“Ngươi có thể phát tiết sự phẫn hận của ngươi với ta, nhưng đừng dùng loại phương thức này!”
“Ta…”
Người trước mắt thật sự là ma quỷ, loại khí tức như muốn xé nát kẻ khác này… hảo đáng sợ…
“Lời… Lời ta nói là sự thật!”
Màu sắc trong mắt Duẫn Hạo lập tức đậm đi vài phần, ép sát từng bước một, càng ngày càng tiến tới gần Tại Trung.
Lúc Duẫn Hạo chuẩn bị nói tiếp điều gì đó, phía sau truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
“Vương, lời hắn nói hẳn là thật.”
“Hi Triệt!”
“Vương…” Hi Triệt bước tới bên cạnh Tại Trung, đối mặt với Ma vương điện hạ mà mình kính trọng, bật ra câu nói khiến Duẫn Hạo sững sờ trong nháy mắt, “Hắn, đã quên tất cả mọi chuyện trước đây rồi. Kim Tại Trung của ba trăm năm trước, đã không còn tồn tại nữa rồi…”
Gió thổi qua, mang nước mắt đã trôi đi không thể hồi lại cùng với tất cả quá khứ