• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện” Minh Sát nhàn nhạt cười, “Lúc trước có một đứa trẻ, hắn muốn trở thành thiên hạ vô địch, nên hắn đã bái giáo chủ Ma giáo lúc đó là Linh Tuất Kiệt làm sư, vì hắn đích thực là kì tài luyện võ, ngộ tính rất cao, cho nên lúc đó Linh Tuất Kiệt đem Huyền Minh kiếm pháp mà Hoa Sinh sáng tạo truyền thụ cho hắn, về sau lại truyền hết công lực của mình cho hắn. Linh Tuất Kiệt lúc đó trên giang hồ không chuyện ác nào không làm, dấy lên tinh phong huyết vũ, y đã chán ngán cuộc sống như vậy, cho nên toàn bộ võ công của y đều truyền cho đứa bé, toàn bộ nội công cũng truyền qua cho nó, khiến cho bản thân trở thành kẻ không chịu nổi một đòn. Lúc tuổi tác của y đã cao chuẩn bị quy ẩn giang hồ, thì Thẩm trang chủ hiện tại lại tìm đến y. Lúc đó vị trí của Thẩm trang chủ trên giang hồ cũng rất cao, liên thủ với Mộ Dung Sơn trang khống chế Linh Tuất Kiệt. Mộ Dung Loan bệnh chết không bao lâu thì Mộ Dung Lệnh kế vị, toàn trang không còn hỏi đến chuyện giang hồ nữa. Mà Thẩm trang trang chủ lại tìm đến Linh Tuất Kiệt để giết chết hắn, giết chết một ông lão tay không tấc sắt hoàn toàn không chịu nổi một đòn. Khi đó đứa bé ở ngay bên cạnh, máu chảy đến bên người nó, trong chớp mắt, Thẩm trang trang chủ nói muốn diệt cỏ tận gốc, nhưng đứa bé đã chạy mất. Về sau đứa bé lại bái một danh sư khác, ăn cắp Hấp công đại pháp không ai luyện đến được giấu trong Ma giáo. Dùng Huyền Minh kiếm pháp làm bị thương rất nhiều người, hút hết công lực của họ, rồi giết họ một cách rất tàn nhẫn. Hấp công đại pháp chỉ có thể phối hợp với Huyền Minh kiếm pháp để sử dụng. Huyền Minh kiếm pháp lúc đó chỉ có một truyền nhân, chính là đứa bé đó”.

Thanh âm của Minh Sát rất bình tĩnh, tựa hồ như những gì nói ra đều không phải là chuyện gì bi thảm, mà chỉ như một đoạn Tứ thư Ngũ kinh bình thường vậy.

“Vậy rồi sau đó ? Đứa bé thế nào ?” Tôi truy hỏi.

“Sau đó…đứa bé đã trở thành thiên hạ vô địch. Hắn tự cho rằng đã trưởng thành. Hắn liền gia nhập giang hồ để khiêu chiến Minh chủ võ lâm, sau khi đánh thắng liền giương giương tự đắc. Chính vào lúc này, hắn đã quen biết hai người. Một người là Chu Lâm Phong, một người là Gian Tập Lũng”.

Hắn dừng lại không nói, tôi cảm thấy lạ : “Sao vậy ? Tại sao lại không nói tiếp ?”

Hắn quay đầu lại : “Hôm nay trễ quá rồi, lần sau đi, ta chỉ muốn ngươi nhớ lấy, cho dù thế nào, không thể mềm lòng, không thể động chân tình. Đừng cho rằng có người muốn thật lòng làm bạn với ngươi”

Tôi gật đầu. Lúc Mã Lục phản bội , tôi đã hiểu đạo lý này.

“Nghĩa mẫu là người đầu tiên tốt với ta. Nhưng bà đã bị Khúc Kinh Thiên giết chết. Trượng phu đã từng ân ái coi nhẹ sống chết của mình, thậm chí có thể tùy ý chà đạp, trên thế giới này, trong mắt ta vốn không có cái gì là tình cảm, nếu có, cũng chỉ là biểu hiện giả dối, nội tâm đen tối”

Tôi không đợi Minh Sát nói, lại nói tiếp : “Ta phải đi rồi, hôm nay đúng là muộn quá rồi. Một lát nữa ta muốn đến Khúc trang xem sao”

Minh Sát vỗ vỗ đầu tôi : “Đi đi, ta trở về Địa cung. Nếu có chuyện thì đến Địa cung tìm ta, ta đã nói với ngươi cửa vào rồi”

Cửa lớn của Khúc trang đóng kín, bên trong đã không còn lại mấy người, đa số đều bị mối thù giữa Khúc trang và “Bạch y Tu La” dọa chạy mất rồi, sợ sẽ đe dọa tính mạng của bản thân. Trong phòng của Khúc Diệp Thương vẫn còn sáng đèn, xuyên qua cửa sổ cũ nát có thể nhìn thấy hắn đang ngồi ở đầu giường, thê tử Tố Linh đang ngồi bên cạnh.

“Vô Loan đâu ? Đã mấy ngày rồi không thấy bóng dáng hắn”

“Không biết, Vô Loan cũng đã hai mươi hai rồi, người làm đại ca như chàng cũng không thể cứ nghĩ thay cho hắn được”

“Ai, Khúc trang lụn bại như ngày hôm nay, còn có cô nương nào muốn gả đến nữa chứ ? Lúc trước ai lại không biết ai tiếng Khúc trang Tam công tử và Mộ Dung Nhị công tử trên giang hồ chứ ? Từ khi bị con yêu nữ đó…”

Tôi không nghe tiếp nữa, Khúc Diệp Thương, xem thảm cảnh của Khúc trang các ngươi bây giờ, ta cũng sẽ không tính toán với ngươi hai chữ “yêu nữ” đó đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK