Khi sắp vào thành phố, cô lấy đồ ăn vặt mua ở Thủ Đô từ siêu thị ra, còn lấy 0.5 kg thịt ba chỉ,
Sau khi lên lầu, cô lại gặp bác gái trước kia có ý định tìm cô để mua lương thực, lần này bà ta lại có ý định mở ra xem bên trong giỏ của có gì, nhưng đã bị Trương Thiên tránh.
Mỗi lần đều như vậy, bà ta không khó chịu, nhưng cô rất khó chịu.
Cô đi đến trước cửa, đang chuẩn bị gõ cửa thì cửa đã được mở ra, người mở của là anh hai Trương Hồng Văn.
“Em gái.”
“Em về lúc nào vậy.”
Trương Hồng Văn vừa vui mừng vừa kinh ngạc hỏi.
“Em về tối qua, nhưng muộn quá nên không nói với anh.” Trương Thiên cười.
“Đừng đứng ở đây nữa, vào nhà ngồi trước đi.”
Anh ấy đưa tay lấy cái giỏ Trương Thiên đang xách, bào Trương Thiên vào nhà.
Chị dâu Hai đang chải tóc trong nhà, thấy Trương Thiên đi vào bèn vội vàng chào đón.
“Em gái đến à, ngồi trước đi, chồng, anh rót cho em gái cốc nước.”
Trương Hồng Văn đồng ý, đi lấy cốc.
“Không cần đâu, em nói với anh hai đôi câu rồi sẽ đi.” Trương Thiên vội kéo anh hai lại.
Trương Hồng Văn dừng lại, xoay người ngồi xuống.
“Em tìm anh có chuyện gì vậy?”
Trương Thiên giải thích nói:
“Là thế này, lần này em đến Thủ Đô đã mua một số máy móc về, trong đó có một máy tiệt trùng rất phức tạp, em lo sau này khi sử dụng không đúng cách sẽ xảy ra vấn đề gì đó, vì vậy em nghĩ mấy ngày nữa khi nhân viên kỹ thuật lắp đặt máy, anh đứng cạnh bên xem, tìm hiểu về máy móc, sau nay có vấn đề gì em sẽ tìm anh trước, anh sửa không được em mới đến Thủ Đô nhờ người sửa giúp.”
Trương Hồng Văn đồng ý ngay lập tức:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-308.html.]
“Được, trước ngày lắp máy một ngày em hãy đến tím anh, lúc đó anh sẽ xin nghỉ phép.”
“Nhưng…” Anh ấy có điều còn chưa rõ:
DTV
“Sao mấy ngày nữa mới lắp máy vậy?”
Không phải bình thường khi vận chuyển máy về sẽ lắp liền sao?
Trương Thiên cười khổ
Giải thích rõ sơ suất của mình.
“Hóa ra là như vậy.” Trương Hồng Văn hiểu ra, anh ấy dặn dò:
“Sau này em hãy suy nghĩ kĩ, cũng may người nhân viên kỹ thuật này nghỉ ấy ngày, nếu không lần này thật sự phiền phức rồi.”
Đi công tác ở bên ngoài có quy định về thời gian, trên thư giới thiệu viết bao nhiêu thì là bấy nhiêu.
Trương Thiên nghĩ lại mà sợ, lần này về cô phải mở một cuộc họp, tổng kết lại chuyện này, sau này gặp chuyện như vậy như mọi người cùng nhau họp thảo luận mới được.
Nói xong chuyện này, Trương Thiên đạp xe về nhà.
Trước khi về nhà, cô đã mua một cân thịt ở siêu thị, đến lúc đó sẽ cắt thành từng miếng, làm món thịt xào cho mọi người ăn.
Trương Thiên thường xuyên mua thịt từ khi giàu có, lúc đầu mẹ cô Chung Quyên keo kiệt giờ đã chuyển sang bình tĩnh, khiến cuộc sống cô dễ chịu hơn nhiều.
Hôm nay chỉ có một phần sữa của đại đội dùng máy tiệt trùng làm, phần còn lại vẫn sử dụng cách đun nóng trong nồi lớn như ban đầu.
Khi xưởng chế biến được xây dựng, lắp dây điện thì có thể sử dụng máy tiệt trùng tức thời ở nhiệt độ cực cao.
Nhưng, việc này sẽ mất một thời gian.
Điều quan trọng nhất bây giờ là thương lượng vấn đề giá cả.
Giá sữa của bọn họ thực ra tương đối cao, dù sao cũng không có nhiều sữa nên giá cao hơn ở các thành phố lớn.
Nhưng cô muốn giảm giá sữa một chút, không phải vì cô có tiền nên không muốn kiếm tiền mà vì nếu giá quá cao thì người mua sẽ ít đi rất nhiều.
Cô chỉ cần hạ giá xuống một chút thì số người sẵn sàng mua sữa sẽ tăng lên, nhiều người quan tâm hơn.
Phải biết rằng dân số trong thành của huyện Thuần là 200.000 người, nhưng hiện tại chỉ có hơn 5.000 người đặt mua sữa, đây quả là một thị trường khổng lồ!