Nhìn đoàn người Thiên tộc kéo nhau rời đi...
Trần Lâm lệ nóng chảy đầy mặt hết sức là nhiệt tình tựa như bằng hữu thân thiết lâu năm giờ phải chia xa không ngừng vẫy tay còn khàn giọng hét lớn:
- Thiên Hoàng huynh đệ lên đường bình an...
- Mùng 1 ngày rằm nhất định phải về tham ta...
...
.
Tiếng tru thấm thiết nghĩa tình anh em theo đó vang vang làm cho cả đoàn người Thiên tộc thoáng run lên, bước chân tự động nhanh hơi thoáng chóc đã chạy mất...
Chứng kiến tất cả đám Lý Minh Nguyệt, Sa Hoàng không nhịn được phì cười rồi lắc đầu bất lực nhìn Trần Lâm, bản tính thích chọc chó này của Trần Lâm đúng là độc lạ Bình Dương không ai bì kiệp.
Tuy nhiên sau một thoáng vui vẻ, Lý Minh Nguyệt lại nghĩ đến chính sự nhẹ nhàng nghiêng người thì thầm vào tai Trần Lâm:
- Sao ngài không dùng Quang Huy Chiến Giáp kia đổi lấy Kim Tinh Quỷ Nhãn?
- Nếu có được nó chúng ta sẽ có thêm một trang bị đỏ...
...
.
Ngược lại đang vui cười chào tạm biệt những người anh em mới kết nghĩa Thiên tộc ra đi thì nghe Lý Minh Nguyệt hỏi đến vấn đề này, Trần Lâm thoáng cười cười lắc đầu nói:
- Bổn Huyết tổ ta tự nhận thấy mình chỉ là phận ăn chơi...
- Có trang bị thế nào cũng không tối ưu lắm thôi thì đầu tư cho Long Ngữ Yên sẽ tốt hơn...
- Huống chi Kim Tinh Quỷ Nhãn kia đang trang bị trên người Thiên Hy Văn con trai của lão Thiên Hoàng, dù ta có yêu cầu cũng chưa chắc Thiên Hoàng sẽ đồng ý ngược lại còn làm lộ chuyện...
...
.
Sau sự kiện Chủng Tộc Đại Chiến, Thiên tộc á quân đôi chiến cũng may mắn thu về được một trang bị tím độc nhất xem như phần thưởng, đó không gì khác chính là Kim Tinh Quỷ Nhãn một trong ba bộ quỷ nhãn mà trùng hợp thay Trần Lâm đang tìm kiếm.
Đáng tiếc khác với những trang bị khác Thiên tộc lại không đem Kim Tinh Quỷ Nhãn ra đấu giá mà trực tiếp trang bị lên người vương tử nhà mình là Thiên Hy Văn, thế nên trừ khi móc mắt Thiên Hy Văn ra Trần Lâm không còn cách nào khác để có được chiếc quỷ nhãn cuối cùng của mình.
Đây không phải vấn đề một sớm một chiều hay qua trao đổi đơn thuần là thể đạt được, thế nên phút cuối cùng Trần Lâm vẫn quyết định ưu tiên cho thuộc hạ trước quyết không dùng Quang Huy Chiến Giáp ra làm vật trao đổi, dù sao có thuộc hạ gánh thì sớm muộn gì gái trong thiên hạ cũng sẽ thuộc về Huyết tổ đại nhân không việc gì phải gấp gáp.
Hiểu được dụng ý thâm nho đó của Trần Lâm, Lý Minh Nguyệt mới khẽ gật đầu cười như không cười nói:
- Như vậy thì xem ra giao hảo mới nhú của Huyết tổ đại nhân này và Thiên tộc không thọ rồi...
...
.
Rõ ràng với bản tính chó má của mình Trần Lâm sao có thể dễ dàng buôn bỏ Kim Tinh Quỷ Nhãn và cách tốt nhất cũng rõ ràng không kém chính là cướp về, chút giao lưu nhẹ giữa Huyết tổ với Thiên Thiên theo đó trở nên rất chi là mong manh.
Bản thân Trần Lâm cũng không chút ngại ngần giấu giếm thậm chí còn có phần tự nào đắc ý nói:
- Cái đó là được nhiên rồi...
- Hừ...!bổn Huyết tổ xưa nay vốn đã không ưa mấy thắng có cánh...
- Tuy nhiên đó là chuyện của sau này, hiện tại đợi bổn Huyết tổ xuất quan đi rồi tính...
...
.
Quả thật Trần Lâm xưa này không ưa mấy thằng đã có chim còn có cánh, nguyên nhân thì chắc độc giả nào cũng biết.
Tuy nhiên ác ở chỗ Trần Lâm lại khá là thích Thiên tộc, dĩ nhiên thích ở đây là thích sở hữu, không trực tiếp thu về làm tiểu đệ thì cũng sẽ cho Huyết Linh tạo lính, thế nên việc Huyết tộc phát sinh xung đột với Thiên tộc để tìm “lính mới” là chuyện không thể tránh khỏi, không có Kim Tinh Quỷ Nhãn thì vẫn thế mà thôi.
Nhưng rất may đó là chuyện của sau này, hiện tại nhiệm vụ trước mắt của Trần Lâm là phải đột phát cấp 30 trước đã...
Cứ như thế sau khi tiễn biệt Thiên tộc, Trần Lâm không cần vướng bận gì khác một lần nữa chào tạm biệt nhóm Lý Minh Nguyệt và lão Sa Hoàng rồi bước vào con đường tiến cấp của mình, con đường mà không ai có thể gánh Huyết tổ đại nhân được nữa hoặc ít nhất Trần Lâm nghĩ thế.
.
Ngay sau khi Trần Lâm chính thức xác nhận vào ô đồng ý tham gia nhiệm vụ tiến cấp...
Bạch quang đột nhiên lóe lên bao phủ thấy người Trần Lâm vào trung tâm như một cái kén lớn, một cổ khi tức thần thánh bất khả xâm phạm theo đó lan ra tứ phía khiến số ít chủng tộc xung quanh phải kinh nghị nhìn sang...
Rất may khí tức kia chỉ là thoáng qua, khi bạch quang biến mất Trần Lâm cũng đã biết mất theo chỉ để lại một khoảng trống vô định.
Nhìn vào khoảng đất trống nơi Trần Lâm vừa đứng, Sa Hoàng khẽ nhếch mỉm cười nhìn qua Lý Minh Nguyệt nói:
- Chúc mừng Huyết tộc các ngươi đã có thêm một người chơi cấp 30...
- Tốc độ này xem ra cũng không kém Long tộc lắm nha...
...
.
Nghe Sa Hoàng nói thế, Lý Minh Nguyệt cũng khẽ lắc đầu ánh mắt có phần lo lắng đầy tình mẫu tử nói:
- Làm sao có thể bằng được Hải Hoàng, Hải Sa tộc của ngài chỉ sợ đã sớm tham gia nhiệm vụ tiến cấp hết rồi...
- Càng là so với Long tộc ta tự thẹn không bằng...
- Ta thật ra chỉ cầu mong tên kia an ổn trở về là được...
...
.
Trước sự lo lắng của Lý Minh Nguyệt chủ yếu vẫn là quá quan tâm nên sinh ra tâm loạn...
Sa Hoàng lại thập phần tự tin vào thằng bạn nhậu của mình cười nói:
- Ngươi yên tâm đi...
- Nhiệm vụ tiến cấp tuy không dễ chơi nhưng với một lão tổ đại tộc cũng không phải quá nguy hiểm...
- Tên kia lại càng là một tên mưu một xấu xa...!nhân tộc không phải có câu người xấu sống rất lâu sao...
...
.
.
Trở lại với Trần Lâm...
Sau bao tháng ngày chờ đợi Trần Lâm rốt cuộc cũng là bước vào nhiệm vụ tiến cấp hằng mơ ước.
Tuy nhiên đáp lại sự trông chờ của Trần Lâm lại chỉ là một màu đen như cái tiền đồ của chị Dậu.
Trước mặt Trần Lâm lúc này không còn là Thánh Thành nguy nga lộng lẫy nữa mà chỉ là một sa mạc cát đen vô tận không thấy bên bờ, trên thiên không bầu trời cũng tối đen rất may có hàng vạn vì sao lấp lánh cùng với tận 4 mặt trăng thi nhau sôi sáng nên khung cảnh không phải quá tâm tối.
Nhưng nói gì thì nói màu đen của bóng đêm vẫn là chủ đạo...
...
.
- Nơi đây xem ra không phải Thiên Lam tinh cầu rồi...
- Chỉ là không biết đây là ảo cảnh do hệ thống tạo ra hay bản thân ta bị dịch chuyển đến hành tinh khác nữa...
- Moá nó...!không khí ở đây loãng thật...!sợ là bị đưa đến nơi khác làm khổ sai rồi...
Nhìn bốn mặt trăng tỏa ra ánh sáng bạc trôi nổi trên bầu trời đen, Trần Lâm không nhịn được khẽ thì thầm một câu.
.
Sau khi xác nhận làm nhiệm vụ tiến cấp, bạch quang lập tức lóe lên khiến Trần Lâm gần như không thể thấy gì, cả người lại lân lân khó tả như đi tàu lượng...
Mãi đến khi lấy lại được thị lực Trần Lâm mới phát hiện cảnh vật trước mắt đã khác, còn là khác rất xa hoàn cảnh của Thiên Lam tinh và theo tình hình hiện tại thì khả năng cao Trần Lâm đã bị hệ thống đưa ra khỏi Thiên Lâm tinh cầu đến một tinh cầu khác làm lao động khổ sai cho hệ thống rồi.
Nguyên nhân Trần Lâm có thể chắc chắn như thế không chỉ đến từ bốn ông trăng trên đầu mà còn đến từ chất lượng không khí rất loãng và nhiệt độ không khí rất lạnh phải xuống đến âm độ là ít, nếu không phải một người chơi cấp 29 full HD không che mà chỉ là một nhân loại bình thường thời trước mạt thế Trần Lâm chỉ sợ đã không chịu được mà quy tiên rồi.
Huống chi nếu là ảo ảnh hệ thống sẽ chả được lợi ích gì, việc không có lợi hệ thống chắc chắn không làm.
Nói cách khác Trần Lâm và những người chơi khác đều bị hệ thống bán đi nước ngoài làm culy, có ngày về nước hay không phải xem bản lĩnh thế nào, quả là hắc ám đến cùng cục.
Đáng tiếc đây là sân chơi của hệ thống, Trần Lâm một phần tử nhỏ bé trong cả hệ thống to lớn nào dám phản đối chỉ đành ngoan ngoãn xem nhiệm vụ của mình.
Tâm niệm vừa động một bảng không báo lập tức hiện lên trước mặt Trần Lâm...
.
—————————
Ting...!Chào mừng người chơi tham gia nhiệm vụ tiến cấp 30...
Ting...!Chúc mừng người chơi đã nhận được nhiệm vụ “đánh chiếm và cướp đoạt”.
Đánh chiếm và cướp đoạt nhiệm vụ cấp phổ thông yêu cầu 2 giao đoạt.
Thứ nhất đánh chiếm, yêu cầu người chơi tấn công điểm đỏ trên màn hình map, điều kiện hoàn thành nhiệm vụ biết sạch kẻ thù.
Thứ hai cướp loạt, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đánh chiếm yêu cầu người chơi thủ vững địa điểm đã đánh chiếm trong vòng 1 giờ trước đợt tấn công đáp trả của kẻ thù, điều kiện hoàn thành nhiệm vụ không được rời khỏi địa điểm đã đánh chiến trong 1 giờ và không chết.
—————————
...
.
- Cmn còn có trò này...!khác nào bảo ta làm lục lâm thảo khấu...
Nhìn vào cái nhiệm vụ tiến cấp 30 trong truyền thuyết kia, Trần Lâm không nhịn được trợn mắt má mồm kinh ngạc.
.
Tưởng nhiệm vụ tiến cấp 30 mấu chốt để đột phát giới hạn sinh vật gì gì đó nó thế nào, hóa đã lại là “nhiệm vụ cướp cờ” cái thể loại nhiệm vụ mà Trần Lâm đã từng chơi không ít lần trong những tựa game này trước.
Nói một cách đơn giản nhiệm vụ yêu cầu đánh chiến một địa điểm do hệ thống chỉ định rồi thủ vững nơi đó trước kẻ thù là xong, đánh chiếm không được hay thủ không xong xem như thua.
Tuy nhiên trên đời này hầu là thứ gì đơn giản sẽ rất là phức tạp theo một góc độ nào đó.
Đứng ở góc độ của hệ thống tính thiết thực của nhiệm vụ thế này rất cao khi trực tiếp bảo Trần Lâm đi giết người cướp đất không khác gì lính đánh thuê.
Đây chính là bản chất của hệ thống, dù là hệ thống đại trà quản lý cả vạn sinh linh như hệ thống tiến hóa này hay hệ thống bám theo ký chủ như trong những tiểu thuyết mạng Trần Lâm từng xem thì người chơi xét theo một góc độ nào đó cũng đều là nô lệ của hệ thống.
Hệ thống chỉ cần phát ra một nhiệm vụ có thể khiến người chơi làm theo bất kỳ thứ gì mà nó muốn, như thế không phải nô lệ thì còn là gì.
Hiện tại Trần Lâm còn gà nên hệ thống chỉ phát nhiệm vụ cho Trần Lâm đánh chiến một vùng đất cho nó, nhưng nếu sau này Trần Lâm trở thành bá chủ một phương thực lực hùng mạnh, hệ thống lại yêu cầu Trần Lâm phá hủy một tinh cầu cho nó liệu Trần Lâm có vì hoàn thành nhiệm vụ mà làm hay không?
Làm hay không làm...
Rốt cuộc rồi bạn đang chơi game hay game đang chơi bạn, cái này Trần Lâm không biết cũng không có khả năng biết chỉ có thể chấp nhận làm theo nhiệm vụ của hệ thống, ánh mắt theo đó liếc nhìn lên đóm sáng màu đỏ trên màn hình map của hệ thống.
Vị trí đó trùng hợp thay cách chỗ Trần Lâm không xa...
.
Ngay lập tức không suy nghĩ nhiều nữa cũng không có tư cách để nghĩ nhiều nữa, Trần Lâm chấp nhận phận làm một quân cờ hóa thành một làn khói xanh lao đến vị trí trên màn hình...
Rất nhanh bằng tốc độ của Quy Ảnh Độn Thuật một ngôi làng nhỏ đã xuất hiện trước mắt Trần Lâm và đó cũng là địa điểm màu đỏ được chỉ định trên màn hình, nhiệm vụ trước mắt của Trần Lâm chính là đánh hạ ngôi làng đó, cái này không dễ ăn...
Cái ngôi làng theo đánh giá của Trần Lâm phía xa xa kia là một quần thể kiến trúc không lớn nhưng cũng không nhỏ, xung quanh lại được bao bộc mở một bức tường cao nhìn khà kiêng cố khiến việc tấn công vào là không dễ.
Ngoài ra theo quỷ nhãn quân số bên trong của đối thủ cũng không ít phải hơn trăm cá thể, thực lực của mỗi cá thể cũng không thấp tất cả đều từ cấp 20 trở lên.
Điểm may mắn duy nhất cho Trần Lâm là chúng không phải người cũng không phải nhân hình dị sinh vật mà là một đàn cóc, một đàn cóc đen nhìn rất là quen nhưng lại không nhớ đã thấy ở đâu rồi.
Danh Sách Chương: