• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế là trước câu hỏi của Nhi Linh khi hỏi rằng:

"Gia Mẫn em định đi đâu hả? Có phải em định bỏ trốn không?"

Gia Mẫn vô cùng hoang mang bối rối ngay chốc lát cô lên tiếng trong sự sợ hãi mà ấp úng nói rằng:

"Không phải đâu! Thật ra thì em làm gì dám trốn khỏi anh chứ Nhi Linh! Mà thật ra thì em cảm thấy vô cùng khát nước, nhưng ở đây lại không có nước uống. Vậy nên em mới rời khỏi giường với ý định đi tìm nước uống ạ!"



Nhi Linh nhìn cô với vẻ đầy nghi ngờ, giờ đây cô ta nói trong sự cảnh báo: "Được rồi tôi sẽ tạm tin là em chỉ đi uống nước nên mới xuống giường như vậy. Nhưng lần sau nếu muốn đi đâu hay làm gì thì phải nói cho tôi biết nghe rõ chưa? Chứ không phải im im lặng lặng câm như hến rồi muốn làm gì thì làm nghe rõ không? Nếu như em dám làm vậy thêm một lần nữa, thì hậu quả mà em phải ghánh sẽ là rất đắc, lúc đó đừng có trách tôi tại sao lại không báo trước về những chuyện tàn ác mà tôi sẽ gây ra cho em nhé!"

Gia Mẫn nghe đến đây mà sợ hãi vô cùng cả người cô bắt đầu run rẩy bởi những câu nói kia, ngay chốc lát Nhi Linh đã bắt đầu rời đi cô nói rằng: "Còn giờ em khát nước phải không? Nếu như vậy thì tôi sẽ đi lấy nước cho em uống..."

Gia Mẫn gật đầu lên tiếng Ừ với ý nói rằng phải.

Gia Mẫn nhìn Nhi Linh đã rời đi mà thở dài trong sự mệt mỏi và hoang mang, chốc lát cô lên tiếng nói với bản thân của mình rằng:

"Thật là may mắn khi mình không bị cô ta phát hiện là mình có ý định bỏ trốn. Bằng không thì đã không xông rồi...

Và giờ mặc dù kế hoạch này của mình đã thất bại. Nhưng mình nhất định sẽ không bỏ cuộc như vậy đâu. Mình nhất định sẽ tìm mọi cách thoát khỏi đây, thoát khỏi đôi bàn tay của con quỷ độc ác kia..."



Nhi Linh đã mang nước vào cho Gia Mẫn uống, sau đó hai người bắt đầu nằm xuống giường để ngủ, Nhi Linh giờ đây ôm chặt lấy Gia Mẫn khiến cô cảm thấy rất khó chịu nhưng chỉ có thể bất lực mà không thể làm được gì để thoát khỏi cái ôm kia...Gia Mẫn lên tiếng: "Hazz kẻ bệnh hoạn kia. Nếu như cô không nắm trong tay điều mà khiến tôi phải sợ hãi và lo lắng thì, tôi đã không trở nên như này như một con cún ngoan ngoãn trước cô rồi! Rồi cô cứ chờ đợi đi, khi một ngày nào đó tôi sẽ bắt cô phải trả giá cho những gì đã làm với tôi! Đó là tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết! Còn tôi thì sẽ rời khỏi đây sống bên cạnh người mà mình thương...Thậm chí là tình bạn của hai ta sẽ kết thúc mãi mãi ở nơi này!"

Thời gian cứ thế đã dần trôi cuộc sống của Gia Mẫn cứ như là địa ngục trần gian vậy, khi cô bị giam giữ ở nơi này và chịu theo những sự hống chế của Nhi Linh. Và chỉ còn một ngày nữa thôi thì đám cưới của hai người sẽ bắt đầu. Và Gia Mẫn đã tính toán tất cả mọi chuyện, ngày hôm đó cũng là ngày mà cô sẽ lên kế hoạch trốn thoát khỏi bàn tay quỷ dữ đang thao túm cô...

Nhi Linh đưa mắt nhìn chăm chăm Gia Mẫn, trong khi hai người thì đang xem một bộ phim tình cảm vô cùng cảm động kể về chuyện tình yêu của hai cô gái yêu nhau trong những bi kịch. Nhi Linh chốc lát bậc cười nói: "Vợ à em thấy phim này hay không? Và anh chắc chắn với em một điều này, câu chuyện tình yêu của hai ta sẽ bắt đầu với sự đẹp đẽ và lãng mạn. Và sẽ không có một ai hay bất cứ thứ gì có thể chia cách hay phá tan tình yêu của đôi ta đâu...Và anh sẽ khiến em thành người hạnh phúc nhất trên đời bởi tình yêu của anh..."

Vừa dứt lời ngay lập tức Nhi Linh đã dùng môi của mình để chạm vào trán của Gia Mẫn. Sau đó ôm ấp cô vào lòng mà nói tiếp: "Em biết không vợ yêu? Mai sẽ là ngày hạnh phúc nhất của anh. Khi có được em và chắc em cũng như vậy đúng không?"

Gia Mẫn gật đầu cho có lệ và như muốn nói rằng những gì Nhi Linh nói là đúng. Nhưng trong đầu cô lại là một suy nghĩ khác:

"Ồ tôi nghĩ là cô đã quá mộng tưởng rồi đó! Và sau ngày mai cô sẽ không thể nào thao túm được tôi nữa đâu! Thậm chí buổi đám cưới kia sẽ là lúc tôi khiến cô phải sốc đến tột độ, và mang đến một bi thương cho cuộc đời của cô..."

Sau một lát Nhi Linh và Gia Mẫn giờ đây cũng đã đi ngủ với nhau, Nhi Linh giờ đây ôm chặt lấy Gia Mẫn khiến cô không thể nào thoát ra được...

Cứ như vậy hai người đã chìm vào bên trong giấc ngủ sâu, và rồi thời gian cũng đã trôi qua thật nhanh, giờ đây đã là buổi sáng Nhi Linh đã dậy rất là sớm cô rất vui về điều này bởi vì hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng đối với cô. Thế là giờ đây Nhi Linh đã đi xuống dưới bếp rồi bắt đầu nấu đồ ăn cô nói:

"Hôm nay sẽ là một ngày vô cùng trọng đại với mình! Và hôn lễ thứ để liên kết với tình yêu giữa mình và Gia Mẫn sẽ bắt đầu..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK