Hàn Như bán bệnh viện cho Cảnh Minh tuy lúc đầu không có mấy yêu thích nhưng phải bán đi rồi lại có chút tiếc nuối.
Không ít người thắc mắc tại sao cô lại phải bôn ba vì Lương Hải như vậy, có lẽ vì khi đó Lương Hải cho cô chút ấm áp của thời niên thiếu, trong khoảng thời gian đau thương kia cũng có thể khi nghĩ cô không còn anh là người duy nhất đau lòng cho cô đã làm ra những chuyện cực đoan đến vậy.
Hôm nay, Lương Hải được tại ngoại Vũ Tuyết, Lương Yên lo lắng đứng ngoài đồn cảnh sát từ rất sớm, khoảng 8h Lương Hải đi ra mới có mấy ngày mà nhìn anh tiều tụy đi nhiều.
Đưa mắt nhìn xung quay không thấy Hàn Như anh có chút thất vọng, cô đi rồi cũng đúng tại sao cô có thể ở lại bên anh lúc này.
Lương Hải hút một hơi thuốc lấy bình tĩnh từ từ đi lại phía Vũ Tuyết.
"Tốt rồi không sao là tốt rồi." Vũ Tuyết nói trong nước mắt.
Lương Yên cũng không mạnh mẽ được nữa ôm lấy Lương Hải nức nở.
"Anh sau này sống cho tốt."
Lương Hải không nói mặc bọn họ lải nhải ánh mắt anh nhìn về phía xa.
Trước khi bị bắt anh đã dùng toàn bộ số tiền còn lại của mình mua cho cô một hòn đảo tư nhân ở shipre, mọi thứ anh đã sắp xếp chỉ hy vọng cô có thể bình an.
"Đi thôi về rồi nói." Vũ Tuyết nghẹn ngào nói, Trên xe không khí ngột ngạt Lương Hải cảm thấy không thoải mái.
"Lương tiểu thư bây giờ về đâu ạ."
Trương Hàn cung kính nhìn về Lương Yên.
"Về Nhà chính, cậu nhìn xem chỗ nào bán nho thì dừng chút."
Nói rồi Lương Yên hướng Vũ Tuyết.
"Mẹ Hàn Như hỏi chúng ta bao giờ về cô ấy muốn đi thử vai."
Lương Hải từ lúc lên xe vẫn luôn hững hờ nghe thấy tên cô lập tức có phản ứng.
"Hàn Như cô ấy chưa đi."
Lương yên xem thường nhìn Lương Hải.
"Đi đâu cô ấy bán bệnh viện cho chúng ta vay tiền để bảo lãnh cho anh tại ngoài, nói chung vì anh mà bỏ không ít công sức anh đối với người ta tốt một chút."
Lương Hải không thể diễn tả tâm trạng lúc này đau xót, xấu hổ, nhưng hạnh phúc cô không bỏ anh phải chăng anh vẫn còn cơ hội.
Về đến nhà chính Hàn Như đang ngồi bấm điện thoại bên cạnh là Tiểu Bình, Lương Hải nhìn thấy cô từ xa anh rất muốn ôm lấy cô nhưng lại không dám.
"Như anh về rồi."
Hàn Như không trả lời từ điện thoại nhìn lên rất nhanh lại nhìn vào điện thoại như cũ lạnh nhạt gọi Tiểu Bình.
"Đi thôi."
Hàn Như không đáp lời Lương Hải ngay cô đứng dậy chỉnh lại ta váy mới không mặn không nhạt lên tiếng.
"Đồ của anh tôi để trong phòng sách tự lên mà lấy, tôi không cần thứ đó."
Nói song không cho Lương Hải kịp phản ứng đã tự mình ra cửa.
Thời gian chớp mắt một cái đã qua ba tháng công ty của Lương Hải cũng đã vượt qua khó khăn.
Chỉ là Lương Hải không còn làm chủ tịch nữa công ty giao lại cho Lương Yên, anh chọn làm viện trưởng một bệnh viện của Lương thị.
Hàn Như quay lại diễn xuất.
"Chị Như."
Hàn Như nhàn nhạt ngẩng đầu nhìn Tiểu Bình.
"Sao vậy."
"Chị nam chính lại bị tai nạn phim trường không thể tới đạo diễn Tô bảo chị nghỉ ngơi sớm."
Hàn Như nắm chặt tay cả người tỏa khí lạnh cái tên biến thái Lương Hải lại anh ta dở trò cho mà xem.
Lương Hải bên này lại vô cùng vui vẻ đúng là anh giở trò nhưng ai bảo kịch bản lại có cảnh giường chiếu khiến anh nóng mắt như vậy chứ.
"Đại ca, chị dâu.. chị dâu." Trương Hàn ấp úng không nói lên lời.
"Cô ấy làm sao " Lương Hải gấp gáp đứng dậy.
"Chị dâu nói sẽ chăm sóc cậu ta đến khi ra viện."
"Cái gì, sao cô ấy dám."
Phòng bệnh.
"Nick cậu muốn ăn gì tôi sẽ nấu cho cậu."
Hàn Như vừa nói vừa chớp mắt nhìn cậu ta.
"Chị tha cho em có được không, em đã thế này rồi không hợp quay mv của chị nữa đâu."
Mv này chắc gì đã nổi mà cậu phải mạo hiểm chứ.
"Trương Hàn gọi y tá đưa bệnh nhân kiểm tra nội soi dạ dày."
Lương Hàn nghiến răng nói.
Nick kinh ngạc nhìn Lương Hải cái tên này bị thần kinh hay sao, bong gân thì liên quan gì đến dạ dày.
"Không ….Không viện trưởng Lương tôi vì sao phải làm cái đó chứ."