Nhưng con người dễ bị vẻ bề ngoài và cảm xúc lừa dối, giống như Nhị Hổ, ông ta là bạn của chồng góa phụ Liêu, cũng thường xuyên tới nhà họ ăn cơm.
Cũng bởi vì lý do này, mẹ con nhà họ Liêu mới không có sự đề phòng đối với hai người họ, từ đó để họ đạt được mục đích.
“Về sau tôi sẽ không bao giờ ăn đồ người khác cho nữa!”
Góa phụ Liêu nói với vẻ mặt vô cùng căm phẫn.
Bà ấy ăn bánh hạch đào do Nhị Hổ đưa, sau đó mơ mơ màng màng ngất đi.
Nếu không phải liều lượng thuốc mê trong bánh rất ít, thì e là lúc này bà ấy đã bị xâm hại rồi.
DTV
Trương Thiên cũng chỉ có thể lên tiếng an ủi:
“Dì cứ cân nhắc cho thật kỹ đi ạ, cũng không phải tất cả người lạ đều là kẻ xấu.”
Thật sự là thần hồn nát thần tính.
Mắt thấy đã tới giữa trưa, Trương Thiên mượn điện thoại của đồn cảnh sát, gọi cho Trương Hồng Binh đang ở nhà khách để nói rõ tình hình.
Trương Thiên nhờ cậu đến xưởng nhựa để kiểm tra sản phẩm, còn bản thân thì dẫn người đi đến chỗ đã bán thuốc mê cho Nhị Hổ.
Mọi người cũng không quan tâm đối phương nói gì, người có thể tùy tiện bán thuốc mê cho người khác chắc chắn cũng không phải loại người tốt lành gì.
Nếu như cảm thấy bản thân bị oan, vậy thì cứ việc trình bày với cảnh sát.
Liêu Chi vẫn phải ở nhà thêm vài ngày, Trương Thiên bèn đưa cho cô ấy địa chỉ và giấy làm việc.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, cô mới cùng em trai cầm theo sản phẩm trở về.
Khi trở lại đại đội Hồng Quang, việc đầu tiên là đi tiệt trùng túi, sau đó là bỏ sữa bột vào trong túi.
Để kéo dài thời gian sử dụng, Trương Thiên đã mua đèn tiệt trùng bằng tia cực tím, tiệt trùng toàn bộ phân xưởng sản xuất.
Tiếp đó cô yêu cầu công nhân phải đội mũ và găng tay đặc biệt, khử trùng bằng cồn rồi mới bắt đầu tiến vào chu trình đóng gói sữa bột.
Không có máy đóng gói chuyên dụng, chỉ có thể dùng sức người để đóng gói từng túi một, do đó phải mất một khoảng thời gian khá lâu mọi người mới đóng gói xong.
Tổng cộng 400 cân sữa bột, đóng thành 20 thùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-423.html.]
Trong khoảng thời gian này, Liêu Chi đã đến xưởng để báo danh.
Để khiến cô bé cảm thấy an tâm, Trương Thiên đã đích thân dẫn cô ấy đi làm quen với mọi người và công việc ở trong xưởng.
Sau khi đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, vấn đề tiếp theo chính là phương thức vận chuyển.
Trương Thiên đã liên hệ với đội vận chuyển, xe sẽ do cha con nhà họ Thang lái.
Rất nhanh đoàn người đã khởi hành đi đến huyện Nhiêu.
Xe tải rời khỏi đại đội Hồng Quang, không lâu sau, lại có một chiếc máy kéo rời khỏi đại đội.
Lúc máy kéo trở về, còn mang theo một nhóm thanh niên trí thức mới đến.
…
Trương Thiên ngồi ở ghế sau, bên cạnh là Thang Hoa, trên tay cô ấy đang cầm một tờ báo, đọc to một cách diễn cảm.
“Sau khi cảnh sát điều tra, đã làm rõ tình tiết vụ án. Chủ mưu là Chương A, trong lúc ông ta đang thực hiện hành vi phạm tội thì đã bị nạn nhân b.ắ.n trúng, sau khi cấp cứu không thành công đã tử vong. Đồng phạm Đan B bị tuyên án 30 năm tù…”
Trương Thiên nghe xong, không nhịn được mà cười rộ lên.
Cô còn đang không hiểu tại sao mấy ngày nay lại không có tin tức gì? Kết quả bây giờ đã lên cả báo luôn rồi.
Viên đạn mà cô b.ắ.n có lẽ đã trúng chỗ hiểm, Nhị Hổ không qua hỏi, nhưng như vậy lại quá dễ dàng cho ông ta.
“Tờ báo này mới ra hôm nay à?”
Trương Thiên cười hỏi.
Thang Hoa nghe vậy thì gật đầu:
“Đúng rồi, lúc xuất phát tôi đã tiện đường mua vài tờ báo, cô có muốn xem không?”
“Cảm ơn cô.”
Trương Thiên thuận miệng nói.
Chuyến hành trình dài như vậy, phải tìm việc gì đó để làm, nếu không cô sẽ chán đến c.h.ế.t mất.
Kỹ thuật lái xe của Thang An Quốc đã ổn định hơn, tốc độ cũng nhanh hơn, lần này họ đã đến huyện Nhiêu ngay giờ ăn cơm.