Trong không gian toàn là cát trắng không thấy bên bờ...
Một tiếng gầm đau đớn vang lên chấn động cả thiên không....
Con voi trắng thành viên cuối cùng của tổ đội Cầm Thú rốt cuộc cũng không chịu nỗi trước thế công của đám người Hồng Ánh đổ gục xuống đất rồi biến thành những đóm sáng biến mất trong không khí...
Chiến thắng vô cùng xứng đáng thuộc về tổ đội Huyết tộc khiến Huyết tổ đại nhân vui mừng cười lớn đứng bật dậy.
Những người xem trung lập cũng gật đầu mỉm cười nhìn năm nữ nhân trên màn hình.
Đánh bại cả tổ đội Long tộc để đến được đây, dù không ưa gì Huyết tộc nhưng ai cũng phải tán thành là tổ độ Huyết tộc kia xứng đáng với danh hiệu quán quân của tổ đội chiến.
Ngược lại, thành viên của Liên Minh Cầm Thú những kẻ trực tiếp thua cuộc thì không thoáng đến như vậy, ánh mắt âm trầm đến cực điểm liếc nhìn Trần Lâm rồi kéo nhau bỏ đi.
Tuy nhiên, nói gì thì nói các đại tộc nhóm trên vẫn thành công khẳng định mình trong đại sự kiện lần này, á quân và quấn quân của các hình thức chiến đầu đều có dấu răng của họ.
Phần thưởng dĩ nhiên là khá thơm, ngoài được chút thần tệ cạo gió ra thì thứ được xem là đáng gia nhất chính là vé quay may mắn, á quân sẽ được một vé còn quán quân sẽ nhận được hai vé.
Nghe thì có vẻ phèn nhưng thực tế thì không.
Bởi lẽ đó là cơ hội để có được trang bị tím độc nhất, thứ gần như không thể mua được theo cách thông thường...
Tuy nhiên thưởng gì đó là chuyện của sau này, còn hiện tại Huyết tổ đại nhân phải đi đón những công thân của mình...
- Hảo hảo một trăm...!lần này vất vả cho các nàng rồi...
- Yên tâm bổn Huyết tổ sẽ thương yêu các nàng...
Giang rộng vòng tay chào đón, Trần Lâm mỉm cười như được mùa tiến tới cười nói.
Xem ra Huyết tổ đại nhân đã kiếm về được không ít quỷ đen...
Tuy nhiên, hội trưởng tạo phản hội Tiểu Hắc lại không cho Trần Lâm cơ hội tác quái, đưa cánh tay to lớn của mình lên ngăn vị Huyết tổ này lại rồi cười nói:
- Ngài nhỏ quá ta không thích...
Bị Tiểu Hắc nói là “nhỏ” lòng tự tôn bị sỉ nhục, Huyết tổ đại nhân hiển nhiên là không phục mỉm cười nham nhở nói:
- Nàng chưa thử làm sao biết là nhỏ...
- He...!he...!hay là chút nữa bổn Huyết tổ tranh thủ chút thời gian để nàng nghiên cứu...
Đánh tiếc trước những lời nói nhảm của Trần Lâm...
Tiểu Hắc chỉ bĩu môi khinh thường rồi cúi người xuống vỗ vai Trần Lâm nói nhỏ:
- Được ta đứng đây cho ngài chứng minh...!với điều kiện không được bắt ghế...
- Ngài thấy thế nào, chơi không...
- Con heo chết tiệt này dám khinh thường bổn Huyết tổ...
- Tiểu Thanh, Tiểu Kim đè Tiểu Hắc xuống cho ta...!hôm nay bổn Huyết tổ phải nghiêm trị con heo này...
Bị Tiểu Hắc đâm trúng nỗi đau, Trần Lâm nhảy dựng lên như mèo bị giẫm phải đuôi gào lên gọi đồng bọn.
Tuy nhiên sự thật nó lại chính là như vậy...
Cùng với Tiểu Thanh và Kỳ Kỳ, Tiểu Hắc chính là một trong ba hung thú có thể trạng lớn nhất Huyết tộc khi hóa hình.
Sở hữu chiều cao gầm 3m cùng khối lượng cơ thể cực kỳ khủng bố, Tiểu Hắc mà đứng cạnh Trần Lâm quả thật không khác gì một cự nhân đứng cạnh người lùn.
Trần Lâm mà muốn là “cái gì đó” ở tư thế đứng với Tiểu Hắc thì chỉ có nước bắt ghế, không thì leo lên đu đưa như khỉ đu gốc cây, khiến Huyết tổ đại nhân nhục nhã không thôi quyết tâm không thèm chơi với con heo này nữa...
Thấy cuộc chiến giữ hai đại kình địch kia, Tiểu Thanh, Tiểu Kim và cả Tiểu Tuyết dù cũng thuộc loại to lớn nhưng không hề tham gia, chỉ biết cười trừ nhìn Trần Lâm và Tiểu Hắc đấu khẩu...
Tính ta từ lúc Trần Lâm lên đừng công tác đến nay, cảnh này đã lâu rồi không thấy xuất hiện nữa.
Tiểu Hắc mồm thì nói như thế thật ra rất quan tâm đến Trần Lâm, nếu với độ lười biến của mình nàng đã không đích thân chạy đến thành phố Thanh Thủy.
Đùng...!đùng...!đùng...
Bất chợt liên tiếp những tiếng pháo nổ không ngừng vang lên...
Cả quá trường Thánh Thành đột nhiên sáng lên báo hiệu đại sự kiện của hệ thống đã kết thúc.
- Xem ra đôi chiến cũng đã có kết quả...!chỉ là không biết kẻ nào thắng...
Liếc nhìn sân khấu lớn sặc sỡ phía khu thương thành, Hồng Ánh khẽ mỉm cười nói.
Đôi chiến có thể nói là hình thức chiến đấu phát sinh biến số không ngờ nhất, gần như toàn bộ thành viên tham gia trong thập đại chủng tộc đều bị loại chỉ còn mình Thiên Tộc may mắn vọt vào vòng chung kết.
Ngược lại đối thủ của hai thành niên trai đẹp Thiên tộc kia lại là hai con cá, một đen một trắng, một trống một mái.
Tuy nhiên không một ai dám khinh thường hai con cá kia, bởi lẽ chúng chính là kẻ đã loại đi gần như toàn bộ những đội tham gia của các đại tộc.
Sức mạnh của hai con “hắc bạch song ngư” này rõ ràng không hề tầm thường, thậm chí hai tên Thiên tộc đến được vòng chúng kết cũng là do may mắn không đụng phải hai tên quái thai này mà thôi.
Chức quán quân đôi chiến rất có thể sẽ thuộc về chúng, từ đó cũng có thể xem như kẻ ngoài thập đại tộc duy nhất đạt được chức quán quân trong sự kiện lần này.
- Chúng ta cũng nên đến đó xem sao...
- Hệ thống bày nhiều trò như vậy chắc không chỉ để đánh nhau rồi xong...
Liếc nhìn một sân khẩu lớn tại thương thành nằm kế bên khu đấu trường, Trần Lâm khẽ nhếch mém cười nói.
Huyết tộc đã dành được quán quân tổ đội chiến, tuy nhiên ngoài thần tệ ra thì hai vé quay may mắn gì đó chưa thấy được gửi đến.
Rất có thể hệ thống sẽ bày thêm trò gì đó liên quan đến những vé quay may mắn kia và sân khấu lớn phía xa chính là đáp ánh.
Hồng Ánh cũng ý thức được đại sự kiện này rất có thể chưa kết thúc, khẽ mỉm cười dẫn theo đám người Tiểu Thanh, Tiểu Tuyết chạy đến khu thương thành.
Chỉ có Tiểu Hắc vẫn đứng đó liếc nhìn Trần Lâm rồi đột nhiên hóa hình, huyết quang sáng lên Tiểu Hắc đột nhiên trở về bản thể hóa thành một con heo đen to lớn.
Thấy thế ánh mắt Trần Lâm khẽ sáng lên vui như trẻ con được quả nhảy lên lưng Tiểu Hắc.
- Thương thằng thẳng tiến.
Nhảy lên lưng Tiểu Hắc, Trần Lâm tựa như tướng quân cuỡi heo chỉ về phía thương thành hét lớn.
Nghe thấy thế Tiểu Hắc khẽ hừ một tiếng kinh bỉ nhưng vẫn tung người chở tên bại liệt trên lưng chạy theo đám người Hồng Ánh.
Một người một heo cứ như thế chạy nhảy trên đường phố tấp nập của Thánh Thành, dĩ nhiên chả ma nào dám đụng đến đám hung thần này...
Bên trên quản trường rộng lớn, trước ba tòa “trung tâm thương mại” lớn nhất thương thành nơi chỉ phục vụ cho khách VIP.
Một sân khấu rộng lớn cùng hàng trăm nghìn ghế ngồi không khác gì sàn đấu trong khu đấu trường không biết từ lúc nào đã được dựng lên.
Ánh đèn sân khấu chiêu sáng cả không gian đã được cố tình điều chỉnh cho tối đi của trời đêm, hiện lên một khung cảnh thật là lung linh mà sang trọng.
Trong đó đặc biệt nhất chính là một vòng quay không lồ đầy màu sắc được đặc ngay trên sân khấu thu hút mọi ánh nhìn...
Đùng...!đùng...!đùng...
Trên bầu trời hàng chục pháo hoa lao vút lên thiên không rồi phát nổ cháy sáng cả bầu trời đen tạo ra một không khí vô vùng náo nhiệt...
Người xem bên dưới cũng bị ánh đèn, pháo hoa và không khí ảnh hưởng không ngừng bàn tán sói nổi...
Ba hình thức đánh nhau đều đã đánh xong, quán quân và á quan gì đó đều đã tìm được.
Hiện tại hệ thống lại tiếp tục giăng đèn kết hoa như vậy chắc chắn là có trò hay.
Bất chợt từ trên thiên không, một nam nhân thân mặc vest trắng theo ánh sáng của những pháo hoa đột nhiên lao xuống rồi nhẹ nhà tiếp đất mỉm cười với người xem bên dưới.
Hắn ta không ai khác chính là tên nam MC đã mở màn cho sự kiện chủng tộc đại chiến lần này, hiện tại hắn xuất hiện hiển nhiên là để kết thúc nó.
Liếc nhìn toàn trường một vòng nhất là những thành viên của khá là nổi tiếng trong thập đại chủng tộc đang ngồi cạnh nhau.
Nam MC khẽ mỉm cười cẩn cao giọng nói lớn:
- Chào các vị chúng ta lại gặp nhau rồi...
- Sau một thời gian khá dài diễn ra, sự kiện đầu tiên nhưng chắc chắn không phải cuối cùng của hệ thống cũng đã đến hồi kết.
- Những cá nhận xuất sắc nhất cũng đã lộ diện trước ánh mắt hâm hộ của người xem và tự hào của đồng tộc...
- Trong đó, quán quân đơn chiến thuộc về Cốt Long của Long tộc, á quân thuộc về Bạch Sa của Sa tộc...!chúng ta hãi nhiệt liệt hoan nghênh trước hai cá nhân ưu tú này...
Nghe thấy nam MC áo trắng hiển nhiên áo trắng rất có giá trị gọi đến tên mình đầu tiên.
Lão Cốt Long đang ngồi chung với các thành viên của Long tộc trong đó có cả long hoàng Kinh Long khẽ mỉm cười đứng lên.
Liếc nhìn Kinh Long một cái hội ý, lão Cốt Long dù hơi gầy nhưng khí thế vẫn ngời ngời sải bước tiến lên sân khấu trước sự vỗ tay hoang hô của không ít người chơi đa phần là chính Long tộc.
Ngược lại Bạch Sa cũng không kém cạnh hung hổ bước lên sân khấu, đánh lộn thua như khí thế thì không được thua...
Chính vì thế diễn viên quần chúng của Hải Sa tộc và cả Huyết đều nhiệt tình vỗ tay hoang hô inh ỏi lấn áp cả các thành viên của Long tộc.
Trong đó, có cả Trần Lâm rống lên như fan cuồng gặp idol...
Ngược lại ba đại trí giả Lý Minh Nguyệt, Liễu Mộng Điệp cũng Thu Thảo lại nhíu mày nhìn nhau.
Ngay từ đầu khi sự kiện diễn ra, hệ thống đã luôn giấu đi danh tính cũng như chủng tộc của những người tham gia, nhưng lúc này lại gọi á quân và quán quân lên rõ ràng là muốn những tên này lộ ra trước mặt vạn.
Tuy những người xem đã sớm đoán được nhưng vẫn sẽ có những thành phần cố giấu được.
Đơn cử như Thanh Vân nếu không phải bị lão Cốt Long đáng bại sớm, mà vào được vòng chung kết thì giờ ai cũng đã biết nàng là người của Huyết tộc.
Tính ra Thanh Vân có ra thể xem như “tái ông tất mả” trong cái rủi lại có cái may, còn hệ thống chắc chắn là đang nhắm đến những thành phần ăn được vé may mắn của mình kia.
Không chỉ thế chính cái vé may mắn kia cũng có vấn đề.
Nhìn cái vòng quay lớn trên sân khấu kia, chắc chắn 100% hệ thống sẽ sắp xếp để á quân và quán quân trực tiếp quay số trúng thưởng tại sần khấu này.
Đồng nghĩa với đó sau khi quay được vật phẩm gì thì những người đang ngồi bên dưới, bất kể là đại tộc hay tiểu tộc đều có thể chứng kiến được, nếu quay được vật gì ngọn cũng sẽ bị hàng nghìn con mắt nhìn thấy, ác chủ bài gì đó cũng xem như bỏ.
Tính ra vừa làm những tên trâu bò bị lộ diện lại vừa hạn chế những vẫn phẩm do chính mình ban tặng, là một một mũi tên bắn hai con chim, hệ thống đúng là độc...
Chính vì thế mặt của lão Cốt Long, kẻ sẽ nhận được hai vé quay may mắn lúc này chả vui được tí nào.
Ngược lại Bạch Sa cũng không mấy vui vẻ liếc nhìn lão già gầy như cây tre đứng bên cạnh.
Không chỉ thế hai con hắc bạch song ngư, một trống một mái cũng khẽ liếc nhìn nhau thở dài.
Thấy lão Cốt Long và Bạch Sa đều đã lên trình làng...
Bạch Y MC kẽ mỉm cười nham hiểm chỉ tay về phía vòng quay to lớn cười nói:
- Như các vị đã biết, quán quân sẽ nhận được hai vé quay may mắn, còn á quân sẽ nhận được một...
- Cốt Long vương thành công đánh bại rất cả các đối thủ giành lấy quán quân, hiện tại mời ngài khai trương vòng quay để mọi người cùng chung vui...
Nói xong Bạch Y MC vô cùng thuần thục tựa như đã làm qua vạn lần thực hiện động tác mời đầy chó má...
Thấy thế, lão Cốt Long thật sự có xúc động muốn lao lên solo với tên này.
- Vui vui cái con cc gì...!sao không để cho ta về tự mình quay...!mẹ nó chứ...
Tuy nhiên lão Cốt Long tuổi già sức yếu, chỉ dám nghĩ trong đầu chứ không dám bật lại với tên MC áo trắng quyền lực kia.
Chỉ đành chấp nhận số phận làm theo sắp xếp của hệ thống chầm chậm tiên đến vòng quay may mắn to lớn.
Xét về kích thức vòng quay này có thể nói là cực kỳ to lớn, trên vòng quay chi chít các ký tự vật phẩm hơn cả nghìn cái, nhiều đến độ lão Cốt Long không nhìn ra nổi cái gì...
Khẽ vung tay vòng quay khổng lồ dưới tác động của lão Cốt Long cùng với một lực lượng vi diệu nào đó điên cuồng quay tròn, khiến chính bản thân lão cũng phải giật mình thầm liếc tên MC áo trắng bên cạnh.
Thật lòng lão Cốt Long và rất nhiều người chơi khác đều muốn biết ban quản lý có tác động gì thêm hay không, đáng tiếc không ai dám hỏi...
Rất nhanh dưới sự nghi ngờ của đương sự và rất nhiều người chơi đang ngồi xem...
Vòng quay cũng đã dừng lại, một hợp quà màu tím hiện ra giữa hư không rồi nhảy lên một cái nổ tung...
Ánh sáng tím báo hiệu “hàng ngọn” chiếu sáng vô cùng đẹp mắt, dần dần hiện ra một vật phẩm bên trong rồi rơi lên tay lão Cốt Long...
Tuy nhiên trông thấy vật phẩm kia.
Huyết tổ đại nhân đang ngồi cùng đoàn người vô cùng hùng hậu của Huyết tộc không nhịn được kinh ngạc, đồng tử kẽ rung lên nhè nhẹ...
Ngồi ngay bên cạnh Trần Lâm, Thu Thảo cũng khẽ nhíu mày nhìn vật phản kia.
Nó là một chiếc quyền sáo màu cổ đồng trông có phần củ nát, tuy nhiên nó vẫn là một tranh bị tím hàng thật giá thật.
Tuy nhiên, thứ khiến Trần Lâm ngạc nhiên không phải phẩm chất của nó, mà là do Trần Lâm biết nó, nó không gì khác chính là một trong hai Găng Tay Cư Nhân...
Trong đó một chiếc đang đeo trên tay Thu Thảo, chiếc còn lại không ngờ lại rơi vào tay lão Cốt Long...
Đây thực sự là Cmn muốn chơi Huyết tộc...!không chính xác hơn phải nói là hệ thống đang mượn “vòng quay vui vẻ” này chơi cả thập đại chủng tộc...
Một mũi tên không phải bắn trúng hai con chim nữa mà là ba con.
Danh Sách Chương: