Mục lục
Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yêu Liên mặc dù là dị bảo được trời đất sinh ra, nhưng là một loại dị bảo thuộc hệ thực vật. Nó toả ra mộc linh khí cực kỳ dày đặc, làm cho những tu sĩ có mộc linh căn cùng những yêu thú thuộc tính Mộc ở đây đều lộ ra một vẻ mặt sung sướng đê mê, không ý thức mà bị hấp dẫn hướng về sơn động.
Theo thời gian dần trôi qua, mộc linh khí trong không khí càng dao động kịch liệt, thậm chí đã có tu sĩ không chịu nổi sự mê hoặc mà nhảy ra khỏi thông đạo. Nhưng rất nhanh, họ liền bị những tu sĩ Kim Đan cùng với bọn yêu thú cấp cao vốn đang nhìn chằm chằm bảo vệ ở một bên đánh cho thành bột mịn, ngay cả nguyên thần cũng không cách nào chạy trốn.
Việc chém giết không chút lưu tình này hiển nhiên làm cho các tu sĩ ở đây khiếp sợ, không người nào dám tiến lên một bước. Đồng thời cũng giúp bọn họ hiểu rõ, tuy rằng không biết Yêu Liên này cuối cùng sẽ rơi vào tay người nào, nhưng chắc chắn không có phần của bọn họ. Một ít tu sĩ lộ ra vẻ mặt không cam lòng, nhưng uy phong năng lực của tu sĩ Kim Đan và yêu thú cấp cao bày ra ở đó, cũng không có ai dám lấy thân mình làm thí nghiệm nữa.
"Mau nhìn kìa, Yêu Liên sắp kết hạt rồi!"
Không biết là ai kêu lên một tiếng, bầu không khí nghiêm túc ở hiện trường bỗng trở nên cuồng nhiệt, mấy trăm ngàn con mắt chăm chú nhìn vào Yêu Liên trong Huyết Trì kia. Huyết dịch bên trong Huyết Trì cũng sắp bị Yêu Liên hấp thu hết, mặt nước chỉ còn dư lại một tầng màu đỏ nhàn nhạt, thậm chí đã có thể nhìn thấy bùn đất ở dưới ao. Mà này gân lá của cây Yêu Liên cũng càng ngày càng đỏ như máu, nhẹ nhàng đung đưa thân thể. . .
Ngay khi máu yêu thú bên trong Huyết Trì bị Yêu Liên hấp thu hết, đóa hoa sen khổng lồ kia dùng một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khô héo lui tàn. Từ lúc hoa tàn đến khi kết hạt, chỉ cần mười hơi thở.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người và yêu thú trong các thông đạo đều ra tay, rối rít lấy ra pháp bảo chạy về hướng Huyết Trì, chuẩn bị cướp đi hạt sen Yêu Liên đầu tiên.
Tư Lăng cũng khẩn trương nhìn chằm chằm tình huống trong sơn động, rất muốn biết cuối cùng ai là người có thể cướp được Yêu Liên. Vào đúng lúc này, Tư Lăng đột nhiên cảm giác tim đập nhanh điên cuồng, chờ khi hắn phát hiện con yêu thú vốn hoà thuận ngây ngốc trên bờ vai bỗng không thấy thì sắc mặt kinh hãi.
"Gào ------ "
Một tiếng rống tràn ngập khí tức cổ xưa mạnh mẽ kinh động đất trời vang lên. Những tu sĩ và yêu thú đang ở giữa không trung đều bị tiếng rống giống như của Đại Yêu thú đến từ thời Viễn cổ làm chấn động rơi trên mặt đất, đồng thời không khống chế được mà run rẩy toàn thân, chỉ có thể suy yếu hèn mọn nằm sấp trên mặt đất, hoảng sợ nhìn bóng đen to lớn ở giữa không trung chẳng biết xuất hiện từ lúc nào kia. Chỉ thấy nó hóa thành một hư ảnh, trong giây lát đã đánh thẳng về phía đoá Yêu Liên, mở to miệng nuốt trọn đoá hoa. Mà trong này, áp chế của bóng đen kia đối với yêu thú là nghiêm trọng nhất, dù là yêu thú cấp mười cũng chỉ có thể như đống bùn nhão nằm phục sát trên đất mà run lẩy bẩy.
Yêu Liên bị nuốt rồi!
Loading...
Cái nhận thức này khiến người ta vừa giận vừa sợ, nhưng dưới uy áp siêu việt kinh động đất trời như vậy, không người nào có thể nổi lên được một tia phản kháng. Đó là một loại sức mạnh tuyệt đối, hoàn toàn mạnh mẽ áp chế, khiến người ta không thể động đậy. Tất cả tu sĩ và yêu thú chỉ có thể sợ hãi mà nhìn bóng đen không biết là thứ gì đó nuốt trọn Yêu Liên, hơn nữa lúc bóng đen nọ quay đầu thì, đối diện với đôi mắt xanh thăm thẳm, trong lòng mọi người phát lạnh như rơi xuống hầm băng, ngoại trừ những tu sĩ Kim Đan còn khổ sở chống đỡ được, hơn nửa phân tu sĩ ở đây đều không chịu nổi mà thất khiếu chảy máu bất tỉnh.
Bóng đen kia lại khinh bỉ phát ra một tiếng rống, chấn động đến mức động đất. Sau đó bóng hình kia tựa như một luồng ánh sáng lao về phía một thông đạo, hóa thành một luồng sáng màu đen rồi biến mất.
Sau đó không lâu, những tu sĩ kia mồ hôi lạnh chảy ròng ròng mà đứng lên, bất chấp thân thể còn suy yếu, một tên tu sĩ Kim Đan kỳ sắc mặt âm trầm cắn răng nói: "Đuổi theo!"
Thấy hắn thế nhưng còn chưa từ bỏ ý định đuổi theo, những tu sĩ Kim Đan ở đây chần chừ một lúc, cuối cùng dưới sự mê hoặc của Yêu Liên, cũng quyết định theo sau.
Tức thì, mười mấy bóng người hóa thành luồng sáng đuổi theo hướng bóng đen biến mất.
Tiêu Trạc sắc mặt trắng bệch mà đứng lên, nhìn thấy Nguyệt Thiên Dạ đuổi theo bóng đen, cũng không kịp suy tư tại sao nàng ta lại không bị ảnh hưởng mà có thể tiếp tục đuổi theo được, hắn chỉ lo lắng đứng lên muốn đuổi theo, ai biết lại bị một cái tay nắm lấy cổ tay.
"Tiêu sư huynh, đừng đi, thứ đó quá nguy hiểm!" Tô Hồng Phi vẻ mặt nghiêm túc nói. Sắc mặt nàng tái nhợt, xem ra cũng vô cùng không dễ chịu.
Tiêu Trạc cắn răng, đang muốn bất chấp thì Lý Thanh Ly mới vừa tỉnh lại, thấy thế trực tiếp nhào tới trong lồng ngực của hắn, ôm chặt lấy hắn, "Tiêu sư huynh, muội không cho huynh đi, huynh sẽ chết mất!" Nói cái gì cũng không chịu buông tay.
Đang lúc bọn hắn dây dưa thì những người đó đã không thấy bóng dáng


chuong-29-1477294287.4043.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK