• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương! Vương!!” Hi Triệt đứng ở cửa mà lớn tiếng hô to, thế nhưng y không cách nào có thể phá giải được kết giới trước mắt, nhìn Vương của y mất lí trí như vậy, Hi Triệt sao có thể yên tâm được.

Trong kết giới, Duẫn Hạo cũng không hề rống giận, chỉ trầm mặc, nhưng ngọn lửa tăm tối của hắn đang từ từ lan ra khắp nơi, dần chiếm đoạt lấy tất cả sinh linh xung quanh, ngọn lửa dữ tợn như xiềng xích của địa ngục, xé rách linh hồn, mãi mãi không thể phục sinh.

Chim muông than khóc, ma vật bậc thấp chạy thục mạng, ma phó không có ý thức ở bốn phía chờ đợi sự hủy diệt.

Kết giới đang mở rộng, tốc độ ngày càng tăng nhanh, Hi Triệt cũng chỉ có thể lùi lại liên tục, tránh cho bản thân không bị tổn thương, y căn bản không thể ngăn cản được, đây là nỗi bi thương trong tim của Vương, là sự không cam lòng cùng phẫn nộ của Vương.

Xem ra chỉ có thể đi tìm Hàn Canh rồi nhờ hắn tới giúp… Thân ảnh hỏa hồng tiêu thất ở khu vực của Ma giới, bây giờ cần người có thể chống chọi với Vương tới để ngăn cản hành động giống như đang hủy diệt Ma giới này.

Hữu Thiên cũng thi triển kết giới đồng thời với lúc Vương phát động sức mạnh, khiến hắc ám chưa đến mức chiếm đoạt lấy mọi người.

Lúc vạn vật nơi Ma giới đều cảm thấy thời điểm chết của mình sắp đến, một tia sáng chói lóa không thuộc về Ma giới đâm thẳng vào kết giới đen tối kia, hắc bạch đan xen, sự cắn trả to lớn nhanh chóng phá hoại tất cả những thứ xung quanh.

“Này! Ta gọi ngươi tới giúp, chứ không phải bảo ngươi tới làm loạn thêm đâu!!”

“Ừ nhỉ, nếu không còn gì tại nơi này thì ngươi không thể ở cùng ta rồi.” Ngữ khí ngả ngớn, khiến khuôn mặt yêu dã bên cạnh kia càng thêm phẫn nộ.

“Ngươi cứ thử xem.” Ngữ điệu băng lãnh đó chính là một sự cảnh cáo.

Nhìn Hi Triệt đã thực sự nổi giận, Hàn Canh biết kẻ chịu thiệt cuối cùng chắc chắn vẫn là mình, vì vậy liền vội vàng nghiêm chỉnh trở lại, hai đại vương giả đối đầu với nhau, không một lời nói, im lặng bình tĩnh, sức mạnh của bản thân là thứ sẽ quyết định tất cả.

… …

“Duẫn Hạo, ngươi muốn hủy tất cả mọi thứ sao?” Lạnh lùng nhướn mày, chậm rãi đến gần Duẫn Hạo.

Duẫn Hạo không nói gì, nhưng lại xoay người nhìn về phía Hàn Canh.

“Không nghĩ rằng phản ứng của ngươi lại lớn như vậy, Tại Trung không phải đã quay về rồi sao?”

“Quay về?” Nụ cười khổ nơi khóe miệng đã tiết lộ nỗi cay đắng trong lòng, đã quay về, nhưng y lại đưa trái tim cho kẻ khác.

“A, Ma vương cường đại của chúng ta đã chịu không nổi nữa rồi sao?” Mang theo chút trào phúng, nhìn phản ứng của Duẫn Hạo, lúc vừa mới tới đây, Hi Triệt đã giải thích tổng thể tình hình, thực sự là ngoài dự đoán a.

Kim mâu sắc bén nhìn vẻ mặt chế giễu của Hàn Canh, trong lòng càng thêm tức giận, nhưng trên khuôn mặt lãnh tuấn lại câu lên một nụ cười không rõ thâm ý, “Ta có thể vì tả cận sử của ta mà hảo hảo ban thưởng một đoạn hạnh phúc, với điều kiện của Hi Triệt, Ma tộc ở đây sẽ vui vẻ chấp nhận.”

“Trịnh Duẫn Hạo!” Kết giới trong ngoài đồng thời vang lên sự cảnh cáo, Duẫn Hạo nhìn dáng vẻ của hai người, nhịn không được mà lại nhớ tới bộ dạng đan chặt mười ngón tay của Tại Trung và Hiền Trọng, ngọn lửa tăm tối lập tức lan rộng.

Thở dài một hơi, Hàn Canh cũng chỉ có thể gia tăng sức mạnh, “Duẫn Hạo, nói không chừng có rất nhiều chuyện ngươi không hiểu rõ, ngừng hành động hiện tại này lại đi, đây không phải là điều mà một Ma vương lãnh tĩnh nên làm.”

Thấy Duẫn Hạo vẫn không phản ứng, Hàn Canh chỉ có thể tiếp tục nói, “Ba trăm năm trước, bởi vì hiểu lầm, ngươi đã phạm lỗi sai một lần, chẳng lẽ lần này ngươi còn muốn giẫm lên vết xe đổ sao?”

Lời nói này đâm thẳng vào tim Duẫn Hạo đầy nhói đau, đúng vậy, ba trăm năm trước, chính bởi vì sự hiểu sai của ta mà tạo nên vết thương không thể vãn hồi cho Tại Trung, ta đã từng nói rằng, vĩnh viễn sẽ không phạm lỗi thêm lần thứ hai nữa…

Xem ra đã nghe lọt rồi, Hàn Canh cười nhạt, thu hồi sức mạnh, Duẫn Hạo cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

“Hi Triệt, xử lý cho tốt.” Sau mệnh lệnh đầy đơn giản, Duẫn Hạo liền bước về gian phòng của mình, ta cần suy nghĩ trong yên tĩnh…

“Cái gì?! Phá thành cái dạng này, rồi bảo ta…” Còn chưa nói xong, thắt lưng đã bị một cỗ sức mạnh to lớn ôm lấy.

“A, đừng nóng nảy, ta sẽ giúp ngươi mà.” Nụ cười ý vị thâm trường khiến Hi Triệt có một loại dự cảm không tốt…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK