Mục lục
Lãnh Địa Huyết Tộc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bị đại quân Vũng Hải chặn đánh, thi triều bị tổn thấy nghiêm trọng kéo nhau bỏ chạy về hướng đông, hội hợp cùng với thi đàn khổng lồ vùng đông hải.
Đại quân Vũng Hải dù rất muốn diệt sạch thi đàn này, nhưng không có công sự phòng thủ nhân loại không khác gì miếng mồi ngon trước mặt thây ma, nên chỉ có thể đưa mắt nhìn theo thi triều đang ầm ầm kéo đi.
Tuy nhiên, vẫn có kẻ bạo gan dám đuổi theo thi triều.
Nhảy xuống tường thành, Trần Lâm mặc kệ đại quân phía sau lẫn thi triều đang rút lui phía trước cấp tốc đuổi theo con thây ma khổng lồ kia.
Mục tiêu hiển nhiên là cánh tay mà con thây ma khổng lồ đã lấy được của con thây ma tay to...
Tuy nhiên, khi trông thấy Trần Lâm chơi ngu lấy số chạy theo thi triều...
Liễu Mộng Điệp không nhịn được lo lắng hét lên.
- Nhóc con mau trở lại, bộ ngươi muốn chết sao...
Chỉ là Trần Lâm đã sớm chạy đi mất không hề trả lời Liễu Mộng Điệp.
Thấy thế Liễu Mộng Điệp vừa giận vừa lo nghiến răng nghiến lợi.
- Nhóc con khốn kiếp, đủ lông đủ cánh rồi không coi lão nương ra gì.
- Tốt nhất đường để ta bắt được nếu không sẽ cho mông ngươi nở hoa...
Ngược lại, Ngô Bình đang đứng bên cạnh chỉ câm như hến không nói câu nào, chỉ khẽ ho khan một tiếng rồi chỉ huy đại quân giải giáp những con thây ma bị thi triều bỏ lại, xem như chưa nghe thấy gì...
Thi triều rút đi nhưng không phải tất cả thây ma đều có thể bỏ đi, vẫn có không ít thây ma ngu bị kẹt lại chờ đại quân đến giải quyết.
Tuy nhiên, Ngô Bình lẫn Liễu Mộng Điệp đều không hề biết rằng, hành động lo lắng quá mức cho Trần Lâm của Liễu Mộng Điệp đã bị một kẻ trông thấy, khiến hắn dù đang sợ hãi trốn trong một góc nhưng vẫn nghiến trăng nghiến lợi giận dữ không kém gì Liễu Mộng Điệp.
Chỉ là Liễu Mộng Điệp là lo lắng nên mới giận dữ, còn hắn ta là đố kỵ nên mới giận dữ...
...

Bên kia Trần Lâm không chút sợ hãi chém chết hai con thây ma ngu đang cảnh đường rồi đưa mắt nhìn theo bóng dáng khổng lồ phía xa.
Thật lòng Trần Lâm không rãnh để qua tâm đến cái thi triều này làm gì, nhưng với tinh thần em yêu khoa học...
Trần Lâm rất muốn nghiên cứu xem con thây ma khổng lồ muốn dùng cánh tay biến dị kia của con thây ma tay to làm gì, chắc chắn con thây ma khổng lồ kia không rãnh đến mức lấy cánh tay kia chỉ để tưởng nhớ đến đồng bạn đã mất, nếu là thật cái kiếu tưởng nhớ này cũng kinh dị quá đi...
Ngoài ra, trước kia Trần Lâm không mấy để ý, nhưng hiện tại thấy biểu hiện của con thây ma khổng lồ, Trần Lâm mới nhớ ra bản thân con thây ma tay to kia cũng có nhiều điểm lạ.
Tuy Trần Lâm chưa chạm trán với con thây ma tay to, nhưng trong chiến dịch trộm kiếm trong miếu thành hoàng ngày trước, hai chị em Phương Tuyết đã từng đụng độ với nó rồi chỉ là lúc nghe họ kể lại Trần Lâm không mấy để ý.
Nhưng hiện tại, Trần Lâm đã phát hiện ra một vấn đề trong trận chiến kia.
Lúc đánh nhau với hai chị em Phương Tuyết, con thây ma tay to một không chơi lại hai nên đã gầm lên gọi đồng bạn đến tiếp ứng, lập tức có hai con cự lực thây ma nghe thấy lời gọi kia lao đến.
Từ đó phát sinh hai khả năng, một là đám thây ma kia chỉ đơn thuần thấy động tĩnh nên chạy đến, còn hai là chúng bị con thây ma tay to hiệu lệnh phải chạy đến.
Trường hợp thứ nhất thì không có vấn đề, nhưng trường hợp thứ hai nếu đúng sự thật thì lại phát sinh vất đề rất lớn.
Phải biết Thi tộc phân chia cấp bậc vô cùng nghiêm ngặt không kém Huyết tộc.
Chỉ có thấy ma cấp cao mới có thể hiệu triệu thây ma cấp thấp hơn, mà lúc đó con thây ma tay to kia chưa hề đột phá cấp 20 xét cho cùng cũng chỉ là một con thây ma tiến hóa ngang bằng với một con cự lực thây ma.
Nếu chỉ dựa trên cấp độ để phân chỉ tầng thứ, thì con thây ma tay to không có khả năng hiệu triệu những con cự lực thây ma mới phải.
Từ đó Trần Lâm có thể mạnh dạn đưa ra suy đoán...
Cũng giống như Huyết tộc, thây ma ngoài phân chia “cấp độ” ra còn có một hình thức phân kia tầng thứ khác giống như...!quý tộc và thường dân, tuy có cùng cấp độ nhưng khác nhau về địa vị...
Và bí mật đó chắc chắn đến từ cánh tay biến dạng của con thây ma tay to kia.
Cuộc vui này Trần Lâm nhất định phải tham gia...
Bất chợt khi Trần Lâm còn đang mải mê suy nghĩa thì dưới chân đột nhiên cảm thất...!nhột nhột...

Nhìn lại thì ra là một con tiểu thây ma đang cắn vào chân Trần Lâm.
Tuy nhiên, nó chỉ là một con thây ma phổ thông, với sức mạnh nhục thân hiện tại của Trần Lâm đến đạn bắn còn không lũng thì con thây ma phổ thông đến độ không thể phổ thông hơn kia có cắn đến chiều cũng khó lòng khiến Trần Lâm trầy da.
Mà dù cho Trần Lâm có trầy da thật, thì “thi độc” thứ biến một nhân loại thành thây ma kia trong cái truyện này cũng chỉ là một loại độc tố, có tác động biến đổi huyết mạch hay gọi theo cách khoa học là biến đổi gen.
Thế nên Trần Lâm với nhục thân vô cùng mạnh, lại còn chênh lệch rất lớn với con thây ma ngu kia hoàn toàn có thể kháng chút thi độc nhỏ bé của nó được.

Thậm chí đến cả những con thây ma tiến hóa như cự lực thây ma, Trần Lâm vẫn có thể kháng được thi độc từ chúng, chỉ là đừng để bị nhiễm quá nhiều là được...
Dĩ nhiên với những con thây ma cấp lĩnh chủ như Thi Hoàng hay con thấy ma khổng lồ, tuy không phải chuyên hệ độc nhưng thi độc trong người chúng vẫn vô cùng mạnh theo cấp độ, Trần Lâm mà bị nhiễm vẫn phải cắn thuốc như thường.
Khẽ liếc nhìn con thây ma ngu vẫn đang cố cắn vào chân mình, Trần Lâm khẽ phì cười rồi đưa chân lên muốn đạp chết nó cho rãnh nợ.
Tuy nhiên, khi mới vừa đưa chân lên Trần Lâm đã đối ý chỉ thở dài một tiếng rồi để chân xuống đất.
Tính ra con thây ma ngu kia nhìn cũng tội nghiệp...
Nó là một con nữ thây ma, vẽ ngoài chắc chỉ tầm 13-14 tuổi còn đang mặc đồng thục học sinh loan lổ đầy vết máu rác nát không khác gì người trong Cái Ban hội...
Có thể nói là một cô bé đáng thương bất hạnh trước manh vuốt của thây ma khi mạt thế hàng lâm, rồi trở thành một bộ phận của cái thi triều này chạy đến đây.
Chỉ là không biết bất hạnh hay may mắn, cô bé thây ma này lại quá ngu rơi xuống một cái hố lớn rồi kẹt luôn trong đó không ra được...
Kết quả đụng phải Trần Lâm, còn cả gan dám gậm chân huyết tổ đại nhân...
May thay Trần Lâm không có em gái, nên khi thấy cô bé thây ma này Trần Lâm thấy cũng tội...!mà thôi cũng kệ...
Không chút khách khí nắm lấy đầu cô bé thây ma rồi kéo lên khỏi chiếc hố.
Ngược lại, cô bé thây ma vẫn theo bản năng “quơ tay múa chân” muốn cào cấu vào người Trần Lâm.

Chỉ là chênh lệch quá lớn khiến Trần Lâm xách cô bé thây ma kia lên không khác gì xách một con gà rồi cẩn thận đánh giá con thây ma nhỏ trước mặt...
Nhìn chung nha đầu thây ma không biết sống chết kia còn khá “nguyên vẹn”, tay chân còn khá lành lặn, chỉ có phần đầu không biết bị tên khó nào đánh lõm một lổ khá lớn cùng phần vai bị cắn đến máu thịt bầy nhầy.
Tuy nhiên, chỉ có chút vết thương như vậy cô bé thây ma này vẫn thuộc hàng hiếm trong giới thây ma phổ thông.
Chỉ là khác với suy nghĩ của khá nhiều độc giả...
Sau một lúc quan sát Trần Lâm lại không chút khách khí ném cô bé thây ma kia qua một bên như ném bịch rác, không chút quan tâm xem cô bé kia có bị mình ném chết hay không...
Đối với Trần Lâm không một cước đạp chết nha đầu thây ma ngu kia đã là nhân từ lắm rồi, còn chuyện nó bay đi đây, có tiếp đất rồi đi luôn hay không thì Trần Lâm mặc kệ.
Thật ra như nhiều độc giả đang nghĩ...
Trần Lâm cũng từng có lúc muốn “trích huyết” với một con nữ thây ma cho thêm phần “mới lạ”, chỉ là sau một khoảng thời gian chinh chiến Trần Lâm phát hiện mình không đủ “mặn” để có thể nhắm đế đôi tương là thây ma.
Còn nguyên nhân thì...!chương trình em yêu khoa học chính thức bắt đầu...
Một lần nữa phải nhắc đến “thi độc”, chất độc làm đột biến nhân loại tạo ra một chủng tộc mới thi tộc...
Thế nên xét theo một góc độ nào đó việc một nhân loại hay bất kỳ một sinh vật nào khác biến đối thành thây ma là một quá trình “đột biến” dưới tác dụng của “thi độc” kia...
Thấy ma cấp thấp còn tương đối giống nhân loại do quá trình “đột biến” chỉ ở giải đoan bắt đầu.
Nhưng trong quá trình biến dị kia lại cần một lượng “năng lượng” rất lớn, thế nên nhìn chung thây ma phổ thông đều gầy trơ xương do đã đốt hết năng lượng cho quá trình biến dị.
Đó cũng là nguyên nhân thây ma thèm khát máu thịt đến vậy, thực tế chúng thèm khát “năng lương” bên trong máu thịt của sinh vật sống.
Chỉ là một chuyện hết sức chó má với team thây ma lại phát sinh.
Khi một sinh vật nào đó bị thây ma cắn, cào, móc, liếm...!đại khái là bị lây nhiễm thi độc...
Chất độc kia lại lập tức ngấm vào cơ thể biến đổi sinh vật đó thành thây ma, một lượng lớn “năng lượng” trong cơ thể cũng bị tiêu hao bắt đầu quá biết dị thành thây ma.
Từ đó dẫn đến chuyện cái năng lượng trong cơ thể kia đột nhiên giảm mạng gần như biến mất...
Không khác gì cảnh miếng thịt thơm ngon trước mặt đùng một phát biến thành thịt thúi kém chất lượng trong khi chưa đớp được bao nhiêu.
Chính vì thế do “năng lượng” sinh nhiên bị mất đi, thây ma cũng hết luôn hướng thú với đám thịt thúi không khác gì thịt của bản thân kia, chính vì thế mà thây ma mới không hề ăn sạch một sinh vật sống nào cả, trên cơ bản chỉ “cắn mấy cái rồi bỏ”.

Ngoài ra, cái “năng lương” kia cũng là nguyên nhân dẫn đến việc thây ma phổ thông trên cơ bản không hề có tư duy chỉ biết làm theo bản năng...
Bởi lẽ bộ não đã bị “tắt đi” gần hết để chừa năng lượng phục vụ cho việc thế biến kia, phải biết đối với một sinh vật sống và nhất là nhân loại bộ não tiêu tố cực kỳ nhiều năng lượng.
Cũng vì thế sao khi đã đột biến thành công trở thành một con thây ma màu tím, thì một con thây ma mới bắt đầu hình thành tư duy và suy nghĩ.
Nguyên do là vì lúc này biến dị đã gần như hoàn tất, không cần phải tốn nhiều “năng lương” để biến dị nữa nên bộ não cũng được mở lại.
Chỉ là quá trình chết não kia khiến não bộ gần như bị reset lại, mọi thứ trước kia đều bị xóa sạch, xét cho cùng có thể xem như môi sinh vật sống mới...
Tuy nhiên quan trọng nhất vẫn là...
Cái năng lượng kia cũng cũng là nguyên nhân dẫn đến chuyện “trích huyết” của Trần Lâm trên cơ bản không khác gì quá trình biến dị kia của thây ma nhưng lại bảo tồn được ký ước...
Nguyên nhân rất đơn giản, Trần Lâm đã “hy sinh thân mình” tự lấy năng lượng của bản thân cung cấp cho quá trình thế biến kia, nhờ thế cơ thể của những đối tượng bị trích huyết có đầy đủ năng lương không cần phải tắt đi não bộ phục vụ cho thế biến, kiến thức lẫn trí tuệ đều được bảo lưu.
Chỉ tội cho tên nào đó phải khóc thầm hằng đêm vì cái trang thái suy yếu do mất quá nhiều “năng lượng” sau khi trích huyết kia.
Rõ ràng làm huyết tổ đại nhân gì đó cũng khổ lắm chứ không đùa.
Tuy nhiên, huyết tổ đại nhân có khổ thật hay không thì không ai biết, nhưng có thể chắc chắn một điều huyết tổ đại nhân không dám dòm ngó đến bọn thây ma.
Nguyên nhân rất đơn giản...
Thây ma phổ thông chưa hoàn toàn thế biên nên quá “đói” dấn đến quá xấu, cơ thể gần như trắng bệt không chút máu do thiếu năng lượng, những đường gân màu tím thể hiện máu bị thiếu oxi nỗi lên khắp cơ thể, một số bộ phận không mấy quang trọng còn bị cắt giảm nhân sự xui xui còn có thể tứ chỉ không lành lặn.
Còn khi đã thế biến xong, trở thanh một con thây ma tiến hóa siêu cấp vip-pro thì lại không khác gì một con ếch tím.
Quả thật không biết quá trình biến dị của loài thây ma kia đã cắt giảm cái gì, mà thây ma duy nhất Trần Lâm thấy có lông chỉ có mình Thi Hoàng mà thôi.
Còn lại thì cả cơ thể đều một màu tim tím bằng lăng trơn bóng không có nổi một cọng lông nào, không khác gì một con ếch màu tím...
Một số thành phần chơi nổi hơn còn biết dạng mộc ra gai xương vảy giáp các thứ, Trần Lâm chưa mặn đến độ nhan sắc như thế mà cũng ăn được.
Thế nên từ khi “nhúng chàm” không biết bao nhiêu mỹ nữ, Trần Lâm quyết định dẹp cmn chuyện nữ thây ma gì đó qua một bên.
Dĩ nhiên là trừ trường hợp đặc biệt, con nữ thây ma nào đó sử hữu đặc tính quá mức ưu việt, Trần Lâm mới nhắm mắt thu về phục vụ cho việc chiến đấu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK