Bên trong không là ai khác ngoài Trần Mã và Linh Nhi, và cô ta đang bắt Trần Mã với con dao trên tay và nụ cười nham hiểm như một kẻ điên cô ta nói:
"Gia Mẫn à! Cô đã phá tan sự nhân từ còn soát lại một chút trong tôi. Và giờ đây sự nhân từ đó đã không còn nữa mà ngược lại chính là một con ác quỷ độc ác tàn nhẫn vô cùng Hahhahahahaha...
Và bây giờ con ác quỷ này sẽ cho cô thấy được sự đau đớn mà nó sẽ ban tặng cho cô là gì? Khi cô dám làm nó đau đớn...Và trở lại thành một con quỷ độc ác..."
Nói rồi Nhi Linh đã ngay lập tức cầm con dao cứa lên mặt Trần Mã mà nói: "Hưa cô hãy tìm đến đây và giải cứu anh ta đi! Bằng không thì sau một lát nữa thôi! Thì anh ta sẽ trở thành một bộ xương! Bởi vì tôi sẽ rọc da róc thịt anh ta! Để anh ta nếm trải nỗi đau chết dần chết mòn khi dám cưới cô tình yêu của tôi..."
Gia Mẫn nhìn những gì đang xảy ra trong điện thoại mà bắt đầu bậc khóc, cô bất lực mà suy nghĩ đến cảnh sát và gửi đoạn video để họ giúp cô tìm kiếm phụ Trần Mã đang ở đâu. Bởi vì cô đã vô cùng bất lực rồi, khi tìm kiếm Trần Mã mãi nhưng cũng chả thấy anh đâu...
Gia Mẫn bậc khóc trong vô vọng mà bắt đầu cầu xin trời thật hãy giúp đỡ bản thân cô, để cô có thể tìm ra được Trần Mã. Và một điều tình cờ đã xảy ra có lẽ như ông trời đã nghe được lời khuẩn cầu của cô nên muốn giúp đỡ cô... Một cơn gió rất mạnh thổi qua người cô, và rồi cô đã nghe thấy một âm thanh quen thuộc đang rên rỉ và cầu cứu trong sự tuyệt vọng phát ra từ một nơi rất xa...
Gia Mẫn nghe và cảm nhận giờ đây cô đã nhận ra đó là tiếng của Trần Mã, chốc lát cô đã bắt đầu đi tìm kiếm Trần Mã theo làng gió kia không ngừng thổi qua cô mang theo chất giọng rên rỉ của Trần Mã...
Cứ đi mãi đi mãi sau một lúc cô đã đến được một cái nhà khoa của bệnh viện, ngay lập tức cô đã tiến đến và mở cửa ra. Giờ đây cô nhìn thấy bên trong là một ánh đèn mờ nhạt, kèm theo đó là Nhi Linh với vẻ mặt cười te tét hả hê trên tay đang cầm một con dao sắt mà đã rạch rất nhiều nhiều đường trên mặt Trần Mã khiến máu không ngừng chảy ra...
Không những như vậy tay của Trần Mã cũng đã bị rạch rất nhiều đường và thậm chí có vài chỗ đã không còn da thịt nữa. Gia Mẫn giờ đây nhìn chăm chăm Nhi Linh mà lên tiếng quát lớn:
"Này cô hãy dừng lại đi Nhi Linh. Cô đừng làm ra những chuyện ác ôn thậm tệ như một con quỷ độc ác như vậy nữa..."
Nhi Linh bậc cười thật lớn, cô lại đưa dao lên cắt một phần da thịt trên tay Trần Mã mà cười lớn nói:
"Dừng lại sao? Không...Không bao giờ tôi dừng lại đâu! Bởi vì tôi sẽ làm điều này để cô đau đớn đến tột cùng khi dám buông bỏ tình yêu mà tôi dành cho cô...Và giờ hãy nhìn hắn từ từ chết dần chết mòn trong sự đau đớn đi Hahhahahahaha..."
Gia Mẫn giờ đây bắt đầu cầu xin Nhi Linh hãy tha cho Trần Mã, nhưng ả ta chỉ bậc cười lớn và tiếp tục rạch da thịt Trần Mã như một kẻ điên. Gia Mẫn lúc này không thể nào nhìn được nữa, mà ngay lập tức tiến đến cô đã dựt lấy con dao trên tay của Nhi Linh điều này khiến cô bị đứt tay. Nhi Linh đưa mắt nhìn chăm chăm cô trong sự tức giận mà lên tiếng nói:
"Hưa em muốn cứu nó à! Nhưng mà em sẽ không làm được đâu! Và hôm nay anh nhất định phải giết chết nó"
Nói rồi Nhi Linh đã xô Gia Mẫn ngã xuống dưới mặt đất. Tay Nhi Linh bấy giờ cầm con dao đưa đến cổ của Trần Mã mà ngay lập tức rạch một đường thật sâu với nụ cười nham hiểm trên môi cô nói:
"Giờ thì em hãy vĩnh biệt hắn đi! Vì biệt kẻ mà em yêu đi! Bởi vì em là của tôi và chỉ là của riêng tôi! Vậy nên bất kỳ ai muốn có được anh thì người đó nhất định phải chết và hắn cũng vậy... Và hắn chết là lỗi do em đó bởi vì em đã không nghe lời của tôi..."
Gia Mẫn nhìn cảnh tượng này mà bậc cười nức nở trong sự đau đớn, cô nhìn chăm chăm Nhi Linh như một con quỷ dữ với cơ thể dính đầy máu mà đang tiến đến gần mình. Ngay lập tức cô ta đã dùng tay cầm lấy càm Gia Mẫn và nói: "Còn giờ thì em đã thuộc về tôi và chỉ riêng mình tôi. Hơn hết sẽ không ai cướp được em từ tay tôi HáhhhhaHà..."
Trước câu nói này Gia Mẫn đã ngay lập tức cố gắng dùng sức vung tay tát vào mặt Nhi Linh mà nói:
"Con quỷ độc ác kia! Mày đang mở tưởng à! Và cho dù như nào đi nữa thì mày cũng không bao giờ có được tao đâu..."