Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể - Lâm Tử Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 432

Dương Kì nói câu này, mặt của hắn ta rõ ràng là có mùi của sự cười nhạo.

Lâm Tử Minh cười ngu ngốc, cố ý lộ ra cái vẻ là rất sốc nói: “Wow, anh Kì làm sao anh biết em là chủ tịch của Tử Quỳnh?”

Dương Kì ngay lập tức đâm cho Lâm Tử Minh một phát vào ngực, cười mắng: ” Biến đi được rồi đó, nói em béo em cũng tưởng thật luôn hả”

Lâm Tử Minh chớp mắt nói, ” Anh Kì, sao em lại không thể là chủ tịch Tử Quỳnh được?”

Cùng lúc đó, cũng có hai người diễn viên phụ khác đi đến, nghe được họ nói chuyện, đều cười nói: “Tôi nói này tiêu tử, anh thật sự làm tôi cười, anh có biết công ty nào là công ty truyền. thông Tử Quỳnh không? Bây giờ giá trị của thị trường đã vượt đắm sáu tỷ nhân dân tệ rỒi, CÓ biết chủ tịch của Tử Quỳnh đại biểu cái gì không?

Đó tuyệt đôi là một con cá sâu to lớn, một chủ nhân của hàng tỷ nhân dân tệ, đến trường quay này của chúng ta cũng là do chủ tịch đầu tư, đạo diễn và Ngô Phồn Nhất nhìn thấy chủ tịch đều phải cúi đầu cong lưng.”

Một diễn viên phụ khác cũng nói mỉa mai: “Tôi nghĩ anh ta đã đọc quá nhiều tiêu thuyết online rồi đó, tự xe mình là tổng tài rồi đó, haha. Chủ nhân của hàng tỷ nhân dân tệ lại chạy đến đây làm, Ti diễn viên phụ nhỏ bé như? Thế. mà cũng dám nói được, hahahaha…

Tiếng cười của hai diễn viên phụ đó rất ồn ào, vừa hay bị mấy người điễn viên phụ khác không xa nghe được, bọn họ cũng nhanh chóng chạy qua đó, đợi khi bọn họ hiểu được có chuyện gì sảy ra xong thì cũng cùng nhau cười lớn lên, như thê bọn họ đã nghe một trò đùa lớn Vậy.

“Tôi nghe có đúng không? Hắn nói hắn là chủ tịch của Tử Quỳnh.”

“Còn có thể là gì nữa? Một tên diễn viên phụ nhỏ bé mà lại tự nói mình là chủ tịch của Tử Quỳnh, đây là trò đùa vui nhật mà tôi từng nghe trong năm.”

“Dương Kì, anh ở đâu mà lại quen biệt được cái tên kì lạ này vậy? não có vấn đề rồi, dám đóng giả làm chủ tịch của Tử Quỳnh?”

Một nhóm diễn viên phụ đã xem đó là điều thích thú, cười thiếp hết lần này đến lần khác, thậm chí Dương Kì cũng bị liên lủy, cũng bị chê nhạo theo.

Đối với Lâm Tử Minh đâu chẳng là gì hết, anh đã bị chế nhạo quá nhiêu rôi, cái quá trình này có là gì đâu. Mặt khác Dương Kì không có giông vậy, hắn ta không thể chịu đựng được, đỏ mặt nói với một giọng to răng: “Tôi nói này bộ não của mây người không tốt đúng không, người anh em của tôi rõ ràng là nói đùa rôi, mãy người đều không nhận ra được? Ñão của mấy ngời đâu?”

Tuy nhiên, cho dù Dương Kì có giải thích thế nào thì bọn họ cũng không nghe, cố ý dùng nó đề chế nhạo, nhìn thấy Dương Kì tức giận bọn họ lại càng cảm thây vui hơn.

Ngay lúc này, có vài người đến, đạo diễn phản đôi và nói, “Mây người đạng tụ tập cùng nhau làm gì? Không cần làm việc à? Có muốn bị tôi sa thải không?”

Những người này, ngoài trừ đạo diễn còn có Ngô Phôn Nhất và Ninh Vũ Ngưng, Ngô Phồn Nhất đang nhìn những diễn viên phụ này rõ ràng là đang giám sát bọn họ, thái độ rât là kiêu ngạo, đó là cái kiêu coi thường những người của tầng lớp thượng lưu thấp hơn.

Ninh Vũ Ngưng không có thái độ kiêu  ngạo đó, tuy nhiên thái độ của cô ây cũng rất lạnh nhạt.

Những diễn viên phụ này nhìn thấy đạo diễn, ngay lập tức không dám cười nữa, họ rất kinh ngạc nhanh chóng giải thích: “Đạo diễn, chuyện này không có liên quan đến chúng tôi, do cái tên diễn viên phụ mà Dương. Kì dẫn đến, hắn nói mình là chủ tịch của Tử Quỳnh, làm chúng tôi cười, nên chúng tôi tập trung ở đây.”

Khi đạo diễn nghe thấy điều này, hắn ta đã rất sửng sốt, “Cải gì? Chủ tịch Tử Quỳnh?”

“Phải, phải!” cái tên diễn viên phụ đó lập tức chỉ tay về hướng Lâm Tử Minh, đỗ hết những cái rắc rồi đó lên người Lâm Tử Minh, với cái nhìn nhạo báng mà đắc ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK