nên thời gian chờ đợi cũng không quá lâu.
Khi này Tạ Mục Trì đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ còn chờ bế em bé nhà mình đến Cục Dân Chính là sẽ có thể danh chính ngôn thuận ở bên cô rồi. Nhưng ai mà có ngờ sau đó Hứa Nguyệt Y lại nói rằng cô muốn ra nước ngoài tu nghiệp một khóa ngắn hạn…
Tạ Mục Trì trực tiếp sụp đổ luôn, tại sao con đường cưới vợ của anh lại gian nan như vậy chứ?
Cơ mà dù sao trước sau gì Hứa Nguyệt Y cũng sẽ là vợ anh, nên anh quyết định chờ.
Chờ một tháng, hai tháng, ba tháng,… Rồi cuối cùng là sáu tháng, khi Hứa Nguyệt Y quay lại thì anh còn giật mình, vì bên cạnh cô bây giờ còn có một người nam nhân khác, lúc đó Tạ Mục Trì còn tưởng bản thân sắp bị đá rồi, nhưng hóa ra không phải… Cậu ta là Liêu Phàm, lớn hơn Hứa Nguyệt Y một tuổi, hiện tại đang làm một diễn viên không có tiếng tăm ở nước ngoài, cô nhìn ra tài năng của cậu ấy, nên mới đưa cậu ấy về Đế Đô.
Đồng thời đem Liêu Phàm ném vào công ty giải trí của mợ nhỏ luôn, ai ngờ chỉ trong vòng vài tháng thôi mà Liêu Phàm đã trở thành đỉnh lưu, còn liên tục giúp mợ nhỏ dành được nhiều thành tựu lớn trong ngành giải trí nữa chứ.
Kể từ đó thì Liêu Phàm cũng đã gia nhập vào nhóm bạn thân của họ.
[…]
Còn Tạ Mục Trì bây giờ đã gấp lắm rồi, anh còn kéo cô lên xe, trực tiếp đi đến Cục Dân Chính, nhưng khi đến nơi thì anh mới ngớ người vì hiện tại là cuối tuần… Cho nên họ đã đóng cửa rồi.
Sắc mặt của Tạ Mục Trì liền tối sầm, làm cho Hứa Nguyệt Y phải che miệng cười không ngớt, không chỉ vậy mà cô còn nhỏ giọng nói:
- Mục Trì, anh gấp như vậy sao?
- Gấp! Gấp chứ, anh phải dùng ba năm để mẹ vợ đồng ý cho anh cưới em, nếu như không nhanh lên lỡ mẹ đổi ý thì anh biết phải làm sao đây?
Nhắc đến thì mới nói, cách đó ba năm, sau cái ngày leo núi quay về thì Hoắc Ninh Tuyết đã đứng ở trước mặt Tạ Mục Trì thẳng thừ tuyên bố rằng anh phải chứng minh cho bà ấy thấy rằng anh đủ bản lĩnh để có thể làm chỗ dựa cho con gái bà.
Khi đó Tạ Mục Trì còn chưa biết bản thân nên làm gì, vì dù sao anh cũng chỉ đang đi học thôi mà… Nghĩ đến đây, anh cũng ra sức học tập, và sau đó thì thành tích của anh đã cải thiện ngày càng tốt hơn, tuy nhiên Tạ Mục Trì vẫn chỉ mãi ở hạng tư thôi, vì anh không muốn vượt qua bạn gái của mình.
Tới khi Khương Tuệ Lương hỏi anh tại sao thành tích có lên điểm nhưng hạng vẫn vậy, thì anh lại nhìn bà ấy, nói:
- Thắng vợ mình thì có gì hãnh diện chứ.
Quả nhiên là con trai của Khương Tuệ Lương và Tạ Triết, ăn nói khéo đến mức người ta cũng muốn gả.
Sau khi học hết năm hai thì Tạ Mục Trì đã xin vào Vương thị để thực tập, hiển nhiên ai cũng biết lý do anh vào Vương thị là để chứng minh cho Hoắc Ninh Tuyết thấy anh không sợ khổ, hơn nữa anh sẽ nổ lực để bảo vệ Hứa Nguyệt Y đến suốt đời.
Qua gần một năm thì cuối cùng cũng đã có sự khẳng định và tin tưởng của mẹ vợ tương lai, với tình thế đó anh liền nhanh chóng đưa cha mẹ đến rồi xin cưới Hứa Nguyệt Y.
Mặc dù Hoắc Ninh Tuyết không có ý sẽ gả con gái sớm như vậy, nhưng dù sao Tạ Mục Trì cũng đã hoàn thành tốt lời hứa rồi, bên bà ấy cũng đồng ý.
Nhưng ai mà có ngờ vào phút chín mươi thì chính phủ nhà nước lại đổi chính sách, vậy là bà ấy vẫn có thể ở bên cạnh con gái thêm một chút nữa, rồi lại đến việc Hứa Nguyệt Y muốn đi tu nghiệp, ấy thế là Tạ Mục Trì lại biến thành hòn vọng thê.
Nhưng vào cái đêm khi Hứa Nguyệt Y quay về từ nước ngoài, Tạ Mục Trì đã đưa cô đến một ngôi nhà gần Đế Đô, nhưng cũng ở gần Nhâm thành, phải nói rằng ngôi nhà này là trung tâm của Đế Đô và Nhâm thành, chỉ cần cô thích thì họ có thể đến Đế Đô, rồi lại đến Nhâm thành trong cùng một ngày.
Vừa bước vào bên trong, Tạ Mục Trì đã ôm lấy cô, nhỏ giọng nói:
- Y Y, đây chính là nhà tân hôn mà anh đã chuẩn bị cho chúng ta. Hơn nữa giấy tờ nhà đều là do em đứng tên, sổ tiết kiệm, nhà, xe hay thậm chí là tất cả những gì của anh… Đều để cho em hết.
Dừng một chút, Tạ Mục Trì lại nói:
- Nếu như anh dám phản bội em, thì sau này anh sẽ ra đường với hai bàn tay trắng. Y Y, gả cho anh nhé?
Hứa Nguyệt Y bật cười, sau đó cô lại chủ động hôn lên môi anh, nhỏ giọng nói:
- Được, em gả cho anh!
- Anh yêu em, Y Y.
- Em cũng yêu anh, Mục Trì.
#Yu~