Mục lục
Y Vương Vạn Dặm Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



"Tìm được rồi!"
Thợ lặn nổi lên mặt nước, để máy kéo thả dây xuống.

Sau đó máy kéo từ từ kéo chiếc xe của Giang Vị Noãn lên, và đặt ở trên bờ.

Ninh Vũ Phi lập tức đi thăm dò vị trí hệ thống phanh xe, bên trong quả nhiên là có người cố ý cắt đi, dẫn đến chỉ cần dùng một chút sức lực phanh xe, sẽ bị đứt.

Túi xách và điện thoại của Giang Vị Noãn được lấy ra, anh nói: "Mấy người đem chiếc xe kéo này đi đi, tôi sẽ theo sau.


"Được ạ!"

Ninh Vũ Phi phát hiện điện thoại của Giang Vị Noãn cũng là chống nước, quả nhiên là điện thoại mấy chục triệu.

Gọi điện thoại cho Tư Đồ Y Nhạn, bảo bọn họ ở nhà chú ý an toàn, Ninh Vũ Phi chuẩn bị đi điều tra chuyện này một chút.

Anh lái xe trở lại con đường đó, liền nhìn thấy một chiếc xe việt dã địa hình Suv đứng ở trước mặt mình.

"Ninh Vũ Phi, tại sao là cậu?"
Trên xe chính là sĩ quan cảnh sát Lăng Bảo Châu, cô ta đeo kính hững hờ nhìn Ninh Vũ Phi.

"Ồ, sĩ quan cảnh sát Bảo Châu, cô làm sao lại đến đây rồi?" Ninh Vũ Phi hỏi.

"Tôi nghe nói ở đây có chiếc xe rơi xuống hồ nước, đặc biệt đến xem xem, vậy đó là xe của cậu?" Lăng Bảo Châu hỏi.

Bởi vì nơi này ngoại trừ mấy người nhân viên xe kéo ra thì chỉ có một mình Ninh Vũ Phi.

Ninh Vũ Phi sờ mũi nói: "Đây là do trời tối không nhìn thấy gì cộng thêm đường trơn, không cẩn thận lao xuống thôi, không có chuyện gì.

"
"Cậu tối hôm qua có phải uống rượu lái xe rồi không?" Lăng Bảo Châu lại cau mày.

"Không không, không.

"
Câu nói này khiến cho trong lòng Ninh Vũ Phi hoảng hốt, Lăng Bảo Châu là một người cương trực, nói không chừng cô ta sẽ bắt mình vì tội uống rượu.


Lăng Bảo Châu nhìn Ninh Vũ Phi, hỏi: "Có thể dẫn tôi đến chỗ của cậu ở, nhìn qua một chút được không?"
"Hả, cái này không được, bây giờ tôi không có thời gian.

"
"Ừm?" Lăng Bảo Châu giọng nói hơi nặng nề một chút.

Ninh Vũ Phi chỉ có thể đành lên xe, cố gắng tự mình điều tra chuyện này hay là nhờ chị cảnh sát xinh đẹp này giúp đỡ.

Chỉ là không biết chị cảnh sát này làm sao bỗng nhớ ra lại muốn tự đến xem chỗ ở của mình.

Anh kinh ngạc hỏi: "Cảnh sát Bảo Châu, cô làm sao lại muốn đến xem chỗ ở của tôi vậy?"
"Làm sao, cậu không hoan nghênh tôi sao, hay là trong nhà của cậu có chuyện gì không để cho người khác biết?"
"Khụ khụ, xin tha, tôi là người tuân thủ pháp luật, làm sao có khả năng làm ra chuyện gì xấu chứ.

" Ninh Vũ Phi cười nói.

"Vậy thì tốt.

"
Rất nhanh, xe chạy đến biệt thự của Ninh Vũ Phi, sau khi xuống xe, hay tay chắp ra sau nhìn biệt thự một lúc nói: "Tốt, nhìn thấy cậu bình thường đơn giản, thì ra lại rất có tiền đấy?"
"Đây không phải tiền của tôi, toàn bộ đều là chị của tôi.


" Ninh Vũ Phi giải thích.

"Được rồi, dẫn tôi đi xem xung quanh?"
"Được!"
Ninh Vũ Phi dẫn Lăng Bảo Châu đi vào, nhìn thấy ba người Giang Vị Noãn đang xem phim.

Bọn họ nhìn thấy Ninh Vũ Phi dẫn theo một người phụ nữ xinh đẹp đi vào liền kinh ngạc lên.

"Vũ Phi, đây là?" Tư Đồ Y Nhạn hỏi.

Lăng Bảo Châu khóe miệng hơi cong lên, nói với Ninh Vũ Phi: "Được lắm Ninh Vũ Phi, một mình sống ở căn biệt thự to như vậy, hóa ra là cậu còn nạp thiếp nữa đấy?"
"Khụ, không có, chị cảnh sát cô đừng có hiểu lầm tôi?" Ninh Vũ Phi đành nói.

"Xin chào mọi người, tôi là cảnh sát thành phố - Lăng Bảo Châu, các cô chắc là cô chủ nhà Tư Đồ và cô chủ lớn nhà họ Giang phải không?" Lăng Bảo Châu cười hỏi.

Vừa nghe thấy là cảnh sát, hai cô gái có chút kinh sợ, dù sao chỉ là học sinh, đối diện với cảnh sát vẫn có chút không biết phải làm sao.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK