Cũng vì lý do này, chị dâu Trương chưa từng vì mấy chuyện đó mà cãi nhau với chồng.
“Anh Trương Tương, khiêm tốn quá mức sẽ trở thành kiêu ngạo đó ạ. Những việc mà anh làm, chỉ tính riêng trong huyện của chúng ta thôi, có mấy ai dám khẳng định rằng bản thân có thể làm được?”
DTV
Trương Thiên chân thành nói:
“Xưởng sữa của em thật sự rất cần người giống như anh Trương Tương!”
“Nếu không phải em thực sự ngưỡng mộ nhân cách của anh Trương Tương, tin tưởng anh nhất định có thể bảo vệ tài sản và an toàn của công nhân trong xưởng, thì em nào dám giao trọng trách bảo vệ an ninh của xưởng cho anh chứ?”
Trương Thiên nói một tràng dài, khiến Trương Tương mặt đỏ bừng, hai chân liên tục cọ cọ ở trên mặt đất.
“Ha ha ha ha!”
Trương Mạch Đa nhìn con trai mình luôn nghiêm mặt bây giờ lại ngượng ngùng như vậy, chú ấy không nhịn được mà cười to.
“Nếu Tiểu Thiên đã nói con không có vấn đề, vậy ngày mai con hãy đến xưởng sữa đi làm đi!”
Trương Mạch Đa kiên quyết nói với con trai lớn.
“Xưởng sữa ở ngay trong đại đội, con không cần lo không chăm sóc được cho ba mẹ. Con trai con cũng vừa mới lên trung học, như vậy mỗi ngày cũng tiện đường đưa Tiểu Quang đi học.”
Trương Tương lặng lẽ gật đầu đồng ý.
Lúc này, đội an ninh đã hoàn toàn sẵn sàng, Trương Thiên còn đặc biệt nhờ anh Hai làm bốn chiếc dùi cui cho các thành viên đội an ninh.
Các thành viên trong đội vẫn luôn tò mò về việc ai sẽ làm đội trưởng đội an ninh, khi nhìn thấy Trương Tương, bọn họ lập tức đồng loạt gật đầu tán thành.
“Trương Tương làm đội trưởng đội an ninh, tôi phục!”
“Nếu tôi mà cao to lực lưỡng giống như Trương Tương, tôi chắc chắn sẽ giành lấy vị trí này!”
“Anh thử nói câu này trước mặt Trương Tương đi!”
“Tôi không dám, tôi chỉ dám nói ở đây thôi!”
“…”
Từ khi có đội an ninh do Trương Tương dẫn dắt, xưởng sữa lập tức an toàn hơn hẳn, không chỉ những người dân trên thành phố xuống nông thôn mua sữa không dám đi lung tung, trên bàn của Trương Thiên cũng không còn xuất hiện mấy thứ như là thư tình nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-436.html.]
Tuy nhiên, sau sự việc lần trước, Trương Thiên để Trương Hân của bộ phận hành chính đi lắp khóa cho mỗi phòng làm việc, còn lắp thêm một cánh cổng sắt ở lối vào.
Trương Thiên đứng ở dưới lầu, trông thấy cảnh này, cô chậm rãi gật đầu.
Cảm giác an toàn lập tức tăng lên rất nhiều!
“Đồng chí Trương Thiên!”
Trương Thiên vừa bước ra khỏi xưởng, có một người đột nhiên nhảy ra, dọa cô suýt chút nữa đã tung ra một cước.
Khi cô nhìn kỹ, chẳng phải là tên cặn bã Cao Hoài kia sao?
“Là anh à, có chuyện gì sao?”
Trương Thiên nở một nụ cười xã giao.
Cao Hoài trông có chút ngượng ngùng, tay phải hơi đẩy gọng kính, sau đó nhẹ giọng nói:
“À, cô có thấy lá thư tôi gửi cho cô không?”
“Lá thư?”
Trương Thiên ngạc nhiên, sau đó rất nhanh đã phản ứng lại:
“Ý anh là lá thư màu hồng được để ở trên bàn làm việc của tôi?”
Ha, hóa ra là của anh!
Cao Hoài vui mừng gật đầu lia lịa:
“Đúng là của tôi, không biết cô đã đọc chưa?”
Anh ta nhìn Trương Thiên với ánh mắt chứa chan tình cảm, nếu là người bình thường có lẽ đã không nhịn được mà rung động rồi.
Trương Thiên lắc đầu nói:
“Tôi chưa đọc, nhưng mà tôi đã có bạn trai rồi, tôi rất cảm ơn sự quý mến mà anh dành cho tôi, nhưng lần sau nếu anh viết thư tình thì nên hỏi rõ mọi người trước, tránh để xảy ra tình huống tương tự.”
“Bạn trai tôi tính tình khá tốt, lại tương đối hiền lành, thế nên dù có thấy lá thư của anh cũng không giận tôi, nhưng nếu là người khác thì tôi không chắc.”
Trương Thiên nói với vẻ châm chọc, Cao Hoài nghe xong, mặt lập tức tái xanh.