• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nha! Đã xảy ra chuyện gì, làm sao sự tình lại trở nên như vậy!!” Hi Triệt tức giận tra hỏi Hữu Thiên.

“Sáng sớm Vương phái ta đi xử lý một đôi chuyện xưa lâu năm, trở về liền thấy như vậy rồi.” Hữu Thiên cầm chiếc khăn mặt sạch sẽ lên, định giúp Tại Trung lau lệ ngân trên mặt.

Hi Triệt vốn bị Hàn Canh quấn quít, nói cái gì mà sinh nhật của Ma vương cùng người nắm giữ Thần giới gì đó nguyên bản là như nhau, muốn mình nhất định phải lưu lại, vừa nãy bản thân vất vả lắm mới thoát khỏi hắn, lại nhìn thấy Tại Trung khóc đến mê man, còn có bức tranh bị hủy tan nát ở bên cạnh…

“Để ta!” Hi Triệt đoạt lấy khăn mặt trong tay Hữu Thiên, cẩn thận mà lau chùi lệ tích của Tại Trung, đã xảy ra chuyện gì, rốt cuộc là sao?! Đó là bức tranh mà Tại Trung vất vả lắm mới vẽ xong a! Rõ ràng đã nỗ lực làm như vậy, tại sao có thể phát sinh ra chuyện này chứ…

“Có lẽ Vương căn bản là không có tình cảm! Hắn vĩnh viễn cũng chỉ là Quân Vương Ma giới lãnh khốc vô tình mà thôi!” Hi Triệt cực kỳ phẫn nộ, ta đã cống hiến cho một Ma quân tàn nhẫn chết lặng như vậy sao?!

“Sao ngươi không nói lời nào? Ngươi không cho là như vậy sao?!” Ta thật sự không quen nhìn bộ dạng lúc nào cũng phong khinh vân đạm này của hắn, khiến người ta căn bản không biết hắn đang nghĩ cái gì!

“Có lẽ sự tình không đơn giản như vậy…” Hữu Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ, suy tư…

“Hừ! Vậy liền hảo hảo đi điều tra rõ ràng đi!”

“Hi Triệt, sao lại phẫn nộ như vậy? Sao lại quan tâm đến một dục… nô…”

“A.” Hi Triệt ngẩn người một chút, lập tức lại mỉm cười, “Kỳ thực, ta cũng không biết… Có lẽ là bởi vì… …”

Nhìn vẻ mặt ôn nhu của Hi Triệt, Hữu Thiên liền hiểu… Nguyên lai thực sự có người có thể khiến Kim Hi Triệt lòng dạ rắn rết trở nên lo lắng như vậy a…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK