• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mấy ngày nay có người nào khả nghi tới hay không” Khúc Tỉ Phong mở miệng hỏi trước. Lúc nãy khi y và Ninh Diệc Vũ trở về nhìn thấy tôi thì rất ngạc nhiên.

“Trừ hôm nay có một vị đặc biệt khiến người khác nghi ngờ !” Ninh Diệc Vũ hừ lạnh, “Người này độc ác vô cùng, giết cả nhà ta !”

“Vẫn còn để thoát Thiếu môn chủ và Thủy Tố Linh” Tôi cũng hừ một tiếng.

“Được rồi được rồi, Diệc Vũ, trong trận chiến giữa Ma giáo và Hoài An Môn đệ chẳng phải cũng giúp Ma giáo giết người của Hoài An Môn sao ?” Khúc Tỉ Phong hòa giải.

“Đó là do mắt ta mù” Ninh Diệc Vũ quay đầu đi, không nói gì nữa.

Khúc Vô Loan vẫn chưa nói gì, chỉ yên lặng nhìn tôi. Sau khi tôi nhìn đến hắn, hắn mới mở miệng, “Ba tháng trước, Hoài An Môn cho người đến khuyên huynh ấy liên thủ đối phó Ma giáo. Nhưng đại ca đã cự tuyệt. Lúc đó tuy huynh ấy không nói, ta cũng có thể biết ấn tượng huynh ấy đối với muội đã dần thay đổi. Muội đưa ba ngàn hai lượng đến Khúc trang, huynh ấy đã dùng để cử hành lễ táng phô trương nhất, tu sửa mộ phần, sau đó xuất ra năm trăm hai lượng tu chỉnh Khúc trang, thừa lại hai ngàn hai lượng huynh ấy cũng không đụng đến. Đại ca cảm thấy tuy rằng muội rất độc ác, nhưng vẫ rất hiểu nhân tình, cho nên huynh ấy cự tuyệt yêu cầu của Hoài An Môn”

“Người đến làm thuyết khách lúc đó là Khưu Cập Tiên, về sau lại có một người nữa đến khuyên, là một nam tử trẻ tuổi” Khúc Vô Loan lại nói. “Đại ca lại cự tuyệt. Sau đó nam tử lại nói đến chuyện của Khúc Kinh Thiên lúc trước, chọc tức đại ca, vậy là đại ca nổi giận, bảo hắn cút đi, nói chắc chắn Hoài An Môn diệt môn, còn nói môn phái nào đối kháng với Ma giáo cũng định chắc sẽ diệt môn. Nam tử đó không vui, nói Ma giáo làm quá nhiều việc ác, còn nói sẽ có một ngày hắn sẽ nợ máu trả máu. Hắn giống như rất hận Ma giáo”

Nợ máu trả máu ? Tôi lầm bầm đọc lại câu này.

“Sẽ còn có người chết” Tôi mỉa mai cười cười.

Ninh Diệc Vũ quay đầu lại, “Ngươi làm sao chắc chắn”

“Đúng. Mục đích của hắn là lật đổ Ma giáo, lật đổ ‘Bạch y Tu La’, hắn sẽ đem cái chết của những người đó đổ lên trên đầu ta” Tôi cười lạnh. “Đáng tiếc Khúc trang các ngươi và Thiếu môn chủ Giang Nam vọng môn khác với hắn”

“Có ý gì ?” Ninh Diệc Vũ rất tức giận.

“Rất rõ ràng cả nhà hắn là ta giết, cho nên hắn phải báo thù, muốn ta nợ máu trả máu. Giang Nam vọng môn cũng bị ta giết, sao lại không có ai muốn báo thù vậy ? Khúc Kinh Thiên cũng bị ta giết, cũng không ai đến tìm ta”

Khúc Vô Loan cười nói, “Đó là do ta vốn không xem hắn là cha, sống chết của hắn không liên quan tới ta.” Khúc Tỉ Phong chỉ cúi đầu nói, “Đó là do ông ấy sai trước, giết Tam nương trước, cho nên ta cảm thấy…”

Ninh Diệc Vũ chỉ ậm ừ nói, “Ta đánh không lại ngươi, cho nên ta muốn tìm cơ hội tốt…”

“Muốn tìm cơ hội ? Vậy sao ngươi lại nói với ta ? Muốn ta đừng cho ngươi cơ hội sao ? Muốn ta gia tăng phòng bị sao ?” Tôi trào phúng cười.

“Ta đã biết người đó là ai rồi, ta sẽ cho hắn sống không bằng chết !” Tôi khẽ nheo mắt, nắm chặt Huyền Minh. Mấy người họ không ai nói gì nữa cả, chỉ là ngây ngốc nhìn tôi.

Sau khi trời sáng, lại có một tin tức truyền đến võ lâm, chưởng môn Võ Đang và mười hai vị đệ tử ưu tú dưới trướng toàn bộ bị giết, thảm không kể xiết. Ma giáo như đang đứng trước cơn sóng to.

Nhưng từ Khúc trang lại lộ ra tin tức, hung thủ lại là kẻ khác, là Mộ Dung Thiện đã chạy thoát của Mộ Dung Sơn trang. Nghe nói còn có một nha hoàn nhìn thấy bộ dạng của hắn, nhận ra hắn đã từng là thuyết khách của Hoài An Môn.

Thuyết khách của Hoài An Môn lúc đó ai cũng biết, ngoài trừ Khưu Cập Tiên, còn có Mộ Dung Thiện của Mộ Dung Sơn trang đang nhờ vả Hoài An Môn. Vậy là mọi người tin tưởng không nghi ngờ gì với tin tức này.

Những tin đồn đối với Ma giáo cũng giảm dần.

Lúc này, Khúc trang lại lộ ra một tin tức kinh thiên : Khúc trang vì báo thù cho Khúc Diệp Thương, đã bắt giữ Mộ Dung Thiện !

Cả võ lâm đều chấn kinh !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK