Chương 28
“Hoan Nhi, cô có biết ‘Đào Mị Hợp Hoan Tán’ này là loại độc gì không? Sao ta lại cảm thấy kỳ lạ như vậy?”
“Hic, Long ca thật xấu, Hoan Nhi là cô gái nhỏ, mới không biết nó là gì đâu!”, trong giọng nói của Hoan Nhi tràn ngập vẻ e thẹn.
Mục Long: “…”
“Được rồi, chắc là một loại độc hỏa, nàng đã có chút mơ màng hồ đồ rồi”, cảm thấy bàn tay ngọc ngà của Vân Kinh Hồng bắt đầu vuốt ve cơ thể mình, Mục Long thầm giật mình, lập tức chạy nhanh hơn.
Hắn nhớ là mấy ngày trước đây khi luyện công thì ở dưới thác nước có một cái hang động tự nhiên, bên ngoài bị làn nước che khuất, bên trong cực kỳ ẩm ướt. Mục Long gọi nó là động Thủy Liêm, rất thích hợp để hạ nhiệt.
Bên trong động Thủy Liêm có rất nhiều tảng đá sáng lên, nên ánh sáng trong động rất khả quan. Mục Long đặt Vân Kinh Hồng lên một tảng đá, định tìm chút nước sạch cho nàng ta. Nhưng, hắn vừa đứng dậy, đã thấy trước mắt đen thui.
“Đầu… đầu ta choáng quá…”, Mục Long hít vào quá nhiều hương hoa đào nên lúc này đầu óc có chút không tỉnh táo như muốn ngất.
“Nóng… nóng quá…”
Làn môi thơm của Vân Kinh Hồng khẽ nhếch, thở ra nóng rực, gương mặt xinh đẹp càng đỏ hơn.
Nàng ta vô thức cởi áo ra, lại lột quần xuống, một cơ thể ngọc ngà lung linh cứ thế lộ ra trong không khí.
Con ngươi của nàng ta đã không còn trong suốt, mà là mê ly như mộng ảo, cơ thể mềm mại không kiềm được ngã vào người Mục Long, hơi thở truyền đến từ trên người hắn khiến Vân Kinh Hồng khó có thể cưỡng lại được.
Một lát sau, trong động Thủy Liêm chợt phát ra từng tiếng rên rỉ yêu kiều hết đợt này đến đợt khác, kéo dài khoảng một ngày.
“Oa, ngại quá ngại quá, ta không thấy gì hết, không thấy gì hết trơn…”, trong Yêu Thần tháp, Hoan Nhi đỏ mặt, đôi tay nhỏ bé che mắt lại nói.
…
Lúc Mục Long tỉnh lại đã là chuyện rất lâu sau đó, hơn nữa cả người cũng trần như nhộng.
“Xảy ra chuyện gì thế?”, Mục Long lập tức ngồi bật dậy, bóng dáng Vân Kinh Hồng đã không còn ở trong động Thủy Liêm nữa.
“Sao mà eo của ta vừa mỏi vừa đau vậy!”, Mục Long ngơ ngác, rồi bỗng nhiên giật mình bởi khí thế của mình.
“Tu vi của ta, thế mà lại là… Thoái Phàm cảnh tầng ba. Rốt cuộc chuyện này là sao!”, Mục Long có thể cảm giác được hình như trong cơ thể mình có một sức mạnh cực kỳ dồi dào.
“Long ca, chúc mừng huynh đã chiếm được sức mạnh Nguyên Âm của thể Băng Tâm Linh Lung khiến tu vi tăng vọt. Có điều, nàng ta đã đi rồi”, trong Yêu Thần tháp truyền đến tiếng cười ngại ngùng của Hoan Nhi.
“Cô nói gì? Thể Băng Tâm Linh Lung? Sức mạnh Nguyên Âm?”, cái này thì dù Mục Long có ngu cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
“Hoan Nhi, có phải cô đã sớm biết tác dụng của Đào Mị Hợp Hoan Tán, vả lại còn nhìn thấy hết đúng không?”, Mục Long cảm thấy cô nhóc kia đang chơi mình.
“Cái này… thực ra Hoan Nhi cũng không rõ lắm. Chỉ là nhìn thấy chị gái kia cởi quần áo của Long ca, sau đó làm một số chuyện rất kỳ lạ, kéo dài tận một ngày luôn”.
“Cái gì? Cả một ngày?”, vừa nghĩ tới trong lúc mình mê man đã xảy ra chuyện như vậy, còn bị Hoan Nhi nhìn thấy, Mục Long như sắp tự bế.
“Dù sao, Long ca cũng không thiệt. Thể Băng Tâm Linh Lung thuần khiết như ngọc, là thể chất hiếm có trong tu đạo. Cái quý giá nhất chính là sức mạnh Nguyên Âm của thể chất đó. Nó chẳng những có thể khiến tu vi người ta tăng vọt, mà còn gia tăng tư chất tu đạo. Là một trong những thể chất hoàn mỹ nhất để làm bạn song tu”, Hoan Nhi giải thích.