“Vậy anh ta… chắc không sao chứ” Tôi không hiểu thế giới của những kẻ mạnh như bọn họ, nhưng Tống Tử Thanh cũng đã nói thế rồi, vậy thì chứng tỏ tên Bạch Thiên Ẩn kia chắc chắn rất lợi hại, tôi ngày càng lo lắng cho Lãnh Mạch hơn: “Dù gì năng lực của Lãnh Mạch cũng chỉ có thể phát huy được một phần, anh ta…
Tống Tử Thanh nhìn chằm chằm hung quỷ: “Cô có thời gian rảnh để lo lắng cho anh ta thì chỉ bằng lo lắng cho tôi đi còn hơn, dù gì trên thế giới này cũng không có mấy người biến thái như tên đàn ông của cô đâu.”
Người đàn ông của tôi…
Khụ khụ, tôi lí nhí đáp: “Không phải…”
Tống Tử Thanh lau máu bên khóe miệng: “Xem ra đành phải dồn toàn lực đối phó với tên hung quỷ kia trước rồi, nếu không tôi không thể đối phó cùng lúc hai người được.”
“Tôi có thể giúp được gì cho anh không?”
Tôi vội vàng hỏi.
Tống Tử Thanh không nói gì, trâm tư một lúc, sau đó nhìn tôi: “Đứng một bên là được.”
Mẹ nó! Bảo tôi đứng sang một bên là được.
rồi, lại còn phải suy nghĩ cả nửa ngày nữa chứit Tôi hậm hực quay lại chỗ Lão Quỷ.
Tống Tử Thanh lại giao đấu với hung quỷ một lần nữa. Lúc đầu, ở đại học D, chỉ riêng nam hung quỷ thôi cũng đủ làm khó Tống Tử Thanh rồi, hung quỷ không chỉ khắc người Minh giới, mà thực lực của nó cũng là điều không thể xem thường, huống hồ con nữ hung quỷ này ôm lòng báo thù nữa, thù hận khiến năng lực của hung quỷ càng thêm lớn mạnh. Vả lại, ngoại trừ hung quỷ ra, Tống Tử Thanh còn phải đối phó với kẻ thù khó đối phó hơn cả là mặt nạ ác quỷ, rõ ràng anh ta đang ở thế yếu, trên người cũng xuất hiện rất nhiều vết thương.
“Lão Quỷ, làm sao bây giờ, tôi phải giúp thế nào đây?” Thấy Tống Tử Thanh lại chịu một đòn chính diện của mặt nạ ác quỷ, tôi càng thêm sốt ruột.
Bên phía Lãnh Mạch là cuộc quyết đấu của những kẻ mạnh, tôi lo đến mấy cũng vô dụng, nhưng bên Tống Tử Thanh thì tôi hiểu, tuy Bất Tri Hỏa khắc chế được Hắc Hỏa Nữ, nhưng Tống Tử Thanh vẫn đang nằm trong vòng nguy hiểm.
“Để tôi qua đó giúp!” Ma nữ tóc dài đột nhiên đứng dậy nói.
Tôi nhìn cô ta: “Nhưng cô chỉ là một con ma bình thường thôi mà, hung quỷ là loại đáng sợ nhất trong các loài ma quỷ đấy, không biết còn mạnh hơn lệ quỷ gấp bao nhiêu lần nữa kìa, cô… làm được không?”
“Yên tâm đi, chúng tôi vốn dĩ đã nợ anh ta một lần, để chúng tôi dốc sức bù đắp cho anh †a đi” Ma nữ tóc dài nói.
Chuyện đã đến nước này cũng đành làm thế thôi, tôi không ngăn cản nữa.
Ma nữ tóc dài và gã răng nanh bước vào.
trận chiến của Tống Tử Thanh, gã răng nanh biến thành hình dáng của sói xám, cơ thể bành trướng lên rất nhiều, ma nữ tóc dài hất tóc ra, làm cản trở con hung quỷ kia một chút, bộ tóc.
dài trói chặt tứ chỉ của hung quỷ, nhân lúc ấy, Tống Tử Thanh niệm thần chú.
Ánh sáng trắng rạch trời, hung quỷ không thể trốn tránh, ngay khi sắp đánh bại được hung quỷ, thì đột nhiên có một luồng ánh sáng đen đâm trực diện vào ánh sáng trắng, tạo nên một cú nổ lớn trong không trung, sau đó cả hai nguồn sáng đều biến mất.
Ma nữ tóc dài bị hung quỷ hung hăng quật văng ra ngoài, còn mình thì không bị thương chút nào.
Mặt nạ ác quỷ bật cười sang sảng, dưới chân ông ta có một trận pháp để ông ta bay trên không trung, hung quỷ dưới đất, chúng phối hợp với nhau tạo thành một bức màn không thể xuyên thủng. Tống Tử Thanh nói đúng, trừ phi giết được một trong hai, nếu không một mình anh ta không thể đối phó được với hai người bọn chúng.
Ma nữ tóc dài và gã răng nanh dốc hết sức, nhưng cách biệt về thực lực quá lớn, mới hai ván mà ma nữ tóc dài và gã răng nanh đã nằm lăn lóc dưới đất, thương tích đầy mình, pháp thuật của tên mặt nạ ác quỷ nhăm thẳng vào bọn họ: “Đám tép riu ngáng đường này nữa, giết quách đi cho xong”
Ánh sáng đen ập tới đỉnh đầu của ma nữ tóc dài và gã răng nanh, một khi ập xuống, ma nữ tóc dài và gã răng nanh chắc chăn sẽ chết.
“Ma nữ! Gã răng nanh! Mau tránh ral” Tôi gào lớn về phía bọn họ.
Nhưng bọn họ không thể tránh nổi, bởi vì bọn họ đã không cử động được nữa rồi.
Tống Tử Thanh thì đang giao chiến với hung quỷ.
Lão Quỷ vô thức muốn xông qua đó nhưng bị tôi liều chết kéo lại, tình thế cấp bách, tôi chỉ có thể hét lớn: “Bất Tri Hỏa! Đi cứu bọn họ.
maul”
Bất Tri Hỏa nghe theo lệnh của tôi, lăn quả cầu lửa qua đó.
Không có Bất Tri Hỏa, Hắc Hỏa Nữ thoát khỏi sự kìm hãm.
Tôi cảm nhận được ngọn lửa thiêu đốt bên †ai, vừa ngoảnh đầu lại, Lão Quỷ đã bị cuốn vào trong ngọn lửa đen ngòm, Hắc Hỏa Nữ đang ở bên cạnh tôi, bàn tay bóp chặt cổ Lão Quỷ: “Giết ông, tôi sẽ được thủ lĩnh trọng dụng, và được tu luyện nhiều pháp thuật hơn ha ha hai”
“Lão Quỷ!” Tình huống nguy cấp, tôi vội vàng lấy bùa chú trong balo ra ném thẳng vào.
người Hắc Hỏa Nữ.
Trong số đó có vài lá tự nổ, sự chú ý của Hắc Hỏa Nữ đổ dồn lên người Lão Quỷ, nên bị bùa thiêu đốt, tóc bị cháy khét lẹt. Tôi cũng ném cả mấy lá bùa bó buộc lên người cô †a, niệm chú để bùa trói lấy cơ thể cô ta, nhưng vô dụng, thoáng chốc, tất cả đã bị lửa của cô ta thiêu đốt, cô ta bị tôi chọc giận, đầu quay phắt lại: “Con đàn bà chết tiết, thù của chúng ta phải tính kỹ mới được!”
“Cô Đồng, mặc kệ tôi, cô mau chạy đi!” Lão Quỷ hét lớn.
Sao tôi có thể đi được chứ?
“Ông cũng chết cùng cô ta đi!” Hẳc Hỏa Nữ tiện tay ném một quả cầu lửa cực lớn đen ngòm, khói bốc ngùn ngụt qua đây, tốc độ quá nhanh, quả cầu lửa thiêu cháy không khí, rồi ngày càng lớn dần.
Hi vọng làn sóng âm màu đó có tác dụng.
Nhất định phải có tác dụng đấy biết chưa!
Quả cầu lửa áp sát.
“Phá!” Đặt cược tính mạng một lần, tôi nhằm mắt lại, dùng thanh âm lớn nhất hét lên.
Một giây, hai giây, ba giây… tôi không có cảm giác đau đớn vì bị lửa thiêu, mở mắt ra.
Hắc Hỏa Nữ ngã rạp xuống đất, ôm chặt lấy cánh tay, nhìn tôi với ánh mắt ngùn ngụt lửa giận: “Đồ đàn bà chết tiệt, rốt cuộc cô là gì vậy.
hả!”
Quả cầu lửa không còn, tôi nhìn xung quanh, sườn núi Chu Phong đã bị làn sóng âm chém thành hai nửa, nó đang rung chuyển như.
thể sắp đứt lìa, có lẽ ánh sáng đen của mặt nạ ác quỷ cũng bị sóng âm kìm hãm, nên ma nữ tóc dài và gã răng nanh không chết, Tống Tử Thanh lôi bọn họ lại ném sang bên cạnh.
Vỏ ngoài của kết giới sương băng mà Lãnh Mạch tạo ra xuất hiện một vết nứt mờ mờ, ngay cả một ngọn núi khổng lồ mà sóng âm cũng có thể chém đứt được, nhưng lại chỉ có thể xoẹt một vết nứt mờ bên ngoài kết giới của Lãnh Mạch, điều đó đã chứng tỏ kết giới của Lãnh Mạch đáng sợ đến mức nào.
Tất cả mọi người đều đang nhìn tôi, bao gồm cả Sỉ Mi, anh ta còn không thêm ăn nho nữa, đứng bật dậy từ trên đệm, ánh mắt anh ta nhìn tôi như thế muốn nuốt chửng con người vậy: “Người phụ nữ kia, trong cơ thể cô giấu thứ gì vậy?”
Tôi giả vờ không nghe thấy, phớt lời anh ta.
Sau khi dùng sóng âm một lần, tôi cảm thấy sức lực cả người như thể bị rút cạn, bước chân bỗng trở nên yếu ớt, xem ra không được dùng sóng âm nhiều rồi.
Lão Quỷ còn lảo đảo ngồi thụp xuống đất, Hắc Hỏa Nữ thì ôm lấy cánh tay bị thương đứng dậy: “Từ trước tới nay không có ai dám làm tôi bị thương! Gan của người phụ nữ đáng chết này lớn thật đấy! Hôm nay cho dù tôi không giết được lão già này thì tôi cũng phải giết chết cô! Cô đi chết đi!”
Cô ta lại ném quả cầu lửa về phía tôi một lân nữa, nhưng đáng tiếc cô ta đã lỡ mất cơ hội, Bất Tri Hỏa lại chắn trước mặt tôi nuốt chứng quả cầu lửa của cô ta. Hắc Hỏa Nữ tức đến mức phát điên, quay đầu lại bắt lấy Lão Quỷ, trong tay xuất hiện thêm một con dao găm: “Nếu vậy thì tôi giết ông ta trước!”
Không xong rồi! Lão Quỷ vẫn đang ngồi dưới đất!
Bất Tri Hỏa không kịp qua đó, con dao găm của Hắc Hỏa Nữ bỗng xuất hiện một ánh sáng đen lạ thường, chắc chăn đó là loại dao găm có thể giết ma, nó đang kề sát cổ của Lão Quỷ.
“Lão Quỷ!”
Danh Sách Chương: