Mục lục
Chồng Ma Của Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Tôi chưa từng thấy quá bộ mặt hoang mang lo lắng sợ hãi đến mức cả người đều run lên của Lãnh Mạch, anh ấy đường đường là Chí Tôn Vương của Minh Giới đó, anh là Chí Tôn Vương ở Minh Giới chính tay lạnh lùng vô tình đâm tôi một dao, vì sao hiện tại lại…
“Nếu như em xảy ra chuyện, anh sẽ không tha thứ cho mình” Anh lại nói, đồng thời dùi đầu vào sâu trong mái tóc tôi.

Tôi ngơ ngẩn.

“Anh bây giờ đến làm người tốt gì chứ! Cút!” Si Mị tiến lên phía trước túm lấy Lãnh Mạch, tách anh ta ra khỏi cơ thể của tôi.

Lãnh Mạch không vui, trên mặt đất nổi lên băng tuyết: “Nhân lúc tôi không có mặt nắm tay người phụ nữ của tôi, món nợ này tôi còn chưa tính toán với anh”

Anh quả nhiên đã nhìn thấy Si Mị nắm tay tôi.

“Há, Lãnh Mạch anh đang làm trò cười đó hả”
Sỉ Mị giễu cợt: “Anh và Minh Vương Lang tình chàng ý thiếp ở trên vách núi ngắm cầu vồng chuyện này sao anh không nói? Minh Vương nào là tựa vai anh nào là trèo lên người anh, tôi thấy anh cũng rất hưởng thụ mà, sao vậy, vừa quay mặt đi đã quên vị hôn phu Minh Vương của mình rồi hả?”
Lãnh Mạch siết chặt nắm đấm, quanh người nổi lên gió mạnh bão tuyết.

Tuy nhiên Sĩ Mị không hề khiếp sợ, tiếp tục nói: “Người ta một chân đạp hai thuyền còn lén lút giấu diếm chút, còn anh? Chí Tôn Vương quả nhiên là Chí Tôn Vương, một chân đạp hai thuyền lại còn trăng trợn tùy hứng muốn làm sao thì làm sao thế đó, nhưng mà anh có một chân đạp trăm thuyền tôi cũng không có ý kiến cũng không liên quan gì đến tôi, có điều, mời anh tránh xa cô ấy chút, đừng có tiếp cận cô ấy, đừng có lại dây dưa với cô ấy!
Anh và cô ấy đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ rồi, đừng quên anh đã làm cô ấy bị thương như thế nào, Chi Tôn Vương đại nhân!”
“Vậy còn anh thì sao?” Lãnh Mạch cực kỳ tức giận cười: “Anh cho là cô ấy vẫn để anh đứng bên cạnh cô ấy là tại vì sao? Nếu như không phải vì cha anh dặn dò nhiều lần, mối thù giết chết người bạn thân nhất của cô ấy anh cho là cô ấy có thể buông xuống hay sao? Anh thật sự cho là cô ấy thật bị anh làm cho cảm động và chuẩn bị tiếp nhận anh hay sao? ANh hãy nhìn lại bản thân mình đi rốt cuộc có mấy cân mấy lượng, cả người đều là tà thuật, ngay cả người cũng không phải, thì lấy tư cách gì yêu cô ấy? Anh yêu cô ấy? Anh yêu nổi cô ấy hay không? Dùng cái thể xác đã chạm vào vô số đàn bà của anh đi yêu cô ấy? Anh cho là cô ấy sẽ không cảm thấy anh dơ sao?”
“Anh!” Si Mị cũng bị Lãnh Mạch nói đúng chỗ đau, tức đến khí lưu cuồng tán: “Anh cho là anh tốt hơn tôi hả? Cưỡng ép để có được cô ấy là thái độ anh đối với cô ấy sao? Không màng đến cảm xúc của cô ấy chỉ muốn làm theo sở thích của mình để thể hiện cái anh gọi là quan tâm cô ấy, cái gọi là yêu cô ấy? Đúng, tôi chạm vào vô số phụ nữ, nhưng duy nhất trừ cô ấy, tôi nâng như châu báu, nếu như cô ấy không đồng ý, tôi tuyệt đối không ép buộc cô ấy, còn anh thì sao? Chắc anh không đụng chạm qua những người phụ nữ khác, nhưng anh thái độ của anh đối với cô ấy có được như tôi hay không!”
“Đúng, chính bởi vì tôi chỉ có qua một người phụ nữ là cô ấy, hưởng qua thân thể cô ấy, biết được điểm chí mạng mê hoặc của cô ấy, nên tôi mới không thể khống chế được bản thân mình, đàn ông vốn dĩ chính là dùng nửa thân dưới của mình lại chứng minh tình yêu của mình đối với người con gái đó đậm sâu bao nhiêu, anh muốn làm chính nhân quân tử cái thá gì, cũng tùy ý anh, dù sao trái tim và cơ thể của người con gái này, hiện tại chính là của tôi, sau này, cũng là của tôi, hơn nữa chính có tôi mới có được” Lãnh Mạch nhàn nhạt trả lời.

Ha ha hạ, tôi thật sự muốn cười ha ha như thế lên mặt hai người đàn ông này, rốt cuộc bọn họ lượm sĩ diễn ở đâu, ở trước mặt tôi lôi có bài bản lôi chuyện giường chiếu ra nói vậy chứ?
“Nếu như tôi muốn thì đã sớm thịt cô ấy rồi, có cần phải nhịn đến hiện tại hay không?” Sỉ Mị lớn tiếng quát.

Bọn họ vẫn lấy chuyện này ra để cãi nhau! Vẫn còn cãi!

“Nếu như anh dám động vào cô ấy, tôi nhất định đánh thần hồn của anh tan nát!” Lãnh Mạch gầm lên.

Si Mị bỗng bước lớn đi về hương của tôi, một tay kéo lấy phía dưới cánh tay tôi liền muốn hôn, tôi vội vàng né tránh nhíu mày: “Hai người muốn cãi nhau như thế nào tôi cũng không quan tâm, đừng đem ngọn lửa tức giận xả lên người của tôi!”
Ánh mắt của Si Mị nổi lửa, bị những lời nói của Lãnh Mạch khiêu khích không nhẹ, căn bản là không nghe lọt tay những gì tôi nói, chụp lấy sau ót của tôi: “Tôi muốn xem thử tôi hôn em, Chí Tôn Vương Đại nhân sẽ đánh tan nát thân hôn của tôi như thế nào!”
Lãnh Mạch cũng bước lớn chạy đến, ngay lúc Si Mị muốn hôn tôi anh ấy đã kéo cánh tay còn lại của tôi, đem tôi ôm vào trong lòng anh, đè ở trên ngực, trợn mắt nhìn Sỉ Mị: “Anh muốn chết!”
“Buông cô ấy ra! Cô ấy là của tôi!” Si Mị lôi cánh tay kia của tôi, muốn đem tôi từ trong long của Lãnh Mạch kéo đi.

Lãnh Mạch đời nào chịu nhường, ôm chặt lấy tôi trên lòng ngực, ánh mắt như bắt đầu nổi lửa: “Cô ấy là của tôi, buông tay ral”
Aaaaa còn mẹ nó tôi là đồ chơi của mấy người hả? Cánh tay của tôi cũng sắp bị bọn họ kéo nứt ra rồi! Tôi là con gấu đồ chơi hay búp bê vậy chứ? Bọn họ rốt cuộc xem tôi là gì! Một tí xíu suy nghĩ đến cảm nhận của tôi cũng không có hay sao?
“Các người đủ rồi đó!” Cuối cùng tôi cũng nổi điên lên, vung ra khỏi hai người bọn họ: “Cái gì gọi là tôi là của mấy người! Tôi là của chính tôi! Không phải của anh! Cũng không phải của anh! Các người có thể nào để ý chút đến cảm nhận của tôi hay không!”
Thật tế chứng minh cả hai người đàn ông căn bản không để tâm cảm nhận của tôi, hai người đồng loạt nhìn tôi bằng ánh mắt rực lửa, hai miệng đồng thành hướng với tôi gào lên: “Em nói đi, em rốt cuộc chọn ail”
“Ai tôi cũng đều không chọn!” Tôi kéo dài âm thanh ra, gào lên âm thanh lớn nhất cuộc đời tôi.

Nhưng mà không có bất kỳ tác dụng nào, bởi vì hiện tại hai người đàn ông ở trước mặt của tôi, là hai người đàn ông có chủ nghĩa cực đoan bá đạo không nói lý lẻ.

Lãnh Mạch nói: “Người phụ chết tiệt, tôi sẽ giết chết tên đó trước, đợi lát nữa quay lại thu dọn eml”

Sĩ Mị nói: “Đồ ngốc em đúng là thèm ngược mà, xem tôi một lát nữa làm sao thu dọn em!”
Hai người đàn ông nói xong liền triển khái chiến đấu, đùng đùng lốp bốp ra quyền đấm lên mặt đối phương, tôi giống như là vật trở ngại chuyện của hai người họ vậy, bọn hộ đưa tay đẩy tôi ra xa, tôi ngã xuống đất, mông đập trên đất rất đau.

Tôi khóc không ra nước mắt ngẩng đầu nhìn trời, đột nhiên rất nhớ những ngày tháng hoàn toàn đoạn tuyệt duyên với đào hoa, chí ít lúc đó bản thân mình chỉ sống vì mình, cảm tình đơn độc chỉ một mục tiêu rất rõ ràng kiên định, còn hiện tại…
Nhìn hai người đàn ông đánh nhau loạn cả lên, chẳng biết từ lúc nào, lại trở tình cảm yêu thích của người ta, trong lòng, ngược lại rất rối, cũng không biết nên làm sao.

Lãnh Mạch và Sỉ Mị hai người đánh nhau đến trời đất u ám, cuối cùng là sưng mặt sưng mũi lưỡng bại câu thương nằm thở hổng hểnh trên mặt đất, tôi thật sự là cạn lời, hai người đàn ông này ở trong mặt người ngoài đẹp trai cao ngạo lãnh khốc đó! Trước đây khi Dạ Minh ở Dạ Minh phủ và Lãnh Mạch đánh nhau, tôi cho là trận đánh đó đã rất ác liệt rồi, há há là tôi quá ngây thơ, hiện tại Sị Mị và Lãnh Mạch, so với đêm ở Dạ Minh đánh càng sung càng ác liệt hơn, là thể loại đều nhắm vào chỗ chết của đối phương mà tàn nhãn ra tay.

Còn rùa xanh hỏi tôi: “Cô Đổng, bọn họ thật là thảm, đều đã bị chảy máu mũi cả rồi, tôi có nên đi qua đó giúp họ trị thương một chút không?”
“Không cần phải để ý đến bọn họ” Tôi liếc mắt một cái nói: “Dù sao da thịt của bọn họ cũng rất dài lại thích ngược lẫn nhau, sau này ông sẽ quen thôi.”
Hai người đàn ông đồng thời nghiêng đầu lỗi mũi phun ra khí tức trừng mắt nhìn tôi, đồng thành hét lên: “Người phụ nữ chết tiệt đi qua đây cho ông! Xem ông làm sao thu dọn eml”
Tôi tạm thời có quyên xem như không nghe thấy, hiện tại trạng thái của hai người bọn họ có thời xử tôi mới là lạ đó, phủi phủi mông đứng dậy, nhìn về phương xa: “Chúng ta có phải là nên xuất phát rồi hay không?”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK