Mục lục
Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ai biết ngọn lửa trên thân Sát Ma là thứ gì, tại sao lại đột nhiên xuất hiện. Ngọn lửa này tỏa ra khí tức vô cùng nguy hiểm, nhưng lại không phải thiên hỏa hay địa hỏa mà bọn họ từng biết, cũng không ai dám tiếp cận. Trên đảo, ngoại trừ tu sĩ Hóa Thần có thể chống đỡ, những tu sĩ cấp thấp đều từng người từng người bị sóng âm của Sát Ma đánh rơi xuống hải lý, sống chết không rõ.
Nhưng mà, Sát Ma là sát khí thời kỳ Thượng Cổ do thiên địa thai nghén mà thành, nó không dễ dàng bị tiêu diệt như vậy. Dù là thiên hỏa, cũng cần một lượng lớn thiêu đốt mấy năm mới có thể tiêu diệt được nó. Khói đen Sát Ma lăn lộn quay cuồn, vì dập tắt ngọn lửa trên người, nó thậm chí không tiếc vứt bỏ một bộ phận thân thể. Ngọn lửa nọ theo khói đen rớt xuống trên đảo, chỗ nào đi qua đều là một mảnh tro bụi cháy đen.
Mắt thấy Sát Ma sắp diệt trừ được ngọn lửa trên người, một luồng khí tức mạnh mẽ bất ngờ xuất hiện. Tu sĩ Hóa Thần trên đảo ngạc nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy một bóng đen to lớn dường như đột nhiên xuất hiện, roạt một cái dang hai đôi cánh lớn ra, một đôi mắt màu lục sẫm cúi đầu nhìn Sát Ma. Nó bỗng nhiên há mồm, một luồng yêu hỏa như con rắn màu đỏ tím phun qua, lại gia tăng thế lửa trên thân Sát Ma.
Mọi người ngơ ngác, đây là yêu thú gì? Khí tức cường đại như thế, thậm chí khiến bọn hắn có loại kích động nằm rạp xuống. Hơn nữa nhìn loại lửa kia, là yêu thú nào có yêu hỏa lợi hại như vậy?
Con yêu thú to lớn này toàn thân đen thùi, ngoại trừ hình dạng có thể phân ra đầu và thân thể, căn bản không thấy rõ mặt mũi trông như thế nào. Hơn nữa khí tức lúc này nó toả ra lại ngang tầm với Sát Ma, khiến người ta liếc mắt đã sợ hãi không ngớt.
Bất quá nhìn thấy Đại Yêu thú màu đen này liên tục phun lửa thiêu đốt Sát Ma, tu sĩ Hóa Thần trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng không biết là địch hay bạn, ít nhất thế cuộc lúc này có lợi cho bọn họ.
Lúc này, 500 dặm ngoài khơi Vô Phương Đảo đột nhiên phá vỡ, nhìn vào những con sóng, giống như có thứ gì đó to lớn vọt ra khỏi mặt nước. Nước biển ào ào rơi xuống, ngoài khơi vang vọng ầm ầm, nhưng phóng tầm mắt nhìn tới, lại không có bất kỳ bóng dáng nào. Một lúc sau, một người tựa như một thứ đồ vật trực tiếp bị ném ra ngoài, cả người lăn lộn trên không trung vài vòng, sau đó mới rơi xuống biển, bọt nước bắn tung toé, phát ra một trận âm thanh rào rào rào.
Bị Phi Thiên Thuyền của chính mình quăng xuống biển - Tư Lăng khổ sở không thôi, giẫy giụa phá biển xông ra, sau đó lập tức triệu ra một thanh phi kiếm đón lấy mình, trên khuôn mặt ướt nhẹp tỏa ra một trận tức giận mãnh liệt.
Không lâu sau, lại liên tiếp mà có người từ trong biển bay ra, chính là những tu sĩ lúc trước bị tiếng gào của Sát Ma đánh rơi xuống biển. Chỉ thấy đa số bọn họ sắc mặt xám ngắt, hiển nhiên là bị nội thương không nhẹ. Tư Lăng nhìn một chút, lúc nhìn thấy Tô Hồng Phi và Liễu Thành Phong, cũng lịch sự gật đầu với họ. Còn những tu sĩ không thể thoát ra, có lẽ là trực tiếp hôn mê trên biển, chờ đợi bọn họ chỉ có vận mệnh mất mạng mà thôi.
"Tư tiểu đệ, cậu cũng ở đây? Đến lúc nào thế?" Liễu Thành Phong sắc mặt trắng bệch, làm tôn lên đôi mắt đặc biệt óng ánh, nhìn thấy Tư Lăng xuất hiện hắn rất kinh ngạc.
Tô Hồng Phi kéo hắn đứng ở trên một thanh phi kiếm, bởi vì Liễu Thành Phong cũng bị thương không nhẹ, lúc này không thể tự mình điều khiển phi kiếm, chỉ có thể dựa vào Tô Hồng Phi chèo chống.
Tư Lăng gật gật đầu, cũng không trả lời hắn. Dùng linh lực quét khắp người một lần, rất nhanh liền hong khô bản thân, sau đó lại vuốt tóc ra phía sau, thoạt nhìn có vẻ gọn gàng sáng sủa hơn người khác, cũng khiến cho người khác không khỏi nhìn vài lần, bởi vì hắn xem ra hoàn toàn không bị thương. Ở đây ngoại trừ Tư Lăng, người cũng không bị thương chính là Tô Hồng Phi, hai người đều liếc mắt nhìn nhau, sau đó rất có ăn ý dời ánh mắt đi.
Tuy rằng không có bị thương, nhưng trong lòng Tư Lăng hết sức bất đắc dĩ, hận không thể hành hung Phi Thiên Thuyền một trận. Phi thiên thuyền vốn sống chết cũng không chịu để hắn thu hồi vào túi trữ vật, sau khi bị sóng âm Sát Ma ảnh hưởng, rầm một phát rớt xuống biển, sau đó bất chấp ý nguyện của Tư Lăng, vứt hắn ra ngoài rồi tự động chui vào trong túi trữ vật. Về phần không bị thương, là do lúc trước Tư Lăng dùng hồn lực bao trùm toàn thân, mới tránh được một kiếp. Khiến Tư Lăng tò mò chính là, Tô Hồng Phi vì sao cũng có thể chống lại sóng âm của Sát Ma? Xem ra cơ duyên của nàng ta cũng không ít.
Đang suy nghĩ, bỗng nghe được tiếng kinh hô của người bên cạnh, trong lòng Tư Lăng căng thẳng, vội vàng nhìn lại, phát hiện tình thế ở Vô Phương Đảo đã thay đổi. Lúc nhìn thấy con yêu thú to lớn màu đen kia, mắt Tư Lăng lộ ra vẻ quái lạ.
Những


chuong-87-chuong-87-1492090475.9463.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK