Không có so "dê vào miệng cọp" như vậy thì từ thích hợp hơn là đồ đần Mặc Ngưng Sơ tự chui đầu vào lưới.
Mà khi đó, ta đang lên kế hoạch làm như thế nào mới có thể cho nàng một cuộc gặp gỡ bất ngờ, càng tự nhiên càng tốt, càng không giống như đợi chờ mà gặp cũng không phải mưu đồ đã lâu. Thậm chí, lúc biết được nàng đang tới thành Lê, ta cũng không có đầy đủ dũng khí lấy tư cách "vị hôn phu" mà quang minh chánh đại đi gặp nàng.
Cho nên, khi nàng vui vẻ vọt tới trước mặt của ta, ta đã cố gắng khắc chế rất nhiều, mới có thể để mặt không thay đổi mà phối hợp nàng, trong gang tấc được gần nàng, vẫn phải làm bộ không nhận biết, thận trọng không để cho mình cô nam quả nữ ở nơi xa lạ như vậy sẽ trực tiếp đem ném nàng lên giường ăn sạch.
Nàng thật là một cô nương thú vị, mặc cho tính tình rất can đảm, thông minh lại hiểu được cách che giấu.
Mà thê tử tương lai của Đế Vương dám bỏ trốn, cũng coi là độc nhất vô nhị. Hình như ta càng thêm mong đợi, nếu tên tiểu yêu tinh này biết cái "lão hoàng đế" mà nàng cực kỳ ghét chính là ta, sẽ có phản ứng như thế nào?
Ta một lần lại một lần trêu chọc nàng, rất muốn lừa gạt con tiểu yêu tinh này, cắn cái đuôi của nàng, nhìn bộ dáng run rẩy của nàng, vô cùng mê người.
Lần đầu tiên hôn nàng.
Lần đầu tiên dùng ngón tay dạy dỗ nàng.
Lần đầu tiên nghe trong môi nàng tràn ra tiếng ngân nga.
Lần đầu tiên không thể tiếp tục ẩn nhẫn, đè nàng dưới thân thể.
Ta chui vào hông của nàng, đoạt lấy từng điểm, từng điểm nhảy cảm của nàng, đưa nàng vào cạm bẫy.
Thân thể của nàng mềm mại và thơm mát, tựa như mùi thơm tốt đẹp nhất trên thế giới này.
Ta nghĩ, trên thế giới nếu như này nàng là con mồi ngon nhất, thì ta chính là thợ săn giỏi nhất trên thế giới.
Ta thật sự là một người xấu đấy.