Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể - Lâm Tử Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 38

“Vương tổng, là anh nói rằng, chỉ cần tôi đi cùng anh trong ba ngày, ông sẽ cho vay 20 triệu cho Sở Gia trong ba năm mà không có lãi, ông sẽ không hối hận chứ?” Sở Phi nhìn chằm chằm vào hắn

Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp và thân hình nóng bỏng của Sở Phi, Vương Vệ Quy thực sự muốn chiếm hữa nó. Nhưng anh cũng biết rằng một khi anh chiếm hữu, thì anh đã kết thúc. Vì vậy, anh nhanh chóng rời mắt khỏi thân hình của Sở Phi và nói một cách có ý nghĩa: “Cô Sở, việc tôi đã hứa thì chắc chắn sẽ không hối hận, tất nhiên, trước tiên cô phải hoàn thành tốt công việc của mình.”

Sở Phi cắn môi, “Tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của anh, anh muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm như thế!”

Nói câu này, Sở Phi cảm thấy buồn và đau khổ trong lòng, vốn dĩ là một người phụ nữ rất kiêu ngạo mà giờ đây lại lâm đến đường này bản thân.

Thấy cô ấy như vậy, Vương Vệ Quy cau mày, có chút không vui, nói: “Cô Sở, cô phải hiểu rõ, chính Sở Gia của cô đã yêu cầu tôi mượn tiền chứ không phải tôi ép buộc cô, đây là việc có tình tôi nguyện đừng có làm như tôi giống như một thằng tồi tệ nhất ! Đây là công việc của cô, mong có điều chỉnh thái độ của mình, đừng có trông như rất miễn cưỡng như vậy!”

Sở Phi run rẩy và cúi đầu xuống, kìm nén những giọt nước mắt sắp rơi.

Với một tiếng vang, thang máy đã đến nơi, Vương Vệ Quý vừa bước ra vừa nói: “Tôi nói với cô nó là như thế này, cho Sở Gia mượn tiền không phải làtôi, mà là chủ tịch mới của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh, có mệnh tốt, nhận được S ưu ái của chủ tịch chúng tôi, nếu có phục vụ anh ấy tốt, về sau sẽ tận hưởng vinh hoa phú quý vô tận, Ngược lại, nếu có phục vụ chủ tịch của chúng tôi không tốt, thì 20 triệu này cô cũng đừng mong nhận được, Sở Gia cũng đừng mong sống sót ở thành phố Hoa !”

Hào quang của Vương Vệ Quy bật ra, giọng điệu nghiêm túc và lạnh lùng, khiến Sở Phi run rẩy.

Cô ấy phản ứng lại và ngẩng đầu lên dữ dội, “Vương tổng, ông đợi một chút, nhưng điều ông vừa nói là có ý gì ? Không phải nói là để tôi đi cùng với ông, tại sao lại biến thành chủ tịch của ông rồi?”

Vương Vệ Quy mặt trầm xuống và nói, “Sao nào, cô vẫn kén chọn? Thực sự nghĩ mình là quan trọng , phải không?”

“Không không, tôi không có ý này …” Sở Phi nhanh chóng xin lỗi.

Ngay lập tức đến văn phòng của Lâm Tử Minh, bước chân của Vương Vệ Quý chậm lại, khuôn mặt bình tĩnh lại và giọng nói thân thiện hơn rất nhiều, nói: “Cô Sở, chủ tịch của chúng tôi là một chàng trai trẻ và rất đẹp trai, tốt hơn cái thằng béo như tôi, được chủ tịch của chúng tôi nhìn trúng đúng là phúc của cô. Trong mấy ngày này, cô hãy phục vụ chotốt chủ tịch của chúng tôi nếu chủ tịch của chúng tôi hài lòng, đừng nói 20 triệu, hai tỷ cũng là điều dễ dàng. ”

Hai tỷ

Sở Phi nghe xong con số, tim cô đập nhanh.

“Thật, thật không?”

“Tất nhiên là thật, tôi Vương Vệ Qúy là người như thế nào mà phải đi lừa cô?” Vương Vệ Qúy nói với một nụ cười: “Được rồi, phí trước là văn phòng của chủ tịch , chủ tịch ở trong, cô phải làm mọi thứ để làm hài lòng chủ tịch. , cô biết chưa?”

Sở Phi nghiến răng và gật đầu.

Trong một khoảnh khắc, cô cảm thấy cảm thấy tiếc và có lỗi với Lâm Tử Minh.

Sau bốn năm kết hôn, cô vẫn giữ được trinh tiết và không bị Lâm Tử Minh chạm vào

Nhưng rất nhanh, cô ấy đã gạt ý tưởng này ra khỏi đầu mình, Lâm Tử Minh hoàn toàn không xứng đáng với cảm giác tội lỗi của cô ấy!

Vương Vệ Quy đi đến cửa văn phòng, gõ cửa trước và nói với giọng tôn trọng: “Chủ tịch, tôi có thể vào trong không?”Một lúc sau, một giọng nói lười biếng phát ra từ bên trong, “Vào đi.”

Vương Vệ Quy kìm nén sự phấn khích và đẩy cửa vào, để tốt hơn, trước tiên hắn ta để Sở Phi đợi ở cửa, tự mình đi vào trước, thấy Lâm Tử Minh ở trong phòng, hắn ta bước đến và nói : “ Chủ tịch, tôi dẫn người đến rồi.”

“Huh?” Lâm Tử Minh nhất thời không hiểu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK