Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể - Lâm Tử Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 342

Càng như vậy, hắn càng căm ghét Lâm Tử Minh, nêu như không phải do tên súc sinh này, làm sao hắn thành ra bộ dạng như bấy giờ được!

May mắn thay, ý chí của hắn vẫn còn mạnh, hắn vẫn có thể chịu đựng được điều đó.

Khi mà lễ đính hôn gần bắt đầu, hắn vân thành công đi đến kịp lúc!

Khi hắn chuẩn bị đi bộ đến phòng tiệc, Hoàng Văn Hoa đã thở sâu, duỗi thẳng lưng, đầy trợ lý bên cạnh hắn ra một cái mặt đấy – tự tin rất ngạo mạn, rồi hắn mở cửa ra.

Bắt đầu bước vào phòng khiêu vũ.

Ở phía sau, những người theo sau Han là đội hình của hắn, bao gôm cả bố hắn Hoàng, Động Cường, đêu đứng bên phải hản, trong lúc này, – toàn bộ Hoàng Gia đêu tôn trọng hẳn.

Đúng vậy hôm nay là một ngày quan trọng, co dù hắn có bị thương nặng hơn nữa cũng sẽ cố găng đứng lên, đề mọi người thấy được mặt mạnh mẽ nhất của hắn.

Theo như câu nói đại nạn không chết thì sẽ có phúc, hắn tin chắc vào điều đó, sau lần này thì ánh sáng vinh quang đằng trước đang chè đợi hắn!

Sự xuất hiện của một nhóm người như vậy thu hút sự chú ý của rất nhiều người, họ nhìn lại nhau và thấy hắn đấy những cơn gió mùa xuân, tất cả mọi người đều biểu lộ một cách ngạc nhiên, người đầu tiên thốt lên: ‘ Hoàng Văn Hòa đến rồi!”

Giọng nói không lớn lắm, nhưng cũng vừa đẹp làm cho mọi người ở đó yên tĩnh, nhiều người nghe được, mắt họ nhìn về phía hắn.

Bao gồm Lâm Tử Minh, khi anh nghe được đều này, anh cũng nhìn về phía hắn, rất nhanh, anh nhìn thấy Hoàng Văn Hoa, nheo mắt lại một chút.

Tên Hoàng Văn Hoa này mạng lớn, cái đập chân lúc đó không giêt chết được hắn, vẫn còn có thê đến tham gia bữa tiệc đính hôn này.

Rồi, ngay lập tức anh thấy được rất rõ ràng là Hoàng Văn Hoa ở quá giới hạn của sợi dấy, cơ thể của hắn rất yêu, chỉ là hán đang dựa vào một hơi thở cố gắng kiên cường.

Mặc dù gương mặt của Hoàng Văn Hoa đã được trang. điểm, trông hồng hào, nhưng Lâm Tử Minh chỉ với một ánh mắt đã nhìn ra được rằng | hắn thực sự xanh xao, xanh đến nỗi không có tí máu nào luôn. Ngay cả đi bộ cũng ọp ẹp, một đứa trẻ cũng có n nhẹ nhàng đầy hắn ngã xuống ât Bị thương nặng như vậy rồi mà Hoàng Văn Hoa vẫn cô tham gia bữa tiệc đỉnh hôn này cho thấy hắn cũng rất chỉ là liều mạng.

Sự xuất hiện của Hoàng Văn Hoa và những người khác làm cho không khí của buổi tiệc khởi động, trên sân khấu Quách Nguyên Giáp với vẻ mặt không hài lòng với hắn, lúc này không nói gì hết nụ cười cũng tắt đi.

Còn Quách Quân Nhi nhìn thấy Hoàng Văn Hoa, mặt cô trở nên lạnh lẽo, hừ một tiêng, càng nhìn Hoàng Văn Hoa cô càng thấy không thuận mắt, đặc biệt là sau khi nghe Lâm Tử Minh nói về vài điều xấu của Hoàng, Văn Hoa, cô lại càng không thích hãn.

Nếu như phải lấy Hoàng Văn Hoa cô thà độc thân suôt đời!

Rồi, đôi mắt cô vô thức nhìn thắng vào Lâm Tử Minh, nhìn Lâm Tử Minh vẫn đứng ở đó, _thong thả và nhẹ nhàng, không căng thẳng hay lo âu, vô cùng bình tĩnh giống như bước nhẹ nhàng trong tòa án.Nó làm cho cô cảm thấy rất an toàn, có Lâm Tử Minh ở đấy tự nhiên là cho cô cảm thấy rất an lòng.

Một cảm giác tuyệt vời.

Thật ra với trí tuệ của mình, cô cũng biết răng , bữa tiệc tối nay, hoành tráng và sang trọng như vậy, còn có rất nhiều người giàu có có mặt mũi ở đấy, Lâm ,lử Minh cũng không thể “giải cứu” cô. Nhưng trong thâm tâm, cô ấy chỉ có một cảm giác khó hiệu, là Lâm Tử Minh có thể làm được!

Sau khi Hoàng Văn Hoa bước vào, một nụ cười tươi trên khuôn mặt, sải bước vào, bởi vì đôi mắt mọi người đạng tập trung vào. hắn, trong lúc này hắn là trung tâm của toàn bộ khán giả, cái cảm giác này làm hắn tràn lên một nguôn năng lượng mới, những bước đi nặng nê của hắn cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều, đi một cách hùng hồ uy phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK