Cô tan học sớm, đi đến phòng nước nóng lấy một ấm nước nóng, đổ nước nóng vào đầy túi chườm ấm mới mua, đặt trong ổ chăn.
Cái túi chườm ấm này không dễ mua, cô đã phải mất rất nhiều thời gian mới mua được một cái từ chỗ Tiểu Uông, trên thị trường cũng không tìm được chỗ nào bán.
DTV
Nằm một hồi, dưới tác dụng của túi chườm ấm, chẳng mấy chốc toàn bộ ổ chăn đã trở nên ấm áp dễ chịu, chăn tơ tằm dày giữ chặt nhiệt độ trong ổ chăn, dưới tác dụng của sự ấm áp, Trương Thiên mơ màng sắp ngủ.
Khi cô sắp ngủ, ba người khác trong ký túc xá cũng đã tan học trở về.
“Cậu đã nằm trên giường rồi à.”
Giản Băng đặt hộp cơm trên tay lên bàn, nhếch miệng cười nói.
Trương Thiên cọ cọ gối đầu mềm mại, hạnh phúc nói:
“Có thể nằm đương nhiên phải nằm, trong ổ chăn của tôi rất ấm áp.”
Nhưng có một cái di động thì tốt rồi, trong lòng cô tràn đầy tiếc nuối khi nghĩ đến.
Nông Bình đi đến, đưa tay vào ổ chăn của Trương Thiên, hiếu kỳ hỏi:
“Tôi muốn xem xem, trong ổ chăn của cậu ấm tới mức nào?”
Trương Thiên thoải mái hào phóng để cô ấy chạm, giây tiếp theo, đôi mắt Nông Bình lập tức sáng lên.
“Sao ổ chăn của cậu lại nóng thế.”
Cô ấy vói cả hai tay vào trong chăn, chờ đến khi bàn tay bị đông cứng khôi phục sự mềm mại, mới lưu luyến rút ra.
Trương Thiên dùng chân kéo lấy túi nước ấm, kéo nó đến trong tầm tay đưa ra cho mọi người xem.
“Tôi đặt một cái túi chườm nóng trong ổ chăn, kết hợp với chăn có khả năng giữ nhiệt tốt, cho nên bên trong rất ấm áp.”
“Túi chườm nóng à.”
Nông Bình cầm lấy nhìn kỹ.
Lúc này, túi chườm nóng có mùi cao su nồng nặc, Trương Thiên ghét dùng lâu sẽ bị ám mùi cao su, nên đã đặc biệt làm một vỏ vải bọc bên ngoài.
Nông Bình mở vỏ vải ra, lấy ra chiếc túi chườm nóng màu đỏ bỏng tay bên trong, tò mò đặt lên đầu gối ấn thử.
Trương Thiên mặt không cảm xúc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-535.html.]
“Chơi đủ chưa? Chơi đủ rồi trả lại cho tôi, chơi thêm lúc nữa là sẽ không nóng đâu.”
Nông Bình cười nịnh, bọc lại túi chườm nóng vào vỏ vải, đưa cho Trương Thiên cầm.
“Các cậu đã ăn cơm chưa.”
Trương Thiên đặt túi chườm nóng sau đầu gối, hơi nóng truyền qua quần thu vào mạch máu, đi theo m.á.u sưởi ấm toàn thân.
“Ăn rồi, cậu chưa ăn à.”
Khâu Tuệ Lệ vừa nói vừa đổ nước nóng từ bình nước nóng của mình vào chậu rửa chân, sau đó nhúng đôi chân lạnh cóng vào, trên mặt nở nụ cười thoải mái.
Trương Thiên lắc đầu:
“Chưa ăn, nhưng tôi không muốn dậy, bên ngoài lạnh lắm.”
“Miền Bắc rất lạnh, bây giờ quê tôi hai mươi mấy độ, mặc một cái áo là đủ.”
Khâu Tuệ Lệ than vãn, rồi nhìn Trương Thiên hỏi:
“Cái túi chườm nóng của cậu mua ở đâu? Tôi cũng muốn mua một cái để dùng.”
“Tôi nhờ bạn của bạn mua, rất khó mua, một cái mười lăm tệ cơ.”
Ngay cả Trương Thiên có nhiều tiền cũng thấy giá này hơi đắt.
“Đắt vậy à.”
Khâu Tuệ Lệ cũng kinh ngạc:
“Tiền sinh hoạt phí một tháng của tôi còn chưa tới mười tệ! Một cái túi chườm nóng mà đã mười lăm tệ?”
Trương Thiên không nhịn được thở dài, đồng tình nói:
“Chứ sao nữa? Đắt c.h.ế.t đi được, nhưng tôi thật sự sợ lạnh, đắn đo mãi mới quyết định mua.”
Hơn nữa chỉ mua được một cái, may là trong nhà toàn làm nam giới khỏe mạnh, nóng tính, không cần dùng đến, cũng đỡ tốn công tìm cái thứ hai.
Khâu Tuệ Lệ lau khô đôi chân đỏ bừng, đổ nước rửa chân đã nguội trong chậu đi, cùng Trương Thiên chui vào trong chăn.
“Tớ từ bỏ vậy, tìm hai chai truyền dịch y tế có nút cao su, cũng có thể dùng làm túi chườm nóng.”
Cô ấy lẩm bẩm.
Nói thật, Trương Thiên cũng đã từng nghĩ đến cách sử dụng chai truyền dịch thay thế túi chườm nóng để giữ ấm.