"Xin lỗi bà rất nhiều về việc này! Khi có một ai đó họ đã cố tình hãm hại bệnh viện của tôi, bằng cách bỏ thuốc độc vào bình chuyền nước của con bà...
Và may chúng ta đã phát hiện kịp thời nên con bà đã không sao. Và tôi hứa là tôi nhất định sẽ tìm ra được kẻ đó và bắt hắn ta sẽ trả giá cho sự tàn ác điên rồ này của mình khi dám hai người ở bệnh viện..."
Bà nghe đến đây mà cảm thấy người đàn ông này thật đáng trách khi để con dâu bà phải rơi vào tình trạng nguy hiểm, vậy là bà đã trách mắng cậu một trận:
"Bệnh viện mấy người làm ăn cái quần què gì vậy? Bộ muốn giết chết người hay gì mà để cho người khác hại bệnh viện mình mà gây ra rắc rối cho con tôi?"
Trước những câu trắc móc chỉ trích kia, giờ đây cậu đã nhận tất cả điều là lỗi của mình và lên tiếng:. Thử đọc tru𝑦ện không quảng cáo tại == TR 𝑈MTR𝑈YỆ𝑵.𝓥n ==
"Tôi xin lỗi về tất cả mọi việc. Nhưng bà đừng lo lắng rồi chúng tôi sẽ bắt được kẻ hạ độc cô ấy và trừng phạt người đó thích đáng..."
Mẹ Đào Dã lên tiếng:
"Ừm vậy giờ đây cậu hãy tìm người đó và chừng phạt kẻ đó thích đáng cho tôi đi!"
Sau một hồi bọn họ đã gọi rất nhiều y tá của bệnh viện đến với mục đích kiểm tra bọn họ xem thử có gì khả nghi và thậm chí là người đã ra tay với Gia Mẫn hay không!
Sau một hồi bọn họ tìm kiếm, thì cũng đã phát hiện ra cái người đã hạ độc Gia Mẫn là ai, khi bọn họ tìm ra một lọ thuốc độc trên người của cô. Giờ đây bác sĩ lên tiếng chỉ trích cô rằng: "Là cô sao tổ trưởng của các y tá! Tại sao cô lại làm vậy chứ? Tại sao cô lại làm điều bỉ ổi mang rợn này? Rốt cuộc là cô có mục đích gì?"
Cô gái y tá kia giờ đây bắt đầu quỳ xuống dưới mặt đất, cô với bộ dạng thêm thảm và giọng nói run rẩy cô lên tiếng: "Tôi xin lỗi về việc mà tôi đã làm. Và tôi thành thật rất xin lỗi về việc này...Vậy nên mong mọi người hãy bỏ qua cho tôi đừng tống tôi vào tù. Tôi xin mọi người đó!"
Mẹ của Đào Dã chốc lát đã tiến đến chỗ của người y tá, bà ta ngay lập tức vung tay tát vào mặt người đó một cái bóp, trong sự tức giận bà lên tiếng: "Cô đang mơ à? Và không có ai cứu được cô thoát khỏi cái ngục tù đâu..."
Thế thì cô đã bậc khóc nức nở mà không biết phải làm sao, giờ đây cô đã lên tiếng mà nói về việc mình đã làm, trong đó không những có một mình cô làm điều ấy mà còn hai người đàn ông khác nữa...
Bọn họ nghe đến đây mà bân khuân bắt đầu hỏi cô hai người đó là ai?
Giờ đây cô bắt đầu đi tìm hai người đàn ông kia, người đã bảo cô hãy làm việc này! Và rồi sau một hồi tìm kiếm thì cô cũng đã tìm ra được hai người bấy giờ cô lên tiếng:
"Đó không là ai khác mà cái người bày ra âm mưu tàn độc này chính là bọn họ, và họ đã đưa cho tôi một số tiền lớn để làm điều này..."
Giờ đây hai người kia quay lại bọn họ đưa mắt nhìn chăm cô, điều này làm cô bàng hoàng mà suy nghĩ rằng:
"Hai người đó sao lại mặt đồ giống họ vậy? Và bọn họ đâu rồi chứ?"
Đào Dã và Bạch Lâm đã đứng ở một nơi để quan sát bọn họ, giờ đây hai người mỉm cười với nhau trong sự vui vẻ khi đã cài bẫy cô đổ lỗi cho người khác.
Và rồi bọn họ đã hồi tưởng về việc bọn họ đã nghe lén về việc, vị bác sĩ kia muốn tìm nữ y tá vì đã phát hiện ra rằng cô chính là người âm mưu giết chết Gia Mẫn...
Nên bọn họ đã ngay lập tức dùng kế hổ nhục kế để đưa cô vào bẫy khiến cô không thể nào nói với mọi người rằng bọn họ là người chủ mưu, và người đàn ông này sẽ là người thay họ thế tội...
Và giờ kế hoạch của họ đã thành công. Chốc lát nữ y tá lại một lần nữa bị tra hỏi, còn hai người kia thì vô cùng hoang mang khi bọn người cảnh sát bắt đầu vào bên trong...
Bấy giờ cảnh sát bảo rằng bọn họ có quen cô này hay không? Bạn họ cứ liên tục bảo không trong sự đau đớn khi bị hành hạ, cho tới khi nào bọn họ nói rằng bọn họ đã âm mưu cùng cô phá bệnh viện này và đầu độc Gia Mẫn...
Trong khi hai người thì bậc cười từ đằng xa mà nhìn mọi rắc rối đã ập đến với ba người kia bọn họ lên tiếng: "Giờ thì đã có người thế mạng cho mình rồi! Và chúng ta sẽ thoát khỏi được những rắc rối này nhanh thôi!"
Nữ y tá và lão già cứ đứng mãi ở đó trước mặt người cảnh sát kia và ông bác sĩ, trong khi bọn họ đã yêu cầu hai người phải khai sự thật về việc hai người đã bày mưu tính kế để hãm hại bệnh viện này...